Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Hoá thân nhân vật Trương sinh kể lại đoạn trích...

Hoá thân nhân vật Trương sinh kể lại đoạn trích từ (Qua năm sau... đến... việc trót đã qua rồi trong tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ.(

Câu hỏi :

Hoá thân nhân vật Trương sinh kể lại đoạn trích từ (Qua năm sau... đến... việc trót đã qua rồi trong tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ.( Bài văn kết hợp với nghị luận và miêu tả nội tâm )

Lời giải 1 :

Qua năm sau ,giặc ngoan cố đã chịu trói ,vc quân kết thúc .tôi trở về tới nhà ,được biết mẹ tôi đã qua đời ,con thì vừa học nói .tôi hỏi mồ mẹ ,rồi bế đứa con nhỏ đi thăm ;con tôi không chịu,ra đến đồng ,nó quấy khóc.tôi dỗ dành :

-nín đi con ,đừng khóc .Cha về ,bà đã mất ,lòng cha buồn khổ lắm rồi .

Con tôi ngây thơ nói :

- ô hay !thế ra ông cx là cha tôi ư ? Ông lại biết nói ,chứ ko như cha tôi trước kia chỉ nín thin thít .

Tôi ngạc nhiên vội hỏi . Đứa con nhỏ nói :

- trước đây , thường có 1 người đàn ông ,đêm nào cũng đến ,mẹ Đản đi cx đi ,mẹ Đản ngồi cũng ngồi ,nhưng chẳng bao giờ bế Đản cả .

Tính tôi hay ghen ,nghe con nói như vậy ,tôi đinh đinh là vợ hư ,mối nghi ngờ ngày càng sâu ,không có gì gỡ ra được.

Về đến nhà ,tôi liền la um lên cho hả giận .vợ tôi khóc mà rằng :

- thiếp vốn là kẻ khó ,đc nương tựa nhà giàu. Sum họp chưa thoả tình chắn gối ,chia phôi vì động việc lửa binh . Cách biệt ba năm giữ gìn một tiết . Tô son điểm phấn từng đã nguôi lòng ,ngõ liễu tường hoa chx hề bén gót . Đâu có sự mất nết hư thân như lời chàng nói . Dám xin bày tỏ để cởi mối nghi ngờ .mong chàng đừng 1 mực nghi oan cho thiếp .

Tôi vẫn không tin .nhưng vợ tôi hỏi chuyện kia do ai nói ra ,thì tôi phải dấu không kể  lờu con nói ; chỉ lấy chuyện bóng gió này nọ mà mắng nhiếc vợ tôi,và tôi cũng đánh đuổi đi . Họ hàng làng xóm bênh vực và biện bạch cho vợ tôi nhưng tôi vẫn một mực không nghe theo. Vợ tôi bất đắc dĩ mà nói :

- thiếp sở dĩ nương tựa vào chàng vì có cái thú vui nghi nga nghi thất .nay bình rơi trâm gãy ,mâ tạnh mưa tan ,sen rũ trong ao ,liễu tàn trước gió ;khóc tuyết bông hoa rụng cuống ,kêu xuân cái én lìa đàn ,nước thẳm buồm xa ,đâu có thể lại lên núi Vọng Phu kia nữa .

Đoạn rồi vợ tôi tắm gội chay sạch ,ra bến  Hoàng Giang ngửa mặt lên trời mà than rằng :

- kẻ bạc mệnh này duyên phận hẩm hiu, chồng con rẫy bỏ, điều đâu bay buộc , tiếng chịu nhuốc nhơ , thần sông có linh, xin ngài chứng giám . Thiếp nếu đoan trang giữ tiết, trinh bạch gìn lòng , vào nước xin làm ngọc Mị Nương, xuống đất xin làm cỏ Ngu mĩ .nhược bằng lòng chim dạ cá ,lừa chồng dối con , dưới xin làm mồi cho cá tôm ,trên xin làm cơm cho diều quạ , và xin chịu khắp mọi người phỉ  nhổ.

Nói xong nàng gieo mình xuống sông mà chết . Tôi tuy giận là vợ thất tiết , nhưng thấy nàng tự tận cũng động lòng thương, tìm vớt thây nàng nhưng chẳng thấy tăm hơi đâu cả. Một đêm phòng không vắng vẻ , tôi ngồi buồn dưới ngọn Đèn khuya ,chợt đứa con tôi nói rằng:

-cha đản lại đến kia kìa !

Tôi liền hỏi đâu , nó chỉ vào bóng tôi ở trên vách mà rằng:

-đây này!

Thì ra ,ngày thường ở một mình, vợ tôi hay đùa con , trỏ bóng mình mà bảo là cha đản. Bấy giờ tôi mới tỉnh ngộ, thấu nỗi oan của vợ ,nhưng việc đã trót qua rồi!

Thảo luận

-- Lại thêm 1 người chép mạng nữa
-- thui chép ik cô nương
-- Cái này cô mik đọc mà

Lời giải 2 :

Thời gian thấm thoát trôi qua, bé Đản con tôi nay đã khôn lớn trưởng thành nhưng mỗi khi thấy con thẫn thờ trước di ảnh của mẹ, lòng tôi lại quặn thắt.Bao nhiêu năm qua, tôi luôn sống trong tâm trạng dày vò ân hận,chỉ vì cái tính đã nghi hay ghen của tôi mà bé Đản mãi mãi trở thành đứa con mồ côi mẹ,HP gia đình tôi tan vỡ .Cứ mỗi lần nhớ lại chuyện xưa lòng tôi lại trào dâng niềm cảm

Tôi là Trương Sinh, con 1 gia đình hào phú.Cùng làng có nàng Vũ Nương nổi tiếng xinh đẹp nết na .Vì mến dung hạnh của nàng nên tôi xin mẹ trăm lạng vàng để có thể lấy nàng lm vk.Quả nhiên trong cuộc sống vk ck nàng rất biết cách cư xử nên c/s vk ck tôi khá êm đềm hạnh phúc.

Nhưng hạnh phúc gia đình chưa đc bao lâu, đúng lúc nàng sắp sinh thì nước nhà có biến nên tôi phải đi tòng quân hàng đầu .Ngày chia tay nàng đã khóc khi nâng chén rượu đầy cho tôi

-Chàng đi chuyến này...hồng bay bổng

Nghe nàng ns vậy tôi vừa thương nàng vừa trân trọng nàng,nàng quả thật là người ko ham vinh hoa phú quý,nàng coi trọng sự an nguy của tôi và gia đình.Giây phút ct thật buồn rồi tôi fair dứt áo ra đi .Trong suốt tgian đi lính tôi luôn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ và mong mỏi ngày trở về đoàn tụ cùng gia đình.Tôi luôn canh cánh trong lòng:"Không bt VN ở nhà ra sao?1 mik nàng phai nuôi dỵ con thơ vừa chăm sóc mẹ già ốm yêu chắc vất vả lắm!"

Rồi giặc cũng tan, tôi được trở về trong niềm vui và đoàn tụ. Về đén đầu làng,tôi đã thấy VN bế con ra đón:

Ôi, 1 bé tri mới kháu khỉnh làm sao!

Ôm con vào lòng tôi sung sướng hạnh và tự hào về nàng phúc vô bờ,Bế con vào nhà, nhìn thấy di ảnh của mẹ ,tôi đau sót vô cùng .Ngày hôm sau,tôi tranh thủ đi thăm họ hàng làng xóm.Ai cx vui cho tôi vì đã trở về an toàn ,mọi người còn kể cho tôi nghe VN ở nhà đảm đang tháo vát hiếu thảo vs mẹ ck,đặc biệt điều khiến tôi cảm động nhất là nàng đã căm sóc tận tình chu đáo và lo ma chay tế lễ cho mẹ tôi .Tôi thầm biết ơn và tự hào về nàng

Hôm sau, tôi bế con đi viếng mộ mẹ. Ra đến đồng thằng bé bỗng quấy khóc,tôi dỗ dành con:

- Nín đi con...lắm rồi

Nghe tôi nói bé Đản liền hỏi:

-Ơ thì ra ông cũng là cha tôi ư?

Tôi giật mik ,lóe lên suy nghĩ :"Chẳng lẽ thằng bé còn có người cha nào khác ư?"Tôi liền gặng hỏi thi thằng nói:

-Trước đây có 1 người...bế Đản cả

Tôi chết lặng người khi nghe thằng bé nói.Trời ơi!Chẳng lẽ VN lại thất tiết ư,người vk mà tôi yêu thương nhất lại hư thân mất nết như v sao.Còn lời của bé Đản?Trẻ con có bao giờ biết nói dối đâu?Rồi cơn ghen trong người tôi trổi dậy .Về đến nhà tôi la um sùm lên cho hả giận.Mặc dù nàng đã hết lòi thanh minh nhưng tôi vẫn ko tin, tôi bỏ ngoài tai hết nhừng lời biện bạch của nnagf và lời biện hộ của hàng xóm .Trong cơn ghen,trong phút hồ đồ tôi dã đuổi nàng ra khỏi nhà

Sau khi nàng đi ,tôi nghe người trong làng nói nàng đã nhảy xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Tuy giận nàng thất tiết nhưng thấy nàng tụ vẫn nên toi cũng động lòng thương nên đã tìm vớt thay nàng lên nhưng chảng thấy. Cx từ ngày đó tôi luôn sống trong cảnh gà trống nuôi con,còn bé Đản sống thiếu hơi ấm của mẹ.

Một đêm vắng vẻ, tôi ngồi ôm con bên ngọn đèn mới thắp, lòng buồn rầu nghĩ đến Vũ Nương. Bỗng thằng bé reo lên:

Tôi vội hỏi đâu thì nó chỉ vào cái bóng của tôi trên tấm vách. Tôi chợt hiểu ra mọi chuyện. Trời ơi! Chính tôi đã giết vợ mình. Vợ tôi đã chết oan uổng vì sự hồ đồ, đa nghi, cả ghen, ích kỉ,… của chính tôi. Tôi hối hận quá. Nhưng muộn mất rồi. Chính tôi đã làm tôi mất vợ, làm bé Đản mất mẹ. Tôi ân hận quá nhưng muộn mất rồi...

Câu chuyện của tôi, những sai lầm của tôi là có thật. tôi đã đánh mất hạnh phúc của mình. Kể ra câu chuyện đau lòng này, tôi chỉ muốn mọi người đừng xử sự nông nổi, cả giận mất khôn như tôi. hãy tin yêu con người, thực lòng yêu thương người thân để gia đình không rơi vào những bi kịch đau đớn.
xin hay nhất! 

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK