Tôi ngập ngừng xách cần câu đi ra bờ hồ,ngồi cách xa cậu bé khoảng 5m.Cậu bé nhìn tôi với ánh mắt như vô hồn,tôi bất ngờ,có chút ngập ngừng cất tiếng nói:"à...ờm.....Xin chào!".Cậu bé đó không nói gì,hơi nhau mày và quay ngoắt đi một cách lạnh lùng,cảm giác quê thoáng lướt qua nên tôi ngồi cách xa cậu bé thêm chút nữa.
Ngồi đó rất lâu,tôi tò mò muốn biết cậu bé đó là ai,liền chỉ liếc thoáng qua,có vẻ cậu bé đó thấy vậy liền nói:
-"bà chị nhìn cái gì,muốn hỏi cái gì thì hỏi thẳng ra đi,liếc đi liếc lại,ngứa mắt!"
-"bé à,chị đây mới có 11 tuổi thôi,đừng gọi là bà chị và ăn nói thô lỗ như thế với người lớn chứ"-tôi đáp lại,trong lòng có chút tức giận.Cậu bé không quan tâm,thở dài một tiếng,nghe chừng rất mệt mỏi vì cách cậu thở dài đã nói lên vẻ não nuột,nghe hơi khó chịu một chút.Tôi bất chợt lên tiếng hỏi:
-"ờm...Em là ai vậy? chị chưa thấy em ở trong khu này bao giờ ?, cậu bé đáp lại:
-"Tôi là ai chị không cần biết,chị chỉ biết là tôi mới chuyển đến khu này sống và chỉ ra đây câu cá để lấy lương thực trang trải cuộc sống hằng ngày thôi !","người gì đâu mà vừa lạnh lùng vừa thô lỗ"-tôi nghĩ và chợt nhớ ra và hỏi rằng:
-" vậy tại sao em không ra chợ mua cá đi,cá ở đấy cũng ít mà,chị chủ yếu ra đây để đốt thời gian thôi".Thấy vẻ mặt cậu bé ngập ngừng xen lẫn chút buồn rầu,tôi thấy hơi có chút phiền lòng nên nói rằng nếu cậu không muốn nói thì cũng không cần nói và rằng tôi không bắt ép cậu ấy,có vẻ cậu ấy không quan tâm đến lời tôi vừa nói mà chỉ trả lời:
-" Nh...nhà tôi không có đủ tiền bởi vì nhà tôi nghèo lắm.Ba tôi bỏ mẹ con tôi,còn để lại một đống nợ,bây giờ,mẹ tôi bán nhà,bán đất,bán tất cả mọi thứ có thể bán được nhưng vẫn còn một khoản nợ khá lớn,không đủ tiền nên tôi mới ra đấy câu cá để may ra vừa có cái ăn mà nếu câu được nhiều thì có thể mang ra chợ bán kiếm tiền trả nợ",tôi nghe xong,lòng đau mà thầm xuýt xoa,bất chợt,tôi đứng dậy và nói:
-"được rồi vậy chị sẽ giúp em,chờ chị ở đấy nhé!",nói xong,tôi chạy đi mà để quên cần và xô ở đấy,còn không quên quay lại và nói trêu cậu bé rằng nếu có câu được con cá nào thì hãy chia sẻ với tôi để thay đổi không khí và cảm xúc của cậu bé.
Sau một hồi lâu,tôi quay lại,cậu bé đó vẫn ngồi đấy và vẫn câu cá trong khi đó trời đã chiều muộn.Tôi lại gần,thấy xô chậu của tôi và cậu bé,bên nào cũng có số lượng cá bằng nhau,tôi mỉm cười và nghĩ thầm"nói trêu vậy mà cũng làm sao...".Cậu bé quay lại,bất chợt hỏi:
-" chị cười cái gì,có gì đáng cười sao ?",tôi như sực tỉnh,mơ màng nói rằng:
-"à...ờ... chị mày đây đã tìm được người giúp được mày rồi,mai sẽ có bất ngờ cho em đấy!,còn số cá mà em câu cho chị,chị sẽ cho em,coi như là quà gặp mặt nhé!". Cậu bé có vẻ còn hoang mang khi tôi đổ số cá của mình mà cậu bé đó câu cho sang bên chiếc chậu mẻ của cậu ấy và rời đi với chiếc cần câu và chiếc xô nhưng vẫn không quên dặn cậu ấy nên về sớm.
Sáng hôm sau,tôi cùng một đoàn người lần theo lối cũ ra bờ hồ xem cậu bé đó còn ở đấy hay không,quả nhiên,tôi đoán trúng tủ,cậu bé đó vẫn còn ở đấy.Tôi một mình đi ra và hỏi rằng liệu cậu có thể dẫn tôi về nhà gặp mặt mẹ cậu không.Ban đầu, cậu ấy không đồng ý nhưng tôi đã nài nỉ cậu ấy đến mức chính tôi cũng cảm thấy mình phiền phức nên cậu ấy đồng ý dẫn tôi về nhà.
Trên đường đi,cậu ấy nói rằng có cảm giác có ai đó đang theo dõi tôi với cậu ấy,tôi gượng cười đáp lại rằng chắc chắn là không có ai vì rằng đoàn người lúc nãy tôi dẫn tới,tôi bảo rằng họ nên đi theo tôi để hóng tình hình thực hư như nào. Ngôi nhà của cậu bé hiện lên trước mắt,tôi gọi đoàn người đi theo sau ra,cậu bé có vẻ cảnh giác nên lùi lại vài bước,tôi nói rằng không có gì phải sợ vì học là người tốt.
Sau đó,mẹ cậu ấy ra,tôi và đoàn người vào nhà nới chuyện với mẹ cậu bé còn cậu ấy ở ngoài làm việc nhà.Đương nhiên chúng tôi tới đây để giúp đỡ mẹ con cậu ấy cho nên lúc chúng tôi cầm đồ ủng hộ vào mặt hai mẹ con cậu ấy mừng rỡ và vì rằng chúng tôi cũng sẽ trả nợ cho gia đình cậu ấy nữa.
Lúc ra về cậu ấy nói rằng sau này cậu ấy cũng sẽ giàu và sẽ giúp tôi để trả ơn cho chuyện ngày hôm nay,tôi mỉm cười không nói gì và chỉ chúc cậu ấy thành công.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK