Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Nước mềm,đá rắn,thế mà nước chảy mãi,đá cũng phải mòn....

Nước mềm,đá rắn,thế mà nước chảy mãi,đá cũng phải mòn. Sợi dây nhỏ,cây gỗ lớn,vậy mà dây cưa mãi gỗ cũng phải đứt. Con kiến nhỏ,cái tổ to,thế mà kiến tha lâu c

Câu hỏi :

Nước mềm,đá rắn,thế mà nước chảy mãi,đá cũng phải mòn. Sợi dây nhỏ,cây gỗ lớn,vậy mà dây cưa mãi gỗ cũng phải đứt. Con kiến nhỏ,cái tổ to,thế mà kiến tha lâu cũng đầy tổ Viết bài văn trình bày suy nghĩ của em về hiện tượng trên Giúp mình vs ạ,mình sẽ vote đầy đủ ạ >

Lời giải 1 :

Ông thường dặn dò tôi rằng: “Hình thức nói lên nội dung. Chữ đẹp và rõ ràng thể hiện con người có phong cách tử tế và tinh thần phân minh sáng sủa. Một bức thư viết chữ xấu và rối rắm khó đọc, sẽ làm cho người nhận rất bực mình. Bức thư ấy thất bại toàn phần.

Chữ viết rõ ràng ngay thẳng, phản ảnh con người trong sáng. Chữ viết xiên xẹo, rối rắm như gà bươi, phản ảnh con người vô trật tự, quanh co, xảo trá. Chữ viết chính là sứ giả tinh thần của mình nên luôn phải chú tâm cẩn thận”.

Những dặn dò ấy đã rèn luyện tôi từ thời niên thiếu. Chữ tôi viết không đẹp nhưng đâu ra đấy. Thói quen viết chữ cẩn thận đã mãi theo tôi đến già. Lúc chưa mua máy vi tính, tôi vẫn viết văn bằng bút. Cho dù đó là bản nháp tôi vẫn không cẩu thả, vẫn viết cẩn thận như bản đã hoàn chỉnh.

Sau khi về hưu, ba tôi hành nghề thầy thuốc. Ông có tay phục dược, chữa bệnh mau lành. Đặc biệt nhất là môn nhiệt châm do ông sáng tạo dựa vào nền tảng châm cứu học đã có từ xưa. Ông đam mê nghiên cứu và thực hành nghề châm cứu không mệt mỏi. Ông nói:

“Chữa khỏi bệnh một người là hưởng được một niềm vui to lớn”. Giờ nghĩ lại, tiếc quá, tôi không nối nghiệp ông được trong lãnh vực tuyệt diệu này. Tôi đã sa chân vào chốn văn chương chữ nghĩa, một chốn lao đao vất vả.

Ba tôi còn dặn dò tôi: “Con phải nhớ, nhớ nằm lòng rằng: Người khác không bao giờ là mình. Và con đừng quên, đừng quên rằng: Mình cũng không bao giờ là người khác. Phải nhớ và đừng quên hai điều căn bản này trong cuộc sống”.

Lời dặn dò đó đến bây giờ tôi vẫn tâm niệm và lúc nào cũng coi như một gia bảo phi vật thể. Với lời dặn đó, tôi phải thận trọng đối với người khác, bởi họ không bao giờ là mình. Với lời dặn đó, tôi không đánh mất bản thân để thành người khác, vì mình không bao giờ là người khác.

Ba tôi dặn: “Luôn luôn có con đường thành công dẫn đến nơi mình muốn. Mình quyết tâm đi sẽ đến nơi ấy. Nhưng, đến nhanh hay chậm hoặc không đến, đều luôn luôn có người khác tham dự vào”.Với chỉ bảo đó, tôi biết sự thành công luôn vẫn nhờ vào yếu tố của hoàn cảnh, vẫn nhờ có quí nhân hỗ trợ, con đường thành công không bao giờ là kết quả của nỗ lực mỗi một mình mình.

Thảo luận

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK