Mỗi lần về quê thăm ông bà ngoại, tôi đều có những trải nghiệm thật đáng nhớ. Vùng quê thanh bình đem đến nhiều điều tuyệt vời và thú vị.
Đó có thể là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Đó là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà tôi vẫn còn nhớ mãi cho đến bây giờ.
Đó là kỉ niệm xảy ra vào lúc tôi mười tuổi. Tôi và anh Hoàng - anh trai của tôi rủ nhau đi câu cá. Hai anh em tôi ngồi câu cá được một lúc thì nghe thấy tiếng hò reo sôi nổi. Phía đằng xa là một nhóm học sinh đang thi bơi lội. Chúng tôi chạy đến chỗ cuộc thi diễn ra. Thì ra là nhóm bạn hàng xóm tôi mới quen hôm trước. Tôi cảm thấy rất thích thú, liền đề nghị được tham gia. Tôi liền rủ anh Hoàng nhưng anh lại từ chối. Tôi biết vì sao anh Hoàng từ chối tham gia. Trước đây, anh từng đạt giải Nhất cuộc thi bơi của thành phố. Anh rất yêu thích bơi lội. Bạn bè, người thân đều nói anh có tài năng. Nhưng vì một sự cố, anh đã từ bỏ ước mơ của mình. Điều đó đã khiến tôi cảm thấy rất buồn...
Nhóm thi đấu của chúng tôi gồm có năm người. Trọng tài là Tuấn - người bạn hàng xóm thân thiết nhất của tôi. Sau khi trọng thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Hai tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị đã nhanh chóng vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Các đối thủ ngang sức ngang tài, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Tôi cố gắng bơi hết sức. Bỗng nhiên tôi cảm thấy chân bên trái của mình bị tê. Tôi bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Tôi nghe thấy có tiếng ai hoảng hốt kêu lên: “Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi”.
Tôi vùng vẫy trong nước. Nhưng không thể bơi tiếp. Không biết bản thân đã uống biết bao nhiêu là nước. Trong lúc mê man, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc: “Lâm ơi, em ơi! Mau tỉnh lại đi em!”. Cho đến khi tỉnh táo thì tôi đã thấy anh Hoàng trước mặt mình. Khuôn mặt của anh đầy lo lắng. Hình như chính anh Hoàng là người đã cứu tôi.
Tôi dần dần tỉnh lại. Tôi thấy mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Có tiếng nói cất lên: “Anh Hoàng tài thật, ở khoảng cách xa như vậy mà đã cứu được Lâm một cách thần kỳ!”. Có tiếng hưởng ứng: “Đúng vậy!”, “Đúng vậy!”... Tôi mỉm cười, lòng đầy tự hào rồi nhìn anh Hoàng, khẽ nói: “Cảm ơn anh!”.
Nhờ có trải nghiệm ngày hôm đó, tình cảm của hai anh em càng trở nên thắm thiết. Không chỉ vậy, anh Hoàng còn quay trở lại tập luyện để chuẩn bị cho cuộc thi bơi dành cho thiếu niên sắp diễn ra. Một trải nghiệm nhỏ nhưng đem đến cho anh em tôi thật nhiều điều tốt đẹp
Cuộc sống muốn đạt được thành công luôn phải trả giá bằng nhiều thứ, phải có những lỗi lầm. Và bản thân em cũng vậy, cũng đã từng dại dột mắc lỗi lầm trong những năm tháng đầu đời. Đó là lần nói dối bỏ học hồi học lớp 5.
Như thường lệ, cuối tuần nào tôi cũng được ba mẹ cho về đi chơi với ông bà nội. Hôm đó, một ngày thu mát mẻ trong xanh, bầu trời cao vời vợi, sáng sớm ba đã đưa tôi sang nhà ông bà. Bởi hôm đó là ngày ba mẹ tôi có công tác đột xuất ở Lào Cai trong vòng 1 ngày nên tôi phải sang bên nội rất sớm. Trên đường, hai ba con tôi trò chuyện say sưa và rất vui vẻ. Ba nhắc nhở tôi phải ngoan ngoãn, nghe lời ông bà và không quên nhiệm vụ học bài.
-Cũng sắp thi lên cấp 2, muốn vào được trường tốt con phải chăm chỉ học tập và chiều nay con nhớ đi học thêm toán ở nhà cô Yến nha, con gái”, ba trìu mến nhắc nhở.
-Dạ vâng ạ, con sẽ nhớ lịch học mà.
Đến nhà nội, cùng với anh chị em họ tôi chơi rất vui vẻ với mọi người. Buổi sáng tôi được đi chơi đồng với đám bạn quanh xóm, được chơi các trò chơi dân gian rồi chơi búp bê… Thêm đó ông bà nội rất chiều chuộng cháu gái nên để tôi chơi vui với các bạn thoải mái và đến trưa thì nấu những món ăn rất ngon mà tôi ưa thích. Thực sự, mỗi lần được sang nội là một ngày rất tuyệt vời, tôi luôn được vui chơi, tươi cười suốt ngày. Nhưng mọi chuyện sẽ thật thoải mái, tôi sẽ được ăn cơm ngon lành nếu tôi không băn khoăn về quyết định sáng nay.
Sáng đó, trước khi đi về đám bạn tôi có bàn với nhau rằng, chiều hôm đó cả lũ sẽ vào nhà Lan gần đó để đi chơi và phương tiện là bằng chiếc xe đạp của mỗi người. Tuy nhiên, cuộc chơi ấy lại trùng với lịch học toán nên tôi rất do dự còn Hạnh thì lên tiếng :” ôi giời, tưởng gì, nghỉ một buổi cũng đâu có chết ai đâu”. Phân vân một lúc lâu tôi đi đến quyết định là sẽ mang xe đến đúng giờ chiều nay.
Ông bà nhắc nhở tôi đi học lúc 3h chiều, tôi mượn chiếc xe đạp với sự đồng ý tuyệt đối của nội. Thay vì đạp xe đến nhà cô giáo thì tôi đạp đến chỗ hẹn của chúng bạn. Chiều đó chúng tôi chơi rất vui vẻ và tôi có một suy nghĩ đắc chí :” đúng là nghỉ một buổi nay cũng đáng ha”.
Vui chơi thì cũng đến tôi phải về và khoảng 4h30′ hơn tôi lóc cóc đạp xe với chiếc ba lô vô dụng trên vai về nhà nội đợi ba mẹ đến đón.
Mọi chuyện sẽ thật tốt nếu trên đường về tôi lại gặp ba, me cùng đi đến nhà nội lúc đó. Những ánh mắt gặp nhau đầy sự bất ngờ.
Về đến nhà nội ba hỏi: con đi học sao lại đi đường đấy về và đặc biệt đó là lúc con chưa thể đi học thêm”. Tôi chỉ còn biết cúi đầu khai ra sự thật dưới con mắt thất vọng của ba mẹ và ông bà nội, một cảm giác rất xấu hổ, khắp người nóng ran lên về sự nói dối của mình. Tuy nhiên ba đã tha thứ :” con biết là ba ghét nhất là nói dối mà sao vẫn làm vậy để trốn học với ông bà khi ba mẹ không ở nhà. Tuy nhiên con biết nhận lỗi nên ba mong con lần sau sẽ không tái phạm nữa, sẽ lại là cô gái đáng yêu học giỏi của ba me”. Tôi hứa và ba mẹ đã tặng một món đồ chơi rất thích từ trên Lào Cai về và tôi cảm ơn.
Có lẽ sự sai lầm ấy không còn xuất hiện lần nào nữa cũng bởi sự dạy dỗ của ba mẹ tôi lúc đó. Thực sự nói dối là một thứ vi phạm rất dễ và khí tha thứ. “Có lần đầu sẽ có lần sau, nên hãy cố đừng tái phạm” đó là điều mà ba nhắc nhở tôi cho đến tận bây giờ.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK