Tôi là vợ ông giáo, sống cùng làng với lão Hạc. Ở nhà một mình, lão Hạc chỉ biết làm bạn với mà con trai lão mua về, lão gọi là cậu Vàng. Tôi cũng thương cho lão, nhất là khi lão bán cậu vàng đi.
Những tưởng cậu ấy là niềm tin suốt đời. Nhưng đến lúc này tôi cũng không biết thương tiếc, nhà tôi không lo được thì còn biết lo cho nhà ai nữa!
Lão kê dọc theo hai tháng, chồng tôi không ngừng kiểm tra, lão nhờ chồng tôi mua thuốc men chữa bệnh, tôi đếm chừng lão cũng vơ vét hết tài sản vào trận rồi. Tôi thầm nghĩ và khi về già tôi cũng không thích thú với một cái gì đó. Với tôi, lão Hạc là người dở hơi, nhà nghèo mà sĩ diện, bày đặt giữ lại Vàng giống như nhà giàu, đúng là không biết thân biết phận.
Tìm ngày sau, khi đang đi giặt đồ ngoài sông về ngang qua nhà lão Hạc, tôi chợt thấy hai chàng trai nhà ông trưởng làng ở dưới khóm lau trước sân, tay họ còn cầm cả dây và một cái bao. Thế mà vừa về đến nhà, tôi thấy lão Hạc chạy ngay sau, lão già vừa thương vừa đáng cười: tóc tai rũ rượi, quần thì ống thấp, lão chạy đi mà như người sắp ngã đến nơi, vừa thở hổn hển vừa gọi:
- Cậu vàng đi đời rồi, ông giáo ạ!
Đến giờ tôi mới biết hai gã lính đứng đó làm gì. Nhưng lúc này tôi chỉ tập trung vào lão Hạc, tôi cũng gọi theo:
- Mình ơi, lão Hạc có chyện rồi!
Chồng tôi hối hả chạy ra, trên cổ áo choàng, quần áo thì xộc xệch, chắc là ông mệt mỏi nên ngủ quên. Tôi đối xử với lão như thế mà lão cho tôi thế này đây…! ”Tôi rất tiếc, cậu ấy là kỷ vật của cháu nó mà tôi không giữ được, tôi tệ quá, tệ quá!
Đến nước này thì lão thật là khổ. Cụ vào đây
. Thật ra tôi cũng không thương hại gì cho lão, tôi chỉ cho lão già mà khổ, thế thôi, vậy mà lão vẫn cứ sĩ diện.
Tôi ngồi ngoài vườn nhưng cố gắng tập trung vào chuyện giữa hai người kia. Đại loại lão hạc nhờ tôi giữ hộ 30 đồng để làm tang khi lão sống và giữ mảnh vườn cho khi lão già về. Tôi chỉ biết có thế vì lão Hạc có thể yên tâm về từ lúc nào, trông chồng tôi suy tư lắm.
Qua câu chuyện, tôi thấy lão Hạc thật khó hiểu, lúc lão tốt còn lúc thì thật giả tạo. Tôi thấy thế thật vì lão bao giờ tiếp nhận sự giúp đỡ của ai, ngay cả tôi đôi khi cũng không ưa gì lão, nhưng cũng phải công nhận lão thật đáng thương, thật khó khăn.
#KIET
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK