Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 Kể về một việc làm khiến bố mẹ em vui...

Kể về một việc làm khiến bố mẹ em vui lòng( cho thi giữa kỳ, dài) câu hỏi 3302154 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Kể về một việc làm khiến bố mẹ em vui lòng( cho thi giữa kỳ, dài)

Lời giải 1 :

Hồi năm lớp 5, tôi là một đứa rất nghịch ngợm và thành tích học tập rất là tệ. Bố mẹ đã phiền lòng, nhắc nhở tôi rất nhiều lần nhưng tôi vẫn chứng nào tật nấy. Có hôm, tôi đang nằm ôm chiếc điện thoại nằm lười ở trên phòng thì nghe thấy tiếng mẹ tôi nói giọng ngưỡng mộ với điểm 10 của Tin. Tin là hàng xóm của tôi, nó xấu nhưng được cái đầu óc thông minh, bài kiểm tra của nó không 9 thì cũng 10. Mỗi lần nó vác bài kiểm tra về là mẹ tôi lại than ngắn thở dài với bài kiểm tra của tôi. Lúc đó, tôi chỉ ở trên phòng làm biếng, vì vốn dĩ đứa học dốt như tôi thì chẳng sợ được với mấy đứa mọt sách nên tôi cứ làm ngơ cho qua chuyện. Thật ra có một cái lí do mà tôi học kém chính là ngồi ở trong lớp không chú tâm nghe giảng, có hôm thì ngủ gật, có hôm thì nói chuyện riêng. Ngày tôi lên lớp khá hiếm hoi vì tôi toàn trốn học cũng như việc mà bố mẹ tôi được mời lên trường thì nó cũng thường như cơm bữa. Cho đến một ngày, ba mẹ tôi cũng được mời đến gặp giáo viên. Bao nhiêu lần ba mẹ vẫn bỏ qua nhưng người đời truyền miệng không bao giờ sai, cơn dồn nén rồi cuối cùng nó cũng bung ra. Ngay ngày hôm đó, ba mẹ tôi tức giận đùng đùng bước vào nhà, gọi tôi xuống để giáo huấn. Ba mẹ lôi cuốn sổ dùng để ghi chép số lần được mời phụ huynh của tôi. Nó nhiều đến nỗi tôi đọc lóa cả mắt. Ba mẹ tôi bắt đầu ngồi xuống nhẹ nhàng nói chuyện. Ba mẹ tôi nói hết những điều trong lòng ra. Ba bảo con cái của đồng nghệp trong công ty lúc nào cũng được thành tích tốt. Có đưa thì thi cấp thành phố, có đứa thì đi thi trạng nguyên. Còn nhìn lại tôi thì ba thất vọng vô cùng, đó là lí do ba không thể hòa nhập vào trong những cuộc nói chuyện. Còn mẹ tôi thì nói rằng con cái của bạn mẹ thì luôn chăm chỉ học, dù thành tích không được cao nhưng chúng vẫn miệt mài cố gắng, ngày đêm rèn luyện, còn tôi thì sao? Sau cuộc nói chuyện hôm ấy, tôi như được thông suốt. Tôi bắt đầu chăm chỉ ôn luyện. Ba mẹ tôi cũng nhận được thay đổi của tôi và luôn đứng sau cổ vũ, thêm động lực cho tôi. Cứ bài kiểm tra của tôi không ngừng tiến bộ. Từ điểm 3 lên 4, từ 4 lên 5 và cứ thế nó đến số 8 lúc nào tôi cũng không hay. Cho đến một hôm, tôi hớn hở chạy về nhà. Tôi giơ ngay bài kiểm tra điểm 10 của tôi đến trước mặt ba mẹ. Ba mẹ tôi ngây người một lúc sau đó ôm lấy tôi và vui mừng không xiết. Cảm giác ấy thật tốt. Từ lúc ấy tôi bắt đầu chăm và và cũng chẳng lười nữa vì tôi muốn thấy thêm nhiều nụ cười trên môi của ba và mẹ.

Thảo luận

Lời giải 2 :

 

Ba mẹ là người đã cho tôi sự sống, cho tôi tình yêu cao cả, dạy cho tôi những điều tốt đẹp nhất để tôi làm hành trang bước vào đời. Trong mắt tôi, không ai có thể sánh bằng ba mẹ. Tình yêu của tôi dành cho ba mẹ như ngọn lửa không bao giờ tắt. Tôi luôn mong muốn làm cho ba mẹ hài lòng về mình. Chủ nhật vừa qua là một ngày hạnh phúc đối với tôi vì tôi đã làm được một việc khiến ba mẹ rất vui lòng.

Từ bé đến giờ tôi vẫn luôn tự hào về gia đình tôi. Ba mẹ lúc nào cũng yêu thương, quan tâm, chăm sóc tôi. Một ngày đẹp trời nọ, ba mẹ trìu mến thông tin với tôi một tin rất quan trọng: tôi sắp có em. Niềm vui ấy làm cả nhà chúng tôi hân hoan hơn, hạnh phúc hơn khi chào đón thành viên mới của gia đình. Rồi đến ngày em trai tôi cất tiếng khóc chào đời, tôi thấy ba mẹ vất vả lo cho em, tôi càng thêm yêu ba mẹ. Tôi cũng rất yêu thương nó. Đó là cậu bé có nước da trắng hồng, hai mắt tròn xoe, long lanh. Cái miệng nó cười trông rất dễ thương. Hai tay nó huơ huơ mỗi lần có người lại trò chuyện, âu yếm, nựng nịu nó. Có lẽ chính vì thế mà tôi thấy ba mẹ chăm sóc em quá mức mà quên khuấy tôi đi. Mỗi lần như vậy, tôi thường có cảm giác ba mẹ đã không còn thương mình, chỉ thương em thôi. Vì thế, có đôi lúc tôi hay đứng xa ra mỗi khi thấy ba mẹ chơi với em. Cũng từ lúc có em, tôi thường bị sai vặt: “Lan à, lấy dùm mẹ cái này. Lan à, lấy cho em cái kia…” Tôi cứ chạy ra chạy vào, chạy tới chạy lui để “phục vụ” cho em. Ý nghĩ ba mẹ không thương mình cứ luẩn quẩn trong đầu tôi làm tôi không thể nào cười nói gì được. Tôi thực hiện mệnh lệnh mà thấy khó chịu vô cùng. Tôi cứ hay lảng tránh ba mẹ. Tôi hay ngồi vào cái bàn học để ngồi vẽ những bức tranh mà tôi đang nghĩ. Tôi vẽ hình ảnh ba mẹ nắm tay Ton Ton em tôi đi chơi. Còn tôi thì đứng ở xa nhìn theo. Không có ai nắm tay tôi hết! Tôi vẽ hai giọt nước mắt rất to trên mắt tôi. Tôi thấy bức tranh này chính là tôi. Tôi hay nhìn bức tranh đó và nói một mình: “Ba mẹ không thương mình nữa rôi, chỉ thương Ton Ton thôi”.

Một hôm, chắc mẹ phát hiện ra có điều gì không ổn đối với tôi nên mẹ gọi tôi đến cạnh bên, vuốt đầu tôi, mẹ hỏi :

- Lan à, có việc gì mà mẹ thấy con không được vui vậy?

Tôi chỉ im lặng mà nước mắt sắp tràn ra. Mẹ hoảng hốt ôm tôi vào lòng và hỏi thêm:

- Việc học hành có gặp gì khó khăn không con?

Tôi lắc đầu mà nước mắt chảy.

- Sao vậy con ? Có chuyện gì con nói với mẹ nghe đi!

Tôi gạt tay mẹ ra và bỏ chạy tới cái bàn, cầm lấy bức tranh và đưa cho mẹ xem rồi lại ù bỏ chạy.

Suốt buổi chiều hôm đó tôi trốn vào một góc nhà. Mẹ tìm thấy tôi và dỗ dành:

- Mẹ biết rồi, con nghĩ ba mẹ không thương con phải không?

Tôi nói một cách thổn thức:

- Ba mẹ chỉ thương em, không thương con như hồi đó nữa. Huhu…

Mẹ tôi âu yếm vuốt nước mắt trên má tôi rồi ôn tồn giải thích:

- Con nghĩ như vậy là sai rồi. Em còn quá nhỏ, ba mẹ phải dành nhiều thời gian lo cho em. Còn con, con lớn hơn nên ba mẹ tin tưởng, an tâm về con. Ba mẹ rất thương con. Hơn nữa, con lại còn biết phụ giúp ba mẹ. Từ khi có em, mẹ thấy con rất người lớn, mẹ rất vui. Con có thương em không?

Tôi nói lí nhí: Dạ có.

- Vậy con có muốn làm cho ba mẹ vui lòng không?

- Dạ có – Tôi khẳng định.

Con hãy phụ mẹ chăm sóc em, con sẽ thấy em rất cần sự chăm sóc đặc biệt. Nếu con nghĩ ba mẹ không thương con. Ba mẹ sẽ rất buồn.

Tôi nghe trong giọng nói của mẹ có sự nghẹn ngào. Tôi thấy mẹ ôm tôi chặt hơn. Tự dưng những ý nghĩ trước đó bỗng nhiên biến đâu mất. Tôi chỉ còn thấy mẹ thương tôi biết chừng nào. Tôi sung sướng được ở trong vòng tay của mẹ… Ba không biết có mặt từ lúc nào, cũng cười và nói:

- Cả nhà ta cùng thương yêu nhau. Ba mẹ đều thương cả hai con!

Tôi chạy đến ôm lấy ba. Ba ơi, con thương ba mẹ. Con biết ba mẹ rất thương con… Lúc đó tôi chợt nhớ ba đã lấy lới bài hát “cả nhà thương nhau” để khẳng định tình cảm của ba mẹ. “Ba này, lúc nào cũng thật vui.”. Tôi thầm nghĩ mà thấy lòng vô cùng sung sướng.

Chiều chủ nhật hôm ấy cả nhà chuẩn bị sang nhà ngoại chơi, có ẵm em đi nữa. Mẹ gọi tôi phụ sắp xếp quần áo, tả, khăn, sữa, nước cho em. Tôi thấy vui vô cùng. Thì ra em Ton Ton cần được mọi người chăm sóc đến như vậy. Tôi chơi với em và cảm nhận được tình yêu thương chạy khắp người. Ton Ton dễ thương của chị, chị rất yêu thương em.

Thấy tôi vừa chơi với em, vừa hôn vào bàn tay bé bỏng của nó, mẹ cũng cười bảo:

- Thôi, chúng ta chuẩn bị lên đường nào, con gái cưng ơi!

Tôi “Dạ” nhanh gọn và dứt khoát lắm. Ba mẹ nhìn tôi cười:

- Thôi ta đi. Con gái của ba mẹ giỏi quá…

Ba mẹ cười mãi. Hình ảnh ba mẹ vui sướng hiện lên khuôn mặt, lên nụ cười, ánh mắt của ba mẹ dành cho tôi khiến tôi vô cùng hạnh phúc. Tôi vui quá…

Mỗi lần nhìn ba mẹ cười, tôi lại nhớ đến kỉ niệm đáng nhớ ấy. Tôi phải làm nhiều việc tốt hơn nữa, cố gắng học tốt và yêu thương em để ba mẹ yên tâm về tôi, để tôi tự hào với chính mình là một người con ngoan, một người chị tốt.

Tôi lại nhớ đến lời một bài hát có hình ảnh gia đình thật đẹp:

Ba là cây nến vàng

Mẹ là cây nến xanh

Con là cây nến hồng…

Còn em con là cây nến gì??? Mình phải tìm nhạc sĩ để khiếu nại, thiếu hình ảnh ngọn nến lung linh của em rồi…

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK