Mình đang gấp quá,chưa kiểm tra lỗi chính tả,nên có lỗi chính tả gì thì bạn cmt góp ý giúp mình nha
Trong suốt quãng thời gian ngồi trên ghế nhà trường,trong sáng và thanh thuần thì có lẽ,đối với những đứa học sinh như em,thì bạn bè là những người không thể nào thiếu vắng .,Đó là những người luôn kề cạnh ta lúc gặp khó khăn,cùng nhau chia sẻ những kỉ niệm buồn vui.Cùng nhau đi qua cái tuổi ngây thơ ,bồng bột,gắn kết mỗi chúng ta lại với nhau.Và trong tuổi thanh xuân đó,em được đồng hành cùng Lan
Hồi mới quen,ấn tượng đầu tiên của tôi về Lan chúng Lan một cô bé rất xinh xắn và tốt bụng .Bạn ấy cứ đứng mãi ở một góc nhìn mọi người xung quanh nói chuyện và cười đùa còn mình cậu ấy thì cứ đứng ở đó và đọc sách,thi thoảng mắt lại nhìn về phía chúng tôi,nhưng rất nhanh liền sẽ lấy sách ra đọc ,mà những lúc như thế,tôi lại cảm thấy Lan rất đáng yêu !
Cậu ấy có dáng người đầy đặn,khuôn mặt tròn tròn,đôi mắt to và đen láy như em bé vậy.Bình thường ,cậu ấy rất ít cười,mỗi lúc buồn cười thì cậu ấy thường đỏ mặt lai rồi che miệng cười rất nhỏ.Cậu ấy rất hay ngại ,phải để tôi hỏi ba tiếng cậu ấy mới đáp một,khuôn mặt thì đỏ hừng hực như trái cà chua.Nhưng sau này,có lẽ cũng quen dần,nên cô ấy cũng vui vẻ và nói chuyện tự nhiên với tôi,kể từ lúc ấy,tôi mới nhận ra,Lan là một cô gái rát hòa đồng và thân thiện,chỉ là cũng hay rụt rè.Lan cười rất nhiều mỗi khi nhắc đến các loài hoa và động vật dễ thương bởi vì đó chính là những thứ mà cậu ấy yêu quý nhất. Mà mỗi khi cậu ấy cười rất đẹp bởi vì c
hàm răng trắng tinh ,đều như hạt bắp.Hai má lúm đồng tiền hai bên,trông rất phúc hậu.Mà mỗi khi nhìn thấy cô ấy cười,thì trong lòng của tôi cứ cảm thấy âm ấm giống như có ánh nắng Mặt Trời chiếu rọi qua vậy.Sau một thời gian ,hai chúng tôi trở thành một cặp bạn thân thiết ,cùng nhau chia sẽ những niềm vui,nỗi buồn của bản thân.Mà chỉ những lúc ấy,tôi mới thấy Lan là một cô gái tuy hướng nội nhưng có nội tâm rất sâu sắc và hah thấu hiểu cho người khác.Đồng hành cùng cô ấy đến nay,tôi vẫn luôn thấy cô ấy hay cười và điềm tĩnh.Mà chưa bao giờ nỗi giận với bất kỳ ai cả.Cho dù người khác có quá đáng đến thế nào,cậu ấy vẫn luôn bình tĩnh và xem xét tình huốngVà cũng không biết từ bao giờ,có thể là bởi vì chơi thân với Lan quá lâu,nên tính cách của tôi bị cô ấy lây nhiễm nên cũng khác hoàn toàn trước kia.Nhưng điều đó lại theo một chiều hướng tốt
Tôi yêu quý Lan lắm,và hi vọng rằng trong ngày tháng dài sắp tới tôi và Lan sẽ luôn ở kề cạnh nhau,cùng đồng hành và đi qua những tháng năm học trò,cái tuổi thanh xuân và là khoảng thời gian thật đẹp đẽ và lưu trữ lạn thật nhiều kí ức mà sau này sẽ không bao giờ làm tôi hối hận khi nhớ về .Cậu ấy-chính là mặt trời,là ánh nắng luôn an ủi và kề cạnh tôi khi mà tâm trạng tôi u uất.Cũng là người bạn tốt nhất vủa tôi
Chào bạn. Bạn tham khảo nhé !
Đề bài : Em hãy tả về người bạn thân nhất của em.
Bài làm : Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta chắc hẳn luôn có những người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Em cũng không phải là ngoại lệ, cũng có một người bạn thân luôn sẻ chia và giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn. Ngọc – đó là tên đứa bạn thân nhất của em.
Ngọc năm nay bằng tuổi em, cũng là mười tuổi. Ngọc có nước da trắng như trứng gà bóc cùng dáng người thanh mảnh. Lúc nào đến lớp bạn cũng gọn gàng trong bộ đồng phục áo trắng quần đen, mái tóc dài được búi gọn gàng sau gáy. Ngọc có khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt biết nói. Đôi mắt bạn to tròn lấp lánh ánh cười luôn cong cong như vầng trăng khuyết, nó như biết nói biết cười, biết sẻ chia mỗi khi em buồn và cổ vũ mỗi khi em gặp chuyện vui. Giọng nói của Ngọc trong trẻo như tiếng chim vàng oanh mỗi sáng, bạn đừng lầm tưởng rằng giọng nói ấy sẽ chua ngoa nhé. Bởi vì giọng nói ấy rất truyền cảm và vô cùng thu hút. Ngọc thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện ma mà bạn ấy biết, với chất giọng ly kì hấp dẫn, nó luôn làm chúng em hét toáng mỗi khi đến đoạn cao trào. Đổi lấy một tiếng cười vang nhí nhảnh của nó là bộ mặt hoảng hồn của mấy đứa chúng em.
Thú thật lúc đầu em cũng không thích Ngọc bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay lôi Ngọc ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Ngọc như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.
Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai. Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là người ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Ngọc vọng từ bên ngoài vào:
- Nhàn ơi, cậu không đi bây giờ là cậu muộn học đấy!
Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.”. Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố … mẹ … tớ … đi làm. Còn … còn anh tớ đi tình nguyện rồi … khụ ..
- Cậu đã ăn sáng chưa ? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.
Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Ngọc cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra Ngọc tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Ngọc. Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.
Từ hôm ấy ngày nào Ngọc cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Ngọc, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!
Em rất yêu quý cô bạn thân của mình và mong muốn tình bạn của chúng em cũng sẽ bển chặt qua thời gian để em có thể lưu lại được những kí ức tuổi học trò khi ở bên bạn bè và gia đình.
Chúc bạn học tốt nhé
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK