Là học sinh trong năm nay, em đã phải tiếp xúc rất nhiều với cái điện thoại, vì trong tình hình dịch bệnh covid- 19 nên phải học online ở nhà. Sống ảo không loại trừ ai, chỉ cần họ muốn trở thành những thứ mình không có được. Nhưng nó rất phổ biến trong giới trẻ, ở độ tuổi thanh thiếu niên. Đó là hiện tượng những con người ngày đêm cúi mặt vào màn hình điện thoại mà không biết đến xung quanh. Con nghiện không thể sống thiếu thuốc, và những người này cũng thế. Sự hiện diện của họ trong cuộc sống sinh hoạt hằng ngày cũng bằng sự hiện diện trên các trang mạng xã hội như: Facebook, Twitter, Instagram, Tik Tok. Ở đó, họ đăng những tấm hình đã qua chỉnh sửa, những tấm hình mà đến bố mẹ - người cho bạn hình hài như hôm nay cũng không thể nhận ra, lên mạng và ngồi đếm từng lượt thích, lượt thả “tim” và bày tỏ cảm xúc. Ở đó, họ quay những video thật lộng lẫy, đẹp đẽ theo những trào lưu trên mạng để có thật nhiều lượt view, lượt thích và chia sẻ. Ở đó, họ được trở thành những “anh hùng bàn phím” để đánh những con chữ cay độc văng vào mặt người khác. Họ được sống trong những mối tình như mơ, những cuộc trò chuyện vui vẻ với người chưa gặp một lần nhưng ảnh trên mạng. Cuộc sống trên mạng của họ là một cuộc sống đầy màu hồng. Họ được sống với những gì mình ước mơ trong thế giới thực mà không có được. Và hiện tượng giới trẻ ngày càng chìm đắm, không tách rời được thế giới ảo đã không còn xa lạ nữa.
Sống ảo với những người trong cuộc là một cách hay, và cũng tốt nữa - họ cho là vậy. Nhưng thực tế, nó lại chính là tác nhân hủy hoại chính cuộc sống thực của chúng ta. Luôn dán mắt vào những thiết bị khiến cho mắt con người quá sức chịu đựng, những cơ bị tê liệt không hoạt động và ảnh hưởng đến sức khỏe, trí nhớ của con người. Sống ảo khiến con người ta bằng lòng hơn với chính mình, yêu thích cuộc sống mình tạo ra nhưng lại càng thêm chán ghét cuộc sống hiện tại này. Họ ghét mình ở hiện tại, không bằng lòng với những mối quan hệ, những điều mình có bây giờ, và họ lại càng trốn sâu vào trong thế giới kia. Bản tính hèn nhát, bất lực trước cuộc sống, trước những khó khăn sẽ làm họ ngã gục. Họ đang bỏ phí tuổi trẻ, dập tắt ước mơ, sống vô nghĩa và vô dụng. Những màn hình máy tính đâu thể cho họ biết bầu trời hôm nay đẹp đến thế nào, đâu có những khó khăn để biết thực ra mình cũng làm được, mình cũng có thể thành công, đâu có những thử thách để ta biết đâu là chân tình, là những tình cảm đáng quý thực sự. Đã có biết bao nhiêu người bị “ném đá”, chỉ trích, chửi bới vì để mặt mộc khác xa so với những ảnh hay đăng. Những người đã phải tự tử vì không chịu nổi những lời nói trên mạng, vì những mối tình không thực tan vỡ hay những người nói chuyện hằng ngày, ở đời thực lại không như mình nghĩ. Khi đó, sống ảo lại gây ra hậu quả thực.
Nguyên nhân của chuyện này do chính bản thân mỗi người. Khi những mong muốn muốn được thể hiện, được mọi người chú ý nhưng thực tại thì không được như vậy, không có dũng khí để cố gắng vượt qua. Và họ chọn cách chôn vùi cả thanh xuân, ước mơ và hoài bão vào những dòng chữ, những hình ảnh không có thực. Bên cạnh đó, do gia đình vẫn chưa thực sự theo sát con, không thể hiểu và gỡ rối cho con em trong những lúc đó khiến cho giới trẻ tự đưa mình vào con đường không đúng.
Cuộc sống ngoài kia còn tươi đẹp như thế, bao nhiêu người yêu thương ta, bao nhiêu người có thể khiến ta nở nụ cười và sẵn sàng cùng ta vững bước. Tại sao lại vứt bỏ những hạnh phúc này mà đi tìm những thứ ảo mộng, xa vời vợi? Ngưng sống ảo, sống thật với chính mình, bình thường nhưng không tầm thường. Ngoại hình không đẹp, nhưng ta không cần phải mệt mỏi chỉnh sửa và dấu diếm. Ta không cần phải cố nói chuyện với những người đang tiếp cận ta vì cái ảnh đại diện của mình đẹp. Cuộc sống này ngắn ngủi lắm, gấp máy tính lại, tắt màn hình để cũng tận hưởng không khí trong lành của cuộc sống thực, của tình người và của hạnh phúc. H
Học online thì học nhưng cũng phải bt học 1 cách hợp lí đừng nhờ vào việc học online mà suốt ngày cắm mặt vào điện thoại laptop nữa.
Mỗi người đều có câu chuyện riêng của cuộc đời mình, nó có nhiều đoạn vui cũng lắm đoạn buồn. Tuy nhiên, chính bản thân bạn có trách nhiệm viết nên cuốn sách của đời mình.
Bạn là nhân vật chính, nhưng có lắm lúc bạn muốn một ai đó đồng hành cùng mình qua các chương. Bạn muốn họ thành nhân vật chính cùng bạn. Ước muốn đó nhiều khi mãnh liệt tới mức bạn viết về nó đầy mấy chục trang, hai ba chương liền. Và có khi tự hạ mình thành vai phụ, đẩy người kia thành nhân vật chính.
Đáng buồn là người đó cũng có câu chuyện riêng của họ, và họ không coi bạn như nhân vật chính cùng họ, họ có người khác cho vai đó. Hình ảnh bạn xuất hiện chỉ trong vài dòng ngắn ngủi rải rác khắp chương truyện của họ.
Có thể bạn cũng biết là không đáng, không nên, tại sao lại phải như vậy - nhưng bạn vẫn cứ tiếp tục như thế - hình ảnh 1 người không đáng lại tràn lan qua các chương về đời sống của bạn, át đi những nhân vật khác.
Cuối cùng, bạn vẫn sống cuộc đời của bạn, viết tiếp câu chuyện của đời mình. Hà cớ gì không để nó là một thứ sau này mỗi khi nhìn lại và mỉm cười. Mình có thể có giai đoạn ngu ngốc, mê đắm những thứ vui hư hỏng
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK