Chắc hẳn ai trong đời cũng sẽ có một kỉ niệm nào đó vui, buồn hoặc đáng nhớ nhất. Hay cũng có những lần mắc lỗi đem lại những bài học đáng nhớ suốt quá trình ta trưởng thành. Tôi cũng vậy, vào một sự ham chơi nào đó của bản thân mình và cũng đã bỏ lỡ một thứ gì đó cho dù là nhỏ nhặt nhất.
Vào buổi chiều thứ bảy hàng tuần, nhà nội tôi sẽ có một bữa tiệc nhỏ, người lớn thường hay tụ họp lại để kể chuyện thời xưa, vui đùa cười giỡn. Lúc ấy chúng tôi đã ăn tối xong nên tôi có đưa ra ý kiến sẽ ra công viên chơi đá bóng, thấy hợp lý nên cả đám ai cũng đồng ý. Ban đầu sẽ chia phe, oẳn tù tì để chọn người, khi chia xong thì bắt đầu vào đá. Ai cũng hăng say đá, tôi cũng không ngoại lệ, nhưng vì lúc đó tôi đang đi lùi để bắt bóng còn chị họ của tôi đang ngồi bệch dưới đất, không chú ý nên tôi đã đụng trúng là bật lộn nhào ra sau, theo phản xạ nên tôi đã chống tay trái để đỡ va chạm đầu. Tôi cũng bị đau một phần và thấy tay hơi cong nhẹ so với bên tay phải, nhưng tôi cũng nghĩ chỉ là trật tay nhẹ nên không suy nghĩ nhiều, lúc sau tôi cảm thấy đau hơn nên đã nói về nhà xem sao. Về đến nhà, cảm giác như đau hơn nhưng và chị tôi nói : “Không sao đâu mà, chỉ đau một tí rồi hết ấy, nãy chị cũng bị trật chân nhẹ giờ chị đỡ hơn rồi” tôi cũng thấy có lý nên cũng an ủi bản thân là không đau và không sao. Em họ tôi cũng đã rủ tôi ra công viên để tôi quên cơn đau dễ hơn, nhưng ra đến thì tôi chỉ ngồi xem chứ không chơi được, thấy càng lúc càng đau nên tôi kêu về nhà lại để nói cho người lớn. Chúng tôi cũng về lại nhà, tôi sợ ba sẽ la nên không dám nói, em tôi thấy tôi ôm tay vì đau nên ra nói : “Bác Sơn ơi, chị Nơ nãy chơi đá bóng bị bật nhào ra đằng sau giờ chị Nơ đau tay quá rồi” . Ba tôi cũng đi vào và thấy tôi bị cong bên tay trái nên đã biết là gãy tay. Chú tôi cũng lấy đá để chườm cho đỡ đau. Khi tới bệnh viện, bác sĩ có cho tôi uống liều thuốc giảm đau, vì ngày đó tai nạn khá nhiều nên bác sĩ nào cũng bận rộn, tôi và ba ngồi chờ thì một lúc sau mẹ tới, mẹ tôi lo lắng và cũng an ủi tôi là sẽ không sao. Lúc bó bột và nắn lại xương tay, có một cục tạ ở trên dây và bác sĩ kéo tay tôi xuống, tôi vừa sợ vừa đau, và bẽ lại xương, tôi khóc và ré rất to, giây phút ấy làm cho tôi ám ảnh đến bây giờ. Ba tôi cũng đã khóc, khóc vì con gái của ba, mẹ tôi cũng ngồi bên cạnh để nắm lấy tay và trấn an niệm phật. Ba tôi dắt vào phòng chụp x-quang và thấy xương vị vẹo khá nặng. Xong hết thì vào làm giấy tờ nhập viện, tôi sợ nhập viện và còn hai ngày nữa là đến kì thi cuối học kì lớp năm của tôi nên ba mẹ tôi cũng huỷ thủ tục. Đến lúc chờ bác sĩ kê đơn thuốc, bó khám v...v, vì khóc đã mệt nên tôi ngủ thiếp đi trên chân của mẹ, một lúc thì bác sĩ đến và kêu số báo danh để vào trong. Về đến nhà, lúc ấy đã là một giờ sáng, tôi mệt nên đã ngủ, trong đầu tôi lúc đó vẫn nhớ lại lúc bó bột, nhớ lại cảm giác đau ấy. Nhưng nhờ vì có ngày hôm đó, tôi mới thấy được người đàn ông mạnh mẽ nhất ở trong nhà giờ lại đã rơi nước mắt vì đứa con gái của ông và bản thân của mình cũng đã bỏ lỡ cuộc thi bơi lội của năm lớp năm.
Tôi cũng đã coi như đó là một bài học vì sự hăng say ham chơi của bản thân mà đã bỏ lỡ một cuộc thi, một môn mà tôi thích nhất, giờ tôi vẫn còn giữ lại tấm ảnh khi tôi chụp cùng với lớp năm cuối cấp của cấp một. Việc này tôi coi như là một kỉ niệm, một lần mắc lỗi đáng buồn cũng đáng vui. Vui thì tôi đã cố gắng thi tốt để đạt điểm cao ở cuối kì, vui vì thấy ba mẹ rất thương yêu và lo lắng cho mình, cảm nhận được tình yêu thương từ ba mẹ.
Chúc bạn học tốt! Xin hay nhất ạ!
Trong cuộc sống, con người thường mắc phải những sai lầm. Nhưng nhờ lỗi lầm, chúng ta sẽ nhận ra những bài học, từ đó thêm trưởng thành hơn mỗi ngày.
Có một lần , em đã mắc lỗi vì không nghe lời mẹ . Đó là vào một buổi trưa nắng nóng gắt , khi mẹ và em đang ăn cơm , mẹ dặn em rằng khi ăn cơm xong là phải đi ngủ vì nếu không sẽ bị ốm . Em cảm thấy chán nản khi phải ngu chưa . Trưa hôm đó , nhân lúc mẹ đang ngủ , em liền lấy trộm tiền của mẹ mà không suy nghĩ đi ra ngoài chơi và mua kem ăn . Trời nắng nóng gắt không thể tả nổi . Thật may mắn , quán kem vẫn còn mở . Sau khi ăn kem , em mới bắt đầu về nhà . Khi về tới nhà , mẹ vẫn còn đang ngủ , em rón rén bước vào phòng . Khi bước vào chiếc giường êm ả , em liền chìm ngay vào giấc ngủ . Lúc tỉnh dậy , em thấy mệt mỏi rã rời . Mẹ em vào , thấy thế liền cặp nhiệt độ cho em . Em đã bị sốt , em thấy thạt hối hận và đã kể hết chuyện cho mẹ nghe . Mẹ không trách mắng mà chỉ nhác nhở em .
Em tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ mắc lỗi nữa
Chúc bn hc tốt ạ !
Xin ctlhn nha !
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK