KỂ VỀ VIỆC LÀM TỐT
Công cha nặng lắm ai ơi,
Nghĩa mẹ bằng trời chin tháng cưu mang.
Cha mẹ là những người đã nuôi dưỡng và giáo dục ta nên người. Công ơn ấy như trời cao, bể rộng không gì có thể sánh bằng, Chính vì lẽ đó, cha mẹ là người có công ơn thật lớn lao, vĩ đại đối với ta. Phận làm con phải biết hiếu thảo và quan tâm đến cha mẹ của mình. Quan trọng hơn cả là phải thường xuyên làm cho cha mẹ vui lòng. Tôi cũng thế, tôi đã làm được một việc tốt khiến mẹ tôi vui lòng và tự hào về tôi rất nhiều. Hôm nay tôi xin kể cho cô và các bạn cùng nghe ạ.
Tôi còn nhớ rất rõ vào hè năm lớp 5, Lớp tôi được nhà trường cho đi tham quan ở công viên nước Đà Nẵng . Tại đây tôi và bạn đã làm một việc tốt. Tuy đó chỉ là một sự giúp đỡ nhỏ nhưng với tôi thì chuyện này mang nhiều ý nghĩa lắm. hơn thế nữa tôi là cô bé thường xuyên đau ốm, yếu ớt nên ít khi nào được mẹ cho đi chơi tự do như thế nào đâu.Hơn thế nữa tôi là con một trong gia đình nên mẹ chẳng dám cho đi đâu một mình Hôm nay là ngày vui và đặc biệt được cùng bạn bè được cùng bạn bè đi dạo công viên, ngắm cảnh đẹp và chơi các trò thật thú vị
Sáng hôm ấy, từ 7 giờ sáng chúng tôi đã khởi hành trong tâm trạng vui vẻ. Vừa thay đồ bơi xong thì tôi và các bạn đã chạy ào xuống hồ bơi. Cảm giác nóng nực, oi bức đã bị những dòng nước mát trong hồ xua đi. Không khí lúc này thật náo nhiệt, âm thanh của nước chảy xuống hồ hay các con thác nhân tạo làm cho chúng tôi thêm phấn khởi. Nhìn xung quanh là những chiếc cầu trượt đủ màu sắc, những chiếc phao đủ hình dạng ngộ nghĩnh đang đưa chúng tôi bồng bềnh trên mặt nước. Làn sóng nhân tạo cứ từ từ đập vào bờ làm cho mọi người lênh đênh trong dòng nước mát. Tất cả mọi người và mọi cảnh vật đang hòa mình theo lời gọi mời của bờ hồ. Lúc này, những ánh nắng chói chang của buổi trưa hè đã bị xoa dịu đi. Trong lúc mọi người ai ai cũng chơi đùa thật vui vẻ thì bỗng từ xa có một cụ già chừng khoảng bảy mươi tuổi ngồi bên đường. Thấy vậy chúng tôi liền chạy đến bên bàvà hỏi thăm. Bà có mái tóc bạc phơ, da đen vì rám nắng , thân gầy gò, xanh xao . Thấy chúng tôi, bà ứa nước mắt như muốn kkóc. Lúc này chúng tôi thấy thương bà vô cùng. Tôi đến bên bà và hỏi chuyện, Bà vừa khóc vừa kể, đã là người Nghệ An, vào Đà Nẵng sinh sống với con trai được 2 năm rồi. Nhưng chẳng may, con bà bị tai nạn giao thông đã ra đi từ tháng trước. Trước nổi đâu mất con, bà suy sụp tinh thần và không muốn tiếp tục sống nữa. Bà muốn tìm đến cái chết để đỡ buồn phiền vì nhớ con, Bà nói đến đây chúng tôi cũng sụt sùi theo.Tôi đến bên bà, ôm bà vào lòng và thủ thỉ. Bà nín đi, bà aj. Cháu hiểu nổi đâu của bà mà. Cháu đã từng mất ông ngoại cách dây vài năm thôi, cháu cũng khóc rất nhiều. Nhưng rồi cháu cũng phải vực dậy để mẹ và người thân của cháu khỏi phải buồn. Bà ơi, cháu yêu bà nhiều lắm, bà hãy cầm tay cháu và cũng đi về nhà bà nhé. Cháu và các bạn sẽ dẫn bà về.Nghe tôi tâm sự, khuôn mặt bà tươi hẳn lên, bà nhận lời thế là chúng tôi xin phép cô cùng nhau đưa bà về nhà. Ai nấy trong gia đình bà đều vui mừng và cảm ơn chúng tôi rất nhiều. Chúng tôi ở lại nhà mà một lát rồi cũng đến lúc quay lại việc tìm tập thể lớp. THế là một ngày đi chơi kết thúc, chúng tôi cùng kết thúc buổi vui chơi. Vừa về đến nhà, tôi đã kể cho mẹ biết ngay việc đó. Mẹ cười tươi và khen tôi rất nhiều. Nụ cười của mẹ hiện rõ sự hài lòng và tự hào về tôi rất nhiều
Sự việc hôm ấy là một niềm tự hào lớn lao của tôi. Từ hôm đó, đến giờ cứ vào ngày cuối tuần Tôi thường xuyên ĐT thăm và hỏi thăm sức khỏe của bà. Bà hào hứng khi mỗi lần nghe tôi điện thoại. Bà nói với tôi rằng, tôi như một vị cứu tinh đã giúp bà thay đổi cách suy nghĩ. Giá như không có tôi bà sẽ ra đi mãi mãi rồi.
Việc làm mà tôi biết như ngày hôm nay là do được học tập từ bố mẹ. Cảm ơn gia đình bé nhỏ của tôi.Tôi đã khiến mẹ cảm thấy tự hào về tôi. Đó là điều tôi luôn muốn làm cho mẹ. Tôi sẽ cố gắng làm nhiều việc tốt hơn nữa để mang đến cho mẹ thật nhiều niềm vui hơn. Cảm ơn người mẹ rất nhiều.
Người tôi gắn bó nhất trong gia đình là anh trai của tôi. Hiện tại, anh trai tôi đang là một sinh viên đại học. Anh tên là Duy. Anh không chỉ đẹp trai mà còn học rất giỏi. Nếu nói đến học lực thì anh là một tấm gương điểm sáng để cho lũ trẻ em hàng xóm noi theo. Nhưng nhắc đến anh trai, tôi sẽ nghĩ về những trải nghiệm cùng anh thực hiện khi còn nhỏ.
Nhớ nhất là khi tôi lên năm tuổi, anh trai đã đưa tôi đi câu cá ở con sông gần làng. Đây là lần đầu tiên tôi được đi câu cá. Chính vì vậy, tôi cảm thấy rất háo hức. Đầu tiên, hai anh em đã đi ra vườn để đào giun đất làm mồi câu. Sau đó, cả hai cùng nhau ra sông câu cá. Anh Duy đã dạy tôi cách gắn mồi câu, cách câu cá. Khi nhìn anh làm, tôi cảm thấy vô cùng khâm phục. Anh trai của tôi thật giỏi. Chúng tôi đã ngồi câu rất lâu. Vì là lần đầu tiên, nên tôi còn gặp phải nhiều khó khăn. Từ việc gắn lưỡi câu, mồi câu… Nhưng nhờ có anh Duy kiên nhẫn dạy mà lần đầu tiên tôi đã câu được một con cá. Đó là một trải nghiệm thật tuyệt với tôi.
Nhờ có trải nghiệm ngày hôm đó, tình cảm của hai anh em càng trở nên thắm thiết.Một trải nghiệm nhỏ nhưng đem đến cho anh em tôi thật nhiều điều tốt đẹp. @linhnguyen176 ^_^ >_< >< (từ lớn đến bé:)
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK