_Xin chào! Xin chào! ^^_
*Bạn tham khảo nha*
1. Dàn ý:
1. Mở bài:
+ Mở đầu thư
- Ngày, tháng, năm
- Giới thiệu bản thân
2. Thân bài:
+ Hỏi thăm người thân
+ Đi vào vấn đề chính (viết thư làm gì)
+ Tình cảm của mình với người nhận
+ Cảm xúc, kỉ niệm của mình và người thân
3. Kết bài:
+ Ý nghĩa quan trọng khi cần người thân bên cạnh
+ Tình cảm của mình về người thân của mình
+ Mong được hồi âm (được trả lời thư của mình)
2. Bài tham khảo:
Việt Nam, ngày 07 tháng 03 năm 2020
Trong vũ trụ này có rất nhiều cái đẹp, nào là ngôi sao, nào là các hành tinh lấp lánh. Nhưng vẫn soi sáng, lấp lánh nhất chính là người mẹ trên trái đất này. Mẹ là người mà tôi luôn tự hào nhất, tự hỏi mẹ làm bằng gì mà dịu dàng, hiền hậu, tốt bụng. Ngây thơ như vậy mẹ không thương mới lạ. Mẹ ngày nào cũng khuyên học bài, làm bài, nếu có bài không hiểu thì hỏi mẹ. Mẹ giống như một cuốn sách giáo án để "chép" bài, để soạn bài vậy. Người không thể thiếu trong gia đình này, mẹ chính là người ở vị trí cao nhất.
Mẹ kính yêu của con!
Bàn tay dịu dàng, nhẹ nhàng đưa con qua những dòng thời gian ấm áp. Được che phủ bởi tình thương yêu của lòng mẹ, trái tim mẹ đã sưởi ấm con trong những thời gian đông lạnh. Người mẹ sẽ ra sao nếu con mình không hiểu ra rằng, người mẹ yêu nhất bây giờ chính là ta. Cuộc đời mỗi người được sống chính là nhờ chúa trời, nhờ cả mẹ mới được sống. Họ là những người thiêng liêng, cao cả nhất mà con từng nghĩ đến. Cuộc đời này thiếu mẹ, con thà rằng chết còn hơn phải sống. Sống để làm gì? Sống chỉ sống trong cô độc, hối hận về việc làm khi làm cho mẹ buồn, vậy thôi. Nói như nào thì nói, mẹ vẫn luôn mong con mình được sống bình an, trọn vẹn cõi đời của mình.
Ngày này 2 năm trước, ngày con tạm biệt mẹ đi theo cha lên thành phố. Muốn được quay trở về bên vòng tay ấm áp của mẹ, mẹ vẫn sẽ đáp ứng mong muốn của con chứ?
2 năm rồi, chưa được nhìn bàn tay nứt nẻ, những sợi tóc rối và cả khuôn mặt đầy nét nhăn của mẹ. Nhớ mẹ rồi, giờ chỉ muốn về bên mẹ. Bên đó mẹ khỏe không, giờ mẹ đang làm gì? Có phải, mẹ đang dầm mưa dải nắng không? Nếu ốm, ai sẽ lo cho mẹ. Nếu không ai lo cho mẹ, con có một thỉnh cầu nho nhỏ. Mẹ biết là gì không? Con nguyện dành cả đời của con lo cho mẹ, đền đáp công ơn của mẹ đã luôn nuôi dưỡng con từ lúc chào đời đến giờ.
Bên đó, mẹ ăn những gì, sống ra sao? Con thật bất hiếu khi hỏi những câu này, vì con là con mẹ, con của mẹ phải lo cho mẹ, không phải tự mẹ sống. Nếu cần, con sẽ đến bên mẹ, sống với mẹ cả đời này và nói rằng: "Con yêu mẹ!".
Những ngày đánh đập, chửi mắng, so sánh con với "con nhà người ta", mẹ biết con giận mẹ cỡ nào không. Thà rằng để mẹ đánh, mẹ mắng còn hơn là so sánh với "con nhà người ta", mẹ có biết sao không?. Vì con hơn "nó", nó làm được, con cũng làm được, chỉ kém hơn nó, nhưng chắc rằng chuyện con làm được chưa chắc nó đã làm được, mẹ hiểu không?. Lúc nhỏ, mẹ luôn so sánh như vậy, muốn nói cho mẹ hiểu, nhưng không. Tại vì con sợ mẹ buồn, mẹ buồn vì có người con bất hiếu như con. Đánh đập, chửi mắng, con cũng muốn ngưng ngay tại đó, nhưng những lỗi lầm cứ thích vi phạm như vậy. Nhưng lấp ló ở đó, mẹ vẫn khoan dung, tha thứ cho con khi mắc những sai phạm.
Thư đã dài, nếu con viết nhiều hơn, có lẽ mẹ sẽ đọc nhiều và mỏi mắt. Ngưng bút tại đây thôi nhé mẹ! Tạm biệt mẹ, mẹ hãy chờ con về báo hiếu nhé!
Mong hồi âm từ mẹ!
Con của mẹ
(Họ tên)
*Bạn tham khảo thêm tại link dưới đây nhé!:
https://hoidap247.com/cau-hoi/111537
## Tham khảo nhé ##
Mở bài:
- Nêu khái quát mục đích viết thư
- Sử dụng các nghệ thuật làm nổi bật
Thân bài:
- Nêu ra tình cảm của bản thân
- Chia sẻ kỉ niệm của bản thân:
+ Những lúc buồn tủi thì mẹ là người........
- Viết ra suy nghĩ của mình
- Bộc lộ tình cảm của bản thân
Kết bài:
- Nêu lại tình cảm của bản thân
Bài làm
Ngày... Tháng....Năm
Một bức thư có thể dài nhưng có lẽ nó sẽ không bao giờ dài bằng những tình cảm của bản thân con dành cho người. Người mà khi rơi lệ đã khiến trái tim con đau như bị xé nát. Nhìn thấy người buồn bã bản thân con cũng như bị bao quanh bởi một bức màn đêm không ánh sáng. Tự hỏi tại sao người lại cố gắng phải tỏ ra mạnh mẽ, tại sao lại phải chịu nhiều đau khổ vậy. Tại sao hả? Tại sao hả mẹ?
Khi con cầm bút viết lá thư này con đã rất băn khoăn có nên không? Chính bản thân con cũng không hiểu nổi tại sao nữa mẹ ạ. Có lẽ là do con có một hi vọng bày tỏ và sợ rằng mẹ sẽ không chấp nhận nó. Người ta bảo các vị thần không thể ở bên cạnh con suốt cả cuộc đời nên họ đã tạo ra những người mẹ, để con có thể bày tỏ tâm sự với mẹ nói những suy nghĩ giấu kín với vị thần cao cả đó. Nhưng con chưa từng làm vậy vì con sợ mẹ sẽ buồn khi nghe con nói ra, sợ khoảng cách giữa hai mẹ con ta sẽ lại càng xa cách. Vì con có quá nhiều nỗi sợ nên con mới viết chúng vào lá thư này chăng?
Từ lúc con chào đời con chẳng cần biết có những ai đã ở bên con, con chỉ biết mẹ là người bên cạnh, ôm con vào lòng cho con cảm nhận được hơi ấm tình thương. Và cho đến bây giờ con cũng biết đằng sau những tình thương đó là những mất mát to lớn thế nào với mẹ. Nhiều lúc, con chỉ mong rằng thời gian quay ngược lại, quay lại để con gánh những đau khổ mà mẹ đã phải chịu. Chịu hết những đắng cay mà những kẻ ngoài kia đã ban phát một cách ngu ngốc cho mẹ. Hay đơn giản là chừng phạt bản thân vì những lời nói ngây dại ngu ngốc của mình. Nhưng tất cả chỉ là câu "ước gì", vì sao mẹ có biết không? Vì bây giờ người phải chịu là mẹ chứ không phải con. Lúc con đã đủ lớn để hiểu thì đã quá muộn.
Mẹ có biết con thích đôi mắt của mẹ nhất không mẹ? Vì mỗi khi nhìn vào đôi mắt đó con lại thấy được tình yêu to lớn mà mẹ dành cho con, đó chính là sự hạnh phúc. Nhưng đó chỉ là tảng băng nổi thôi, vì sau những tình yêu đó là những giọt nước mắt trôi đi nhưng đọng lại bến trong chúng lại là con. Kẻ đem đau khổ cho mẹ nhiều nhất. Tại sao lại là con? Tại sao chứ?
Có nững lúc vào đêm con đã ngủ nhưng mẹ vẫn thức, thức vì một lý do mà cho đến bây giờ con mới biết. "Người thấu hiểu con nhất chưa chắc đã hiểu bằng chính bản thân con", đó là câu nói mà mẹ đã nói con. Con lúc đầu nghe không hiểu đâu mẹ ạ. Sau tất cả những gì đang xảy ra thì con mới hiểu, hiểu cái thứ nhỏ bé mà con đã tìm suốt cả một tuổi thơ. Mẹ ơi, nếu có thể thì con mong sau tất cả mẹ vẫn có thể yêu con như trước đúng không? Nhưng con thì khó có thể mà như trước nữa rồi. Vì sau tất con đã yêu mẹ hơn rất nhiều rồi! Dù cả thế giới đổi thay thì con biết người không bao giờ thay đổi là mẹ. Nhưng thời gian cũng sẽ cứ thế mà trôi qua thôi, và con mong những nỗi đau mà mẹ đã phải chịu sẽ sớm tan biến. Con cũng không dám nhận mình là một đứa con ngoan đâu vì con biết mình đã ngu ngốc như nào mà. Nhưng con sẽ sớm hết ngu ngốc thôi, vì con biết một điều rằng: Con Yêu Mẹ rất nhiều.
Một bức thư dài thế nào cũng sẽ kết thúc thôi mẹ , con mong sau những dòng chia sẻ này mẹ sẽ yêu con nhiều như tình yêu con dành cho mẹ vậy. Mẹ à con thực sự yêu mẹ rất là nhiều.
Con mong rằng mẹ sẽ đọc bức thư và hồi âm lại cho con sớm mẹ nhé!
Con của mẹ
( Họ tên)
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK