Lời giải 1 :
Bạn tham khảo nhé( có thể sẽ có một số lỗi nhỏ, có j sai sót thì hãy góp ý)
Hôm đó tôi ngồi chới trước thềm nhà,thấy mẹ về và như một thói quen, tôi tung tăng chạy ra ngoài cửa đón mẹ. " Mẹ để lọ hoa ở đây , con đừng có mà nghịch lung tung đấy, nghe chưa?".Mẹ vừa nói,tay vừa cầm chiếc bình hoa đặt xuống bàn rồi quay vào phòng bếp. Ôi trời! Trẻ con ấy mà,tò mò là điều đương nhiên rồi. Và cũng nhờ có lần đó mà tôi đc bài học nhớ đời. Tôi tiến tới,cầm bình hoa lên và ngắm ngía nó một cách say đắm. Chao ôi, chiếc bình gốm màu xanh ngọc, tô điểm thêm là những bông hoa rực rỡ sắc màu, nó như toát lên vẻ đẹp trang nhã,kiêu sa và vô cùng lộng lẫy. Nếu lúc đó tôi mà có được chiếc bình, chắc tôi ngắm nó cả ngày mất. Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, với cái bản tính hậu đậu của mik, tôi đã vô tình làm rơi chiếc bình khiến nó vỡ tan. Nghe thấy tiếng " soảng" là mẹ tôi biết có biến,liền chạy vào. Trước mắt bà ấy là những mảnh sứ vỡ vụn và tôi thì đg đứng ngay bên cạnh mớ hỗn độn ấy. Nhưng thay vì mắng tôi một trận xối xả như thường lệ thì mẹ lại hốt hoảng ôm lấy tôi, hỏi han và xem tôi có bị làm sao ko. Lúc đó tâm trí tôi như rối bời, chẳng suy nghĩ j mà cx sà vào lòng mẹ, bật khóc nức nở. Vừa khóc vừa thì thầm " con sai r, con xl,ko dám nx đâu"
Thảo luận
-- Mik thấy bài của khá chi tiết nhưng khi tả và biểu cảm mik thấy hơi hơi ko hay cho lắm!!! ( Ý kiến riêng của mik ạ)
-- Cảm ơn sự góp ý của bạn, mik sẽ tiếp tục cố gắng phát huy cx như sửa chữa khuyết điểm
-- Không có gì đâu ạ và cũng cảm ơn bạn nha !!!
-- Hì, mik cx vậy^^