Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 ĐỀ NGỮ VĂN LỚP 6 PHẦN 1 Đoạn văn: “Tôi...

ĐỀ NGỮ VĂN LỚP 6 PHẦN 1 Đoạn văn: “Tôi đi đứng oai vệ. Mỗi bước đi, tôi làm điệu dún dẩy các khoeo chân, rung lên rung xuốn hai chiếc râu. Cho ra kiểu cách con

Câu hỏi :

ĐỀ NGỮ VĂN LỚP 6 PHẦN 1 Đoạn văn: “Tôi đi đứng oai vệ. Mỗi bước đi, tôi làm điệu dún dẩy các khoeo chân, rung lên rung xuốn hai chiếc râu. Cho ra kiểu cách con nhàvõ. Tôi tợn lắm. Dám cà khịa với tất cả mọi bà con trong xóm. Khi tôi to tiếng thì ai cũng nhịn, không ai đáp lại. Bởi vì quanh quẩn, ai cũng quen thuộc mình cả. Không nói, có lẽ họ nể mình hơn là sợ. Nhưng tôi lại tưởng như thế là không ai dám ho he. Ấy vậy, tôi cho tôi là giỏi.Những gã xốc nổi thường lầm cử chỉ ngông cuồng là tài ba. Tôi đã quát mấy chị Cào Cào ngụ ngoài đầu bờ, khiến cho mấy lần thấy tôi đi qua, các chị phải núp khuôn mặt trái xoan dưới nhánh cỏ, chỉ dám đưa mắt lên nhìn trộm. Thỉnh thoảng, tôi ngứa chân đá một cái, ghẹo anh Gọng Vó lấm láp vừa ngơ ngác dưới đầm lên.Tôi càng tưởng tôi là tay ghê gớm, có thể sắp đứng đầu thiên hạ rồi.” 1.Đoạn văn trên trích từ tác phẩm nào? Nêu rõ tên tác giả và năm sang tác của tác phẩm ấy. 2. Đoạn văn đã sử dụng phép tu từ gì? Kể tên một tác phẩm văn học trong chương trình Ngữ văn lớp 6 cũng sử dụng phép tu từ đó. Việc sủ dụng phép tu từ ấy trong đoạn văn có hiệu quảng hệ thuật như thế nào? 3.Vì sao nhân vật tôi trong đoạn trích lại cho mình là giỏi? 4. Viết đoạn văn khoảng 10 câu trình bày cảm nhận của em về nhân vật tôi trong đoạn trích trên. Đoạn văn có sử dụng số từ và lượng từ (Gạch chân chỉ ró số từ và lượng từ). PHẦN 2: Đọc kĩ đoạn trích sau và trả lời câu hỏi: “Lại một hôm, thầy Mạnh Tử đang đi học, bỏ học về nhà chơi. Bà mẹ đang ngồi dệt cửi, trông thấy, liền cầm dao cắt đứt tấm vải đang dệt trên khung, mà nói rằng: “ Con đang đi học mà bỏ học, thì cũng như ta đang dệt tấm vải này mà cắt đứt đi vậy”. 1.Xác định các động từ có trong câu văn in đậm. Các động từ ấy thuộc loai động từ nào? 2.Việc bà mẹ thầy Mạnh Tử cầm dao cắt đứt tấm vải nói lên điều gi? 3, Kể về mẹ của em.

Lời giải 1 :

1 . Trích từ tác phẩm "Bài học đường đời đầu tiên ". Tên tác giả : Tô Hoài

Năm sáng tác : 1941

2 . Nhân hoá . Có trong bài Mưa

Làm cho sự vật thêm gần gũi và sinh động hơn

3 . Vì ai ai cũng phải khiếp sợ và nể phục nhân vật tôi

 PHẦN 2 

1 . Gồm : đi học , dệt cửi , cầm , cắt , dệt , nói . Động từ chỉ hành động

2 . Nói lên việc khi ta đang làm điều gì đó mà bỗng dưng bỏ dở thì mọi công sức sẽ bỏ đi hết

3 . 

Đã biết bao bài thơ, bài văn nói về mẹ, nói về những tình cảm thân thiết nhất của mẹ dành cho con. Ôi! Mẹ kính yêu của con. Không có một nhà văn nào, lời bài hát nào có thể sánh được tình cảm của mẹ. Nếu có một ông Tiên hiện ra và ban cho con một điều ước, con sẽ ước rằng: "Mẹ sẽ sống mãi mãi trên cõi đời này, luôn đi với con và sát cánh mãi mãi bên con". Giá như điều đó trở thành sự thật, dù có phải chờ đợi thật lâu thì con vẫn hy vọng mong ước đó sẽ trở thành sự thật.​

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào

Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào."

    Con không biết hết được những câu thơ, bài hát nói về mẹ, nhưng con vẫn hiểu rằng, mẹ là tất cả. Tình mẹ được so sánh với biển Thái Bình, nhưng trong tâm trí mỗi người, mẹ còn hơn cả biển Thái Bình rộng lớn, bao la, ngút ngàn ấy. Con yêu mẹ nhiều lắm, nhiều hơn cả chân trời vô tận không biết đâu là bến bờ. Và tình cảm của con sẽ không bao giờ thay đổi, mãi mãi và mãi mãi.

    Mẹ tần tảo nuôi con từng ngày từng giờ. Nhớ dáng hôm nào mẹ lặng lẽ đưa theo con ra chợ bán rau, rồi đến tối mịt mới đưa con về nhà. Hay cả những lần mẹ chơi với con vui vẻ, sung sướng biết nhường nào, giờ đây chỉ còn là ký ức. Khi con đã lớn khôn, con đã hiểu được trong niềm vui sướng ấy, mẹ có biết bao nhiêu nhọc nhằn, vất vả hằn trên vầng trán cao cao. Và mẹ đã kìm nén nước mắt để cho con được nở nụ cười ngây thơ, tinh nghịch như bao đứa trẻ khác. Mẹ đã che chở cho con đến khi trưởng thành, nuôi con lớn khôn để mong một ngày, con sẽ có ích cho xã hội. Mẹ ơi! Ngày đó không còn xa nữa đâu! Con hứa sẽ không phụ công sinh dưỡng của mẹ.​

    Con biết mẹ tưởng rằng con đã quên ký ức xa xưa vì con còn bé, nhưng con không hề quên. Người dạy con nói tiếng đầu tiên là mẹ, người dắt con chập chững bước những bước đi đầu tiên cũng là mẹ. Mẹ sưởi ấm cho con khi gió mùa đông bắc tràn về, quạt mát cho con khi mùa hè nóng nực đến, con đều khắc ghi từng kỷ niệm trong lòng. Lời ru của mẹ êm đềm như dòng suối chảy, thướt tha như gió mùa thu, đưa con đi đến những miền cổ tích xa xưa. Ngay cả đến khi con lớn, mẹ vẫn luôn sát cánh bên con; cùng con đi trên những chặng đường học gian nan. Mẹ là ánh nắng mặt trời lấp lánh rọi sáng cho con trên con đường đầy khoảng trống phía trước, sưởi ấm cho con qua con đường khó khăn ấy.

    Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Tình cảm ấy đã nuôi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khôn lớn. Chính mẹ là nguời đã mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “Cảm ơn trời vì con có một người mẹ như mẹ. Con yêu mẹ rất nhiều!

Thảo luận

-- còn phần 2 giúp mk với, mai mk nộp bài rồi
-- ừm , thế viết văn bạn tự viết nhé , mình sửa ngay đây
-- ok, cảm ơn
-- cảm ơm bạn nhiều nhiều

Lời giải 2 :

TRÍCH TRONG DẾ MÈN PHIÊU LƯU KÍ TÁC GIẢ TÔ HOÀI SINH NGÀY 27/9 thông cảm mình trả lời nhiêu đây thôi

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK