_Xin chào! Xin chào! ^^_
*Bạn tham khảo nha*
1. Dàn ý:
1. Mở bài:
+ Mở đầu thư
- Ngày, tháng, năm
- Giới thiệu bản thân
2. Thân bài:
+ Hỏi thăm người thân
+ Đi vào vấn đề chính (viết thư làm gì)
+ Tình cảm của mình với người nhận
+ Cảm xúc, kỉ niệm của mình và người thân
3. Kết bài:
+ Ý nghĩa quan trọng khi cần người thân bên cạnh
+ Tình cảm của mình về người thân của mình
+ Mong được hồi âm (được trả lời thư của mình)
2. Bài tham khảo:
Việt Nam, ngày 06 tháng 03 năm 2020
Trong vũ trụ này có rất nhiều cái đẹp, nào là ngôi sao, nào là các hành tinh lấp lánh. Nhưng vẫn soi sáng, lấp lánh nhất chính là người mẹ trên trái đất này. Mẹ là người mà tôi luôn tự hào nhất, tự hỏi mẹ làm bằng gì mà dịu dàng, hiền hậu, tốt bụng. Ngây thơ như vậy mẹ không thương mới lạ. Mẹ ngày nào cũng khuyên học bài, làm bài, nếu có bài không hiểu thì hỏi mẹ. Mẹ giống như một cuốn sách giáo án để "chép" bài, để soạn bài vậy. Người không thể thiếu trong gia đình này, mẹ chính là người ở vị trí cao nhất.
Mẹ kính yêu của con!
Bàn tay dịu dàng, nhẹ nhàng đưa con qua những dòng thời gian ấm áp. Được che phủ bởi tình thương yêu của lòng mẹ, trái tim mẹ đã sưởi ấm con trong những thời gian đông lạnh. Người mẹ sẽ ra sao nếu con mình không hiểu ra rằng, người mẹ yêu nhất bây giờ chính là ta. Cuộc đời mỗi người được sống chính là nhờ chúa trời, nhờ cả mẹ mới được sống. Họ là những người thiêng liêng, cao cả nhất mà con từng nghĩ đến. Cuộc đời này thiếu mẹ, con thà rằng chết còn hơn phải sống. Sống để làm gì? Sống chỉ sống trong cô độc, hối hận về việc làm khi làm cho mẹ buồn, vậy thôi. Nói như nào thì nói, mẹ vẫn luôn mong con mình được sống bình an, trọn vẹn cõi đời của mình.
Ngày này 2 năm trước, ngày con tạm biệt mẹ đi theo cha lên thành phố. Muốn được quay trở về bên vòng tay ấm áp của mẹ, mẹ vẫn sẽ đáp ứng mong muốn của con chứ?
2 năm rồi, chưa được nhìn bàn tay nứt nẻ, những sợi tóc rối và cả khuôn mặt đầy nét nhăn của mẹ. Nhớ mẹ rồi, giờ chỉ muốn về bên mẹ. Bên đó mẹ khỏe không, giờ mẹ đang làm gì? Có phải, mẹ đang dầm mưa dải nắng không? Nếu ốm, ai sẽ lo cho mẹ. Nếu không ai lo cho mẹ, con có một thỉnh cầu nho nhỏ. Mẹ biết là gì không? Con nguyện dành cả đời của con lo cho mẹ, đền đáp công ơn của mẹ đã luôn nuôi dưỡng con từ lúc chào đời đến giờ.
Bên đó, mẹ ăn những gì, sống ra sao? Con thật bất hiếu khi hỏi những câu này, vì con là con mẹ, con của mẹ phải lo cho mẹ, không phải tự mẹ sống. Nếu cần, con sẽ đến bên mẹ, sống với mẹ cả đời này và nói rằng: "Con yêu mẹ!".
Những ngày đánh đập, chửi mắng, so sánh con với "con nhà người ta", mẹ biết con giận mẹ cỡ nào không. Thà rằng để mẹ đánh, mẹ mắng còn hơn là so sánh với "con nhà người ta", mẹ có biết sao không?. Vì con hơn "nó", nó làm được, con cũng làm được, chỉ kém hơn nó, nhưng chắc rằng chuyện con làm được chưa chắc nó đã làm được, mẹ hiểu không?. Lúc nhỏ, mẹ luôn so sánh như vậy, muốn nói cho mẹ hiểu, nhưng không. Tại vì con sợ mẹ buồn, mẹ buồn vì có người con bất hiếu như con. Đánh đập, chửi mắng, con cũng muốn ngưng ngay tại đó, nhưng những lỗi lầm cứ thích vi phạm như vậy. Nhưng lấp ló ở đó, mẹ vẫn khoan dung, tha thứ cho con khi mắc những sai phạm.
Thư đã dài, nếu con viết nhiều hơn, có lẽ mẹ sẽ đọc nhiều và mỏi mắt. Ngưng bút tại đây thôi nhé mẹ! Tạm biệt mẹ, mẹ hãy chờ con về báo hiếu nhé!
Mong hồi âm từ mẹ!
Con của mẹ
(Họ tên)
*Bạn tham khảo thêm tại link dưới đây nhé!:
https://hoidap247.com/cau-hoi/111537
bức thư mà tôi viết nhân ngày mùng 8-3-2020,mong cho câu trả lời hay
Mẹ kính yêu vô vàn của con!
Có lẽ mẹ sẽ ngạc nhiên lắm khi nhận được lá thư này. Bởi lẽ mẹ sẽ chẳng hiểu tại sao con viết thư này và viết gì trong đó khi mà con không mắc lỗi gì. Mẹ biết không?
Con muốn viết cho mẹ thật nhiều những bức thư yêu thương thay vì mẹ phải nhận những bức thư xin lỗi đều đặn của con. Chỉ tại con là một đứa nghịch ngợm,k thông minh nên k biết cách bày tỏ tình cảm với mẹ. Vì vậy con chỉ có thể viết những dòng này để mẹ biết được con yêu mẹ đến nhường nào!
Mẹ ơi! Con nghĩ Đấng Tạo Hóa quá hào phòng với con, bởi Ngài đã cho con đến trong cuộc đời này, ban cho con vô số quà tặng. Nhưng với con Mẹ là quà tặng quý nhất không phải vì mẹ là một vị thánh hay một vĩ nhân mà chỉ đơn giản vì mẹ là MẸ của con.
Con biết Mẹ đã hy sinh cho chúng con quá nhiều: tuổi thanh xuân, sức khỏe, thời gian riêng của bản thân…có lẽ là cả cuộc đời này chúng con luôn được mẹ bao bọc che chở! Chúng con được sinh ra, kinh tế gia đình mình không khá giả chính vì thế mà mẹ luôn chắt chiu, dành dụm để lo tiền ăn học, thuốc men khi chúng con ốm đau.
Dẫu cuộc sống có khó khăn nhưng chúng con luôn được sống trong tình thương yêu và mẹ luôn để chúng con được bằng các bạn cùng trang lứa. Con vẫn nhớ những khi chúng con bị ốm, không ngủ được và khóc vì đau thì mẹ lại thức trắng cả đêm để dỗ dành, tìm mọi cách cho chúng con ngủ. Con đi học, mẹ luôn lo lắng để chúng con khỏi thua bạn thua bè.
Mẹ nói: “Các con thấy đó vì hồi trẻ mẹ không chịu cố gắng học hành cho tốt nên bây giờ mẹ phải làm công việc vất vả, các con phải chịu khó cố gắng nỗ lực học giỏi sau này con có cuộc sống tốt hơn, con có thể đi đến các nước trên thế giới, điều quan trọng hơn là con chứng minh được bản thân mình với mọi người”. Dù công việc bận rộn, vất vả là thế nhưng mẹ luôn theo sát chỉ bảo chúng con học hành. Rồi con cũng không phụ sự kỳ vọng của mẹ, ngày con nhận giải thưởng học sinh giỏi toán của tỉnh mẹ đã khóc vì sung sướng, tự hào.
Mẹ còn là người vị tha, con nói điều này không phải vì mẹ chưa bao giờ đánh chúng con. Mà vì mẹ luôn thông cảm và sẵn sàng tha thứ những lỗi lầm của chúng con. Bởi vậy từ khi còn bé mỗi lần bị điểm kém hay mắc phải lỗi gì thì mẹ là người đầu tiên con thổ lộ. Mẹ ơi! Con biết mẹ buồn vì con nhiều lắm! Bởi đôi lúc con chẳng vâng lời, còn cãi lời, thậm chí thờ ơ trước những lời khuyên của mẹ. Con xin lỗi mẹ dù là lời xin lỗi muộn màng nhưng con hứa sẽ không để mẹ phiền lòng nhiều vì con nữa.
Mẹ kính yêu vô vàn của con!
Có lẽ mẹ sẽ ngạc nhiên lắm khi nhận được lá thư này. Bởi lẽ mẹ sẽ chẳng hiểu tại sao con viết thư này và viết gì trong đó khi mà con không mắc lỗi gì. Mẹ biết không?
Con muốn viết cho mẹ thật nhiều những bức thư yêu thương thay vì mẹ phải nhận những bức thư xin lỗi đều đặn của con. Chỉ tại con là một đứa ngang bướng và không biết cách biểu lộ tình cảm nên con khó có thể nói với mẹ những lời từ sâu thẳm lòng con. Vì vậy con chỉ có thể viết những dòng này để mẹ biết được con yêu mẹ đến nhường nào!
Mẹ ơi! Con nghĩ Đấng Tạo Hóa quá hào phòng với con, bởi Ngài đã cho con đến trong cuộc đời này, ban cho con vô số quà tặng. Nhưng với con Mẹ là quà tặng quý nhất không phải vì mẹ là một vị thánh hay một vĩ nhân mà chỉ đơn giản vì mẹ là MẸ của con.
Con biết Mẹ đã hy sinh cho chúng con quá nhiều: tuổi thanh xuân, sức khỏe, thời gian riêng của bản thân…có lẽ là cả cuộc đời này chúng con luôn được mẹ bao bọc che chở! Chúng con được sinh ra, kinh tế gia đình mình không khá giả chính vì thế mà mẹ luôn chắt chiu, dành dụm để lo tiền ăn học, thuốc men khi chúng con ốm đau.
Dẫu cuộc sống có khó khăn nhưng chúng con luôn được sống trong tình thương yêu và mẹ luôn để chúng con được bằng các bạn cùng trang lứa. Con vẫn nhớ những khi chúng con bị ốm, không ngủ được và khóc vì đau thì mẹ lại thức trắng cả đêm để dỗ dành, tìm mọi cách cho chúng con ngủ. Con đi học, mẹ luôn lo lắng để chúng con khỏi thua bạn thua bè.
Mẹ nói: “Các con thấy đó vì hồi trẻ mẹ không chịu cố gắng học hành cho tốt nên bây giờ mẹ phải làm công việc vất vả, các con phải chịu khó cố gắng nỗ lực học giỏi sau này con có cuộc sống tốt hơn, con có thể đi đến các nước trên thế giới, điều quan trọng hơn là con chứng minh được bản thân mình với mọi người”. Dù công việc bận rộn, vất vả là thế nhưng mẹ luôn theo sát chỉ bảo chúng con học hành. Rồi con cũng không phụ sự kỳ vọng của mẹ, ngày con nhận giải thưởng học sinh giỏi toán của tỉnh mẹ đã khóc vì sung sướng, tự hào.
Mẹ còn là người vị tha, con nói điều này không phải vì mẹ chưa bao giờ đánh chúng con. Mà vì mẹ luôn thông cảm và sẵn sàng tha thứ những lỗi lầm của chúng con. Bởi vậy từ khi còn bé mỗi lần bị điểm kém hay mắc phải lỗi gì thì mẹ là người đầu tiên con thổ lộ. Mẹ ơi! Con biết mẹ buồn vì con nhiều lắm! Bởi đôi lúc con chẳng vâng lời, còn cãi lời, thậm chí thờ ơ trước những lời khuyên của mẹ. Con xin lỗi mẹ dù là lời xin lỗi muộn màng nhưng con hứa sẽ không để mẹ phiền lòng nhiều vì con nữa.
mẹ ơi,mẹ hãy mãi mãi sống ở bên con để sau này con chắm sóc ,báo hiếu mẹ.con thương mẹ nhiều lắm,con k muốn mẹ khổ vì con nên con hứa với mẹ sau này sẽ trở thành người con ngoan,học thật gioỉ để mẹ hãnh diện,tự hào,k cảm thấy nuối tiếc khi sinh ra con.nhân ngày 8/3 con chúc mẹ sẽ mãi mãi xinh đẹp,khỏe mạnh,thành công trong sự nghiệp.mãi là nơi nương tựa vững chắc của con mẹ nhé
Con yêu mẹ nhiều lắm ạ
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK