Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 Viết bài văn thuyết minh về một trong các tác...

Viết bài văn thuyết minh về một trong các tác phẩm văn sau: Tôi đi học của Thanh Tịnh. câu hỏi 3269250 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Viết bài văn thuyết minh về một trong các tác phẩm văn sau: Tôi đi học của Thanh Tịnh.

Lời giải 1 :

Tôi đi học là truyện ngắn giàu chất trữ tình của nhà văn Thanh Tịnh. Truyện ko đi vào những biến cố, những xung đột xã hội gay gắt mà đó là những cung bậc cảm xúc khác nhau của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đến trường.

Câu chuyện được bắt đầu bằng không gian thấm đẫm chất thu, không gian của tiếng trống khai giảng, của những ngày cắp sách đến trường: “hàng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại náo nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường”. Từ những ngày của hiện tại, nhân vật tôi nôn nao nhớ về quá khứ, nhớ về ngày đầu tiên đến trường của mình. Sự thay đổi cả về tâm trạng và nhận thức của nhân vật tôi diễn ra theo từng chặng, phù hợp với cách đọc và tư duy của các bạn nhỏ, nhưng vẫn khiến người lớn thấy xúc động vì được sống lại những cảm giác về ngày đầu tiên đến trường của mình.

Sự thay đổi ấy trước hết là ở cảm giác về con đường đến trường: “con đg này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi hc”. Nhân vật tôi tự thấy bản thân đã thay đổi, đã trưởng thành, bởi vậy không chỉ khung cảnh thay đổi mà ngay cả những hoạt động hàng ngày của cậu như thả diều hay ra đồng nô đùa với chúng bạn đã không còn nữa. Trong nhận thức non nớt của mình, cậu bé nhận rằng bản thân đã chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa mới của cuộc đời, mình đã khôn lớn và trưởng thành hơn.

Trong bộ quần áo vải dù đen được mẹ bị chu đáo chuẩn bị, cậu thấy mình trang trọng và đứng đắn hơn. Tác giả đã thật tinh tế khi dùng hai từ “trang trọng” “đứng đắn” để diễn tả tâm trạng, sự trưởng thành của nhân vật tôi. Hành trình thay đổi nhận thức còn được thể hiện trong hành động hết sức đáng yêu của cậu bé, cậu cầm hai quyển vở trên tay đã thấy nặng nhưng còn yêu cầu “mẹ đưa bút thước cho con cầm” với ý nghĩ ngây thơ “chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước”. Ý nghĩ non nớt có chút buồn cười nhung cũng thật đáng trân trọng của cậu bé.

Khi đến trường là một chuỗi những cung bậc cảm xúc khác nhau, cho thấy cậu bé là một người có tâm hồn tinh tế, nhạy cảm. Trước sân trường Mĩ Lí dày đặc người, ai cũng quần áo tươm tất, gương mặt tươi vui, sáng sủa, khiến cậu bé đâm ra lo sợ vẩn vơ. Có lẽ đây là cảm giác của bất cứ ai vào ngày đầu tiên đến trường, cảm giác cô đơn, lạc lõng, vừa muốn hòa cùng mọi người mà lại vừa lo lắng, sợ hãi. Nhưng đâu chỉ có cậu bé, những người bạn như cậu cũng như những chú chim non đứng nép bên người thân.

Khi đứng trước sân trường cảm giác “bơ vơ” lại dấy lên. Rồi khi được thầy thống đốc gọi tên nhân vật tôi giật mình, lúng túng, quả tim như ngừng đập. Và đáng yêu nhất chính là lúc cậu bé bất giác òa khóc lên nức nở khi sắp phải chia tay mẹ để vào lớp học. Cậu bé được bước vào một thế giới mới, rời xa thế giới quen thuộc có mẹ ở bên chăm sóc, đùm bọc.

Bước vào lớp học là cảm giác vừa xa lạ, vừa gần gữi, vừa ngỡ ngàng nhưng cũng rất tự tin. Nhân vật tôi cảm thấy mùi hương lạ xông lên trong lớp, mọi thứ xung quanh đều lạ, tự nhận chỗ ngồi làm của riêng, ngay cả người bạn lần đầu tiên gặp cũng không hề có cảm giác lạ lẫm. Nhân vật tôi đã tái hiện một cách đầy đủ, chân thật những cung bậc cảm xúc khác nhau về ngày đầu tiên đến trường. Một cách thật tự nhiên, mỗi chúng ta dường như cũng được sống lại bầu không khí của ngày tựu trường đầu tiên ấy.

Tác phẩm không chỉ đề cập đến cung bậc cảm xúc về ngày đầu đến trường của các bạn nhỏ mà còn cho người đọc thấy chân dung của bậc phụ huynh, của thầy cô để làm bật lên tầm quan trọng của giáo dục với thế hệ trẻ. Phụ huynh chuẩn bị chu đáo cho con em vào ngày tựu trường: quần áo, sách vở tươm tất; cầm đồ dùng học tập giúp con; tham dự buổi khai giảng của con. Các thầy cô hết sức tận tình, nhân hậu, hiền từ với các em học sinh, đặc biệt là với các bạn học sinh mới. Thầy hiệu trưởng từ tốn, bao dung, nhìn học sinh bằng cặp mắt hiền từ, khuyên nhủ, động viên các em: “Các em đừng khóc. Trưa nay các em còn được về nhà cơ mà. Và ngày mai lại được nghỉ cả ngày nữa”. Qua câu nói ta thấy được thầy hiệu trưởng là người am hiểu tâm lí trẻ em lần đầu tới lớp, chưa quen với việc học. Những lời động viên của thầy giúp những đứa trẻ bớt lo lắng và vững tâm hơn. Còn thầy giáo trẻ là người vui tính, giàu tình yêu thương, gương mặt luôn tươi cười, ân cần với các em.

Với ngôn ngữ kể chuyện tự nhiên, nhẹ nhàng, giàu chất thơ, tác phẩm đã làm sống dậy những cũng bậc cảm xúc về ngày đầu tiên đến trường. Buổi tựu trường sẽ là kỉ niệm ghi dấu ấn sâu đậm nhất trong lòng mỗi người. Đg thời cũng nhận thấy vai trò, tầm quan trọng của giáo dục đối với thế hệ tương lai

Thảo luận

-- xin ctlhn cho nhóm
-- xin ctlhn cho nhóm

Lời giải 2 :

Cho mình gửi cả dàn ý và bài luôn nha 

1. Mở bài

Giới thiệu tác phẩm.


2. Thân bài

a. Tác giả:
- Thanh Tịnh (1911-1988), tên thật là Trần Văn Ninh, quê gốc ở tại xóm Gia Lạc, ven bờ sông Hương, vùng ngoại ô Huế.
- Ông trải qua các nghề nghiệp khác nhau từ làm việc ở sở tư, đi dạy, rồi cộng tác với một loạt các tờ báo. Ông hăng hái sáng tác nhiều các tác phẩm thơ văn khác nhau, để lại một số lượng lớn các sáng tác cả trước và sau cách mạng.
- Thanh Tịnh là một người rất yêu thích văn chương, đặc biệt là văn học Pháp, điều đó đã góp phần hình thành nên phong cách văn chương của ông, với vẻ đẹp đằm thắm, trong trẻo, và những tình cảm êm dịu, đậm nét lãng mạn.
- Một số tác phẩm tiêu biểu của Thanh Tịnh phải kể đến các truyện ngắn: Hận chiến trường, Quê mẹ, Tôi đi học, Chị và em, Con so về nhà mẹ, Ngậm ngải tìm trầm,... các bài thơ: Tơ trời với tơ lòng, Vì đàn câm tiếng, Muôn bến, Rồi một hôm,...

b. Tác phẩm:
- Truyện ngắn Tôi đi học được in trong tập Quê mẹ được xuất bản vào năm 1941, kể lại một cách tinh tế và sâu lắng những xúc cảm của nhân vật "tôi" trong buổi tựu trường đầu tiên.
- Bố cục:
+ Phần 1 từ đầu đến "...lướt ngang trên ngọn núi" là tâm trạng cảm xúc biến chuyển của nhân vật trên con đường từ nhà tới trường.
+ Phần 2 tiếp theo cho đến "...tôi không muốn xa nhà hay xa mẹ tôi chút nào hết" là những cảm xúc, tâm trạng của nhân vật khi đã đứng giữa sân trường.
+ Phần còn lại chính là những cảm nhận của nhân vật "tôi" về lớp học đầu tiên khi bắt đầu tiết học, được gặp gỡ những người lớn trong ngôi trường mới.

- Nội dung:
+ Truyện ngắn Tôi đi học kể về những xúc cảm, sự quan sát chủ quan của nhân vật "tôi" trong suốt quãng đường di chuyển từ nhà tới trường.
+ Nhân vật tôi được mẹ đưa tới trường, con đường vốn thân quen đã đi qua biết bao nhiêu bận thế nhưng ngày hôm nay nhân vật bỗng thấy lạ bởi nỗi "hôm nay tôi đi học".
+ Lòng cậu bé rộn lên những cảm xúc nôn nao khó tả, bộ quần áo mới khiến cậu trở nên trang trọng và đứng đắn, nhân vật tôi cố ôm thật chắc sách vở, đồng thời cũng muốn cầm thêm cả bút thước cho thật giống với những cô cậu học sinh khác, trong sự bỡ ngỡ và lúng túng.
+ Khi đã bước chân vào tới sân trường Mỹ Lý đợi nghe gọi tên và lớp học, ngôi trường trong tầm mắt cậu bé mang một không khí trang trọng và rộn ràng, còn bản thân cậu đứng trước những quang cảnh xa lạ ấy bỗng đâm ra lo sợ vẩn vơ.
+ Khi phải chia tay mẹ để bước vào lớp chuẩn bị cho buổi học đầu tiên, nhân vật tôi bỗng quay lại úp vào lòng mẹ bật khóc nức nở.
+ Đến khi đã yên vị trong lớp, nhân vật "tôi" bắt đầu quên đi những cái bỡ ngỡ xa lạ, bắt đầu tập làm quen tìm tòi, nhìn ngắm bàn ghế, quan sát bạn học, rồi bỗng dưng không hề cảm thấy xa lạ mà cảm thấy quyến luyến lạ kỳ.
=> Nhân vật "tôi" đã bắt đầu một buổi học với những cảm xúc thật chân thật, tự nhiên và sinh động hấp dẫn.
- Sự xuất hiện của các nhân vật như ông đốc, thầy giáo chủ nhiệm với sự hiền từ, kiên nhẫn dịu dàng cho chúng ta những cảm nhận tốt đẹp về những người lái đò tận tụy.
- Hình ảnh các bậc phụ huynh, đặc biệt là bóng dáng người mẹ của nhân vật "tôi" là biểu trưng cho những tình cảm gia đình đằm thắm dịu dàng, ý thức được tầm quan trọng của nền giáo dục đối với con cái.


3. Kết bài

Khái quát giá trị tác phẩm

                                                          Làm 

Trong cuộc đời của mỗi con người, những ngày tháng ấu thơ đầy ắp những kỷ niệm về một tuổi học trò mênh mông và trong sáng, đặc biệt là những ký ức về buổi tựu trường đầu tiên, ngày đầu được mặc bộ quần áo còn thơm mùi vải, ôm theo chiếc cặp vở bút tinh tươm, và được cha mẹ dắt tay tới trường, đều là những kỷ niệm đáng quý, mà cho đến tận khi trưởng thành nhắc lại người ta vẫn thấy bồi hồi xúc động. Trong nền văn học Việt Nam cũng có kha khá các tác phẩm văn chương nói về đề tài này, trong đó Tôi đi học của Thanh Tịnh là một trong những sáng tác giàu cảm xúc hơn cả với dòng suy nghĩ của nhân vật "tôi".

Thanh Tịnh (1911-1988), tên thật là Trần Văn Ninh, quê gốc ở tại xóm Gia Lạc, ven bờ sông Hương, vùng ngoại ô Huế. Ông là người có học vấn khá cao khi thuở nhỏ được học chữ Hán, sau lại học tiếp chữ Quốc Ngữ, rồi đi học và tốt nghiệp Thành Chung, sau đó trải qua các nghề nghiệp khác nhau từ làm việc ở sở tư, đi dạy, rồi cộng tác với một loạt các tờ báo Phong hóa, Ngày nay, Hà Nội báo, Tiểu thuyết thứ Năm, Thanh Nghị, Tinh Hoa... Đồng thời hăng hái sáng tác nhiều các tác phẩm thơ văn khác nhau, để lại một số lượng lớn các sáng tác cả trước và sau cách mạng. Không chỉ vậy Thanh Tịnh còn tham gia bộ đội, trở thành người phụ trách đoàn kịch Chiến Thắng trong bộ tổng tư lệnh quân đội nhân dân Việt Nam, sau trở thành Chủ nhiệm Tạp chí văn nghệ Quân đội, và tham gia thành lập Hội nhà văn Việt Nam. Thanh Tịnh là một người rất yêu thích văn chương, đặc biệt là văn học Pháp, điều đó đã góp phần hình thành nên phong cách văn chương của ông, với vẻ đẹp đằm thắm, trong trẻo, và những tình cảm êm dịu, đậm nét lãng mạn. Một số tác phẩm tiêu biểu của Thanh Tịnh phải kể đến các truyện ngắn: Hận chiến trường, Quê mẹ, Tôi đi học, Chị và em, Con so về nhà mẹ, Ngậm ngải tìm trầm,... các bài thơ: Tơ trời với tơ lòng, Vì đàn câm tiếng, Muôn bến, Rồi một hôm,... Còn các tác phẩm thơ của Thanh Tịnh sau cách mạng hầu như không mấy nổi bật, bởi thiếu hàm súc và tinh tế.

Truyện ngắn Tôi đi học được in trong tập Quê mẹ được xuất bản vào năm 1941, kể lại một cách tinh tế và sâu lắng những xúc cảm của nhân vật "tôi" trong buổi tựu trường đầu tiên. Toàn bộ truyện ngắn có thể chia làm ba phần chính theo như bối cảnh truyện. Phần 1 từ đầu đến "...lướt ngang trên ngọn núi" là tâm trạng cảm xúc biến chuyển của nhân vật trên con đường từ nhà tới trường. Phần 2 tiếp theo cho đến "...tôi không muốn xa nhà hay xa mẹ tôi chút nào hết" là những cảm xúc, tâm trạng của nhân vật khi đã đứng giữa sân trường, trong một môi trường mới, sắp phải chia tay mẹ để vào lớp học. Phần còn lại chính là những cảm nhận của nhân vật "tôi" về lớp học đầu tiên khi bắt đầu tiết học, được gặp gỡ những người lớn trong ngôi trường mới.

Truyện ngắn Tôi đi học kể về những xúc cảm, sự quan sát chủ quan của nhân vật "tôi" trong suốt quãng đường di chuyển từ nhà tới trường, theo chân mẹ. Từ một buổi sáng mùa thu, khi nhìn thấy những chiếc lá vàng rụng nhiều và trên trời không có những đám mây bàng bạc, nhân vật chính bỗng nhớ lại cái ngày đầu tiên mình tới trường, cũng là một ngày thu đẹp như thế này. Nhân vật tôi được mẹ đưa tới trường, con đường vốn thân quen đã đi qua biết bao nhiêu bận thế nhưng ngày hôm nay nhân vật bỗng thấy lạ bởi nỗi "hôm nay tôi đi học". Lòng cậu bé rộn lên những cảm xúc nôn nao khó tả, bộ quần áo mới khiến cậu trở nên trang trọng và đứng đắn, nhân vật tôi cố ôm thật chắc sách vở, đồng thời cũng muốn cầm thêm cả bút thước cho thật giống với những cô cậu học sinh khác, trong sự bỡ ngỡ và lúng túng. Khi đã bước chân vào tới sân trường Mỹ Lý đợi nghe gọi tên và lớp học, ngôi trường trong tầm mắt cậu bé mang một không khí trang trọng và rộn ràng, còn bản thân cậu đứng trước những quang cảnh xa lạ ấy bỗng đâm ra lo sợ vẩn vơ. Và xung quanh cậu cũng là những đứa trẻ trạc tuổi trong buổi tựu trường đầu tiên với những bỡ ngỡ, e ngại như chú chim vừa mọc đủ lông nửa muốn bay nửa lại sợ hãi nhút nhát trước một khoảng trời mới ngoài cái tổ của mình. Nhân vật "tôi" cũng hòa trong cái không khí đầy bỡ ngỡ, lo lắng không yên ấy, thậm chí khi nghe gọi tên cậu tự nhiên giật mình và lúng túng. Rồi đến khi phải chia tay mẹ để bước vào lớp chuẩn bị cho buổi học đầu tiên, thấy bàn tay mẹ dịu dàng đẩy đằng sau lưng, nhân vật tôi bỗng quay lại úp vào lòng mẹ bật khóc nức nở. Đến khi đã yên vị trong lớp, nhân vật "tôi" bắt đầu quên đi những cái bỡ ngỡ xa lạ, bắt đầu tập làm quen tìm tòi, nhìn ngắm bàn ghế, quan sát bạn học, rồi bỗng dưng không hề cảm thấy xa lạ mà cảm thấy quyến luyến lạ kỳ. Nhân vật "tôi" đã bắt đầu một buổi học với những cảm xúc thật chân thật, tự nhiên và sinh động hấp dẫn. Bên cạnh đó sự xuất hiện của các nhân vật như ông đốc, thầy giáo chủ nhiệm với sự hiền từ, kiên nhẫn dịu dàng đọc tên, chờ đợi các em học sinh đang còn bỡ ngỡ vào lớp học đã cho chúng ta những cảm nhận tốt đẹp về những người lái đò tận tụy, yêu thương học sinh, yêu thương nghề giáo của mình tha thiết, hết lòng tạo cho các em một môi trường giáo dục thân thiện, tốt đẹp nhất, giúp các mầm non tương lai được phát triển rực rỡ. Hình ảnh các bậc phụ huynh, đặc biệt là bóng dáng người mẹ của nhân vật "tôi" là biểu trưng cho những tình cảm gia đình đằm thắm dịu dàng, ý thức được tầm quan trọng của nền giáo dục đối với con cái, họ sẵn sàng trở thành hậu phương, cơ sở vững chắc nâng bước con cái vào đời bằng những tình cảm ngọt ngào, ấm áp nhất.

Có thể nói rằng truyện ngắn Tôi đi học hấp dẫn là nhờ vào nghệ thuật miêu tả tâm lý, nội tâm nhân vật một các tinh tế, giàu xúc cảm, ngôn ngữ trong sáng, giản dị, giọng điệu, trữ tình lãng mạn dễ đi sâu vào lòng người đọc. Tuy chỉ với một cốt truyện đơn giản không có cao trào thế nhưng với tài năng của mình Thanh Tịnh đã gợi lại được cho độc giả những cảm xúc về buổi tựu trường đầu tiên đáng nhớ, nhắc nhở mỗi người về sự quan trọng của giáo dục nhà trường đối với mỗi trẻ em ở độ tuổi đến trường.

#tuandz:)  ( mình có tham khảo mạng ý ,mong bạn thông cảm cho mình . Mình xin lỗi trước ! (nếu bạn trách mình :<)

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK