mẹ...người mà con luôn quý trọng nhất. mẹ luôn là người chịu nhiều đau khổ, vất vả nhất trong gia đình , mọi việc đều bàn tay khô rạm của mẹ lo lắng chu đáo . Con đã từng hỏi bản thân mình rằng " tại sao bàn tay mẹ không được trắng trẻo và mịn mà như tay bao người phụ nữ khác và tại sao mẹ lại chịu khổ như vậy " Câu hỏi này con luôn tự hỏi bản thân mình cho đến khi con đã lớn và biết suy nghĩ. nhiều lần, mẹ đưa con tới với bộ dạng bầy hầy , không sang trọng như mẹ của các bạn khác đã khiến con trở nên xấu hổ với các bạn và con không muốn mẹ đưa con đến trường hằng ngày. Nhưng lúc con lớn, con đã suy nghĩ lại , con đã không thấy xấu hổ với các bạn mak cảm thấy xấu hộ với bản thân và cả mẹ. bàn tay mẹ có khô rạn thật , nhưng bàn tay đó đã nuôi con khôn lớn đến tận bây giờ , mẹ có bầy hầy , luộm thuộm thật , chỉ là vì mẹ đang bận dở công việc của mình nhưng nhìn đồng hồ thì biết đã đến giờ đón con, mẹ sợ con trông ngóng bởi mẹ biết tính con không có tính kiên nhẫn để chờ đợi và con sẽ lang thang . Liệu mẹ còn nhớ , có một lần , chỉ là do mẹ quá bận công việc , không thể tới đón con về được , hôm đó con đã cố gắng kiên nhẫn chờ mẹ nhưng vẫn không thấy mẹ đâu, khi trời đã sầm tối, con vừa lo lắng vừa sợ hãi vì con chỉ mới là cô bé mẫu giáo 5 tuổi chỉ còn mình con trước cổng trường . Khi con không thể chờ đợi được nữa, con đã đi lang thang giữa đường , vừa đi vừa khóc, đi được nửa chặng đường thì gặp mẹ. mẹ đã hối hả xin lỗi con, nhưng con vẫn không tha lỗi dù mẹ có xin lỗi con ngàn lần đi chăng nữa.
Bây giờ, con đã đủ lớn để tự đi học mỗi ngày, giờ có muốn mẹ đưa đón đi học hằng ngày cũng không được. Sau này, con có lớn và trưởng thành thế nào đi chăng nữa thì con vẫn chỉ là một thiên thân nhỏ bé trong lòng mẹ mà thôi. Để đáp ơn công sinh thành và nuôi dưỡng con nên người , con sẽ cố gắng học thật giỏi để thực hiện ước mơ mà mẹ muốn con đạt được . Và con muốn nói với mẹ rằng " con yêu mẹ và mẹ mãi là một người phụ nữ vĩ đại nhất trong đời con"
_Xin chào! Xin chào! ^^_
*Bạn tham khảo nha*
1. Dàn ý:
1. Mở bài:
+ Mở đầu thư
- Ngày, tháng, năm
- Giới thiệu bản thân
2. Thân bài:
+ Hỏi thăm người thân
+ Đi vào vấn đề chính (viết thư làm gì)
+ Tình cảm của mình với người nhận
+ Cảm xúc, kỉ niệm của mình và người thân
3. Kết bài:
+ Ý nghĩa quan trọng khi cần người thân bên cạnh
+ Tình cảm của mình về người thân của mình
+ Mong được hồi âm (được trả lời thư của mình)
2. Bài tham khảo:
Việt Nam, ngày 07 tháng 03 năm 2020
Mẹ kính mến!
Con biết rằng mẹ là người không thể thiếu trong cuộc đời của con, và con rất yêu quý mẹ, nhưng con vẫn cứ cảm thấy có lỗi về một chuyện gì đó với mẹ. Chắc có lẽ,... đó là chuyện làm cho mẹ buồn, làm cho mẹ cảm thấy không vui. Đúng vậy,... có thể sự hiện diện của con lúc này làm con cảm thấy mẹ không được vui, vì con ở trên đời này cũng chẳng làm được gì cho mẹ. Con còn khá nhỏ, vẫn chưa hiểu được suy nghĩ của mẹ, vẫn chưa trải qua cảm giác khó khăn của mẹ, vẫn chưa hiểu được tình cảm của mẹ dành cho con. Con biết rằng, mẹ không nghĩ con là một đứa con thừa, con ghẻ, mẹ coi con như là chính mình chứ không phải là con nữa. Tình cảm của mẹ rộng bao la, nhiều hơn cả biển, con biết,..... Hiện giờ, con chỉ có thể viết thư cho mẹ, không thể nói trực tiếp với mẹ được, vì con sợ mẹ lại la con. Viết thư cho mẹ trong trạng thái buồn bã thế này đúng là chẳng có tí gì là tình cảm cả, nhưng mẹ đừng để ý đến câu văn hay gì cả, mà hãy để ý đấy ý nghĩa thực sự của chúng, lí do con viết lên những câu văn này là gì, và tại sao?....
Từ nhỏ, con đã được mẹ nuông chiều, nên giờ mới trở thành một đứa không biết vâng lời như thế này. Có thể, mẹ đang trách móc bản thân vì lúc xưa quá nuông chiều con, mẹ nghĩ đó là lỗi của mẹ. Mẹ ạ, mẹ đừng nghĩ như vậy, vì đây là lỗi của con, không phải của mẹ đâu! Con biết cho dù con có nói thế nào thì mẹ vẫn tự trách móc mình về việc này, nên con sẽ không ngăn cản mẹ, nhưng đừng có trách mình nhiều quá!...
Con nhớ món ăn mẹ làm quá, nhớ lúc nhỏ mẹ làm bánh cho bọn con ăn, mua đủ thứ cho bọn con. Giờ,..... giờ con phải trả ơn mẹ chứ, lúc trước mẹ nấu cho con ăn, thì giờ con phải nấu cho mẹ ăn. Nhưng mỗi khi con vào bếp, nấu đến đâu, cháy đến đó. Con thật vô dụng đúng không mẹ?
Con vẫn thắc mắc, rằng tại sao mẹ cứ so sánh con với con nhà người ta thế?. Con khá bức xúc và tự hỏi với bản thân, rằng "con nhà người ta có gì mà so sánh dữ vậy. Nó có cho mẹ được cái gì đâu". Thà rằng để mẹ đánh, mẹ mắng còn hơn là so sánh với "con nhà người ta", mẹ có biết sao không?. Vì con hơn "nó", nó làm được, con cũng có thể làm được, chỉ kém hơn nó, nhưng chắc rằng chuyện con làm được chưa chắc nó đã làm được, mẹ hiểu không?. Lúc nhỏ, mẹ luôn so sánh như vậy, muốn nói cho mẹ hiểu, nhưng không. Tại vì con sợ mẹ buồn, mẹ buồn vì có người con bất hiếu như con. Đánh đập, chửi mắng, con cũng muốn ngưng ngay tại đó, nhưng những lỗi lầm cứ thích vi phạm như vậy. Nhưng lấp ló ở đó, mẹ vẫn khoan dung, tha thứ cho con khi mắc những sai phạm.
Thư đã dài, nếu con viết nhiều hơn, có lẽ mẹ sẽ đọc nhiều và mỏi mắt. Mong mẹ sẽ hiểu tình cảm của con dành cho mẹ. Cũng nhân ngày mùng 8/3 đây, con xin chúc cho mẹ có thể ở bên cạnh chúng con, dành những tình yêu thương vô bờ bến này cho chúng con, và dành luôn cả cuộc đời này cho chúng con,.... Mẹ nghĩ con ích kỷ chăng? Đúng vậy, con thực sự ích kỷ, chỉ muốn mẹ là của con, không của ai hết. Ngưng bút tại đây thôi nhé mẹ! Tạm biệt mẹ, mẹ hãy chờ con về báo hiếu nhé!
Mong hồi âm từ mẹ!
Con của mẹ
(Họ tên)
*Lưu ý: bài văn được viết trong trạng thái trầm ngâm, buồn bã, không có cảm xúc. Nếu không hay, xin đừng trách !!
*Bạn tham khảo thêm tại link dưới đây nhé!:
https://hoidap247.com/cau-hoi/111537
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK