Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Đề bài : Kể lại một kỉ biệm sâu sắc...

Đề bài : Kể lại một kỉ biệm sâu sắc với thầy cô , bạn bè khi em học ở trường tiểu học câu hỏi 2966652 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Đề bài : Kể lại một kỉ biệm sâu sắc với thầy cô , bạn bè khi em học ở trường tiểu học

Lời giải 1 :

Ngày tôi học lớp 4, gia đình tôi chuyển từ quê lên thành phố. Lúc ấy, đi học ở thành phố với tôi là điều mới mẻ và bỡ ngỡ lắm. Đó là chưa kể tôi còn bị chậm mất mấy bài học, không theo kịp kiến thức các bạn ở lớp. Thật may mắn cho tôi gặp cô Thu, cô giáo chủ nhiệm đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong học tập.

         Quê tôi vốn ở Bắc Ninh, nơi nổi tiếng với những làn điệu quan họ mượt mà, đằm thắm. Mỗi khi tan học, tôi và mấy đứa bạn vẫn thường rủ nhau lên đồi Lim chơi đến gần tối mới chịu về nhà. Ấy vậy, tôi phải chia tay lũ bạn ở quê vì cả nhà tôi sẽ chuyển đến Hà Nội – nơi mà bố tôi công tác. Tôi đã đi học ở trường mới, lớp mới, có bạn mới và thầy cô giáo mới.

         Những ngày đầu đi học thật bỡ ngỡ. Trường lớp sao cao, to, rộng thế!? Thầy cô và các bạn sao ăn mặc đẹp thế?! Đường phố tấp nập, rất nhiều đồ ăn. Không giống như ở quê tôi, trường làng, lũ bạn tan học, hết nô đùa trên đồi Lim, lại nô đạp xe hò hét vang khắp cánh đồng. Những buổi học đầu tiên, tôi nghe giảng nhưng thực chẳng hiểu mấy vì tôi đã bị chậm mất mấy bài so với các bạn. Nhất là môn Toán, tôi vẫn còn nhớ như in khi ấy tôi không biết làm bài tìm hai số khi biết tổng và hiệu của hai số đó. Bố mẹ tôi đều rất lo lắng. Thế nhưng cô giáo chủ nhiệm của tôi – cô Thu lại hoàn toàn tin tưởng vào khả năng học tập của tôi. Chính cô là người đã kèm cặp để tôi theo kịp bài trên lớp. Cứ đến buổi chiều, được nghỉ, là tôi lại đạp xe sang nhà cô để ôn tập. Trên lớp, tôi cũng được các bạn quan tâm, tận tình giúp đỡ. Sau 2 tuần nỗ lực, tôi đã được điểm 10 bài kiểm tra Toán! Cả nhà tôi, ai nấy đều rất phấn khởi. Cô Thu cũng rất vui về kết quả học tập của tôi. Cả tôi nữa, tôi cũng thấy tự hào về những nỗ lực, cố gắng của bản thân mình.

         Cho đến bây giờ, kỷ niệm về ngày lớp 4 chăm chỉ học tập vẫn còn mãi trong tôi. Tôi vẫn kể cho em trai mình như một ví dụ về sự cố gắng sẽ được đền đáp xứng đáng. Tôi biết ơn cô Thu thật nhiều. Nhờ có cô kèm cặp, giúp đỡ mà tôi mới theo kịp được các bạn, và sau này mới có nhiều thành tích cao trong học tập.

bn tham khảo nhé

Thảo luận

-- vô nhóm ko???
-- nguyenthiyenhao2k10 vô nhóm tui ko??
-- ai
-- thôi ng ta hông rảnh cày đâu sắp thi rùi
-- mik còn đúng môn thi
-- uk tui thi xong rùi
-- sướng z tuần sau tui thi
-- thứ hai thứ ba mik thi là xong hết

Lời giải 2 :

  Trong cuộc sống mỗi người ai cũng có những kỉ niệm khó quên trong đời. Với em cũng vậy, gần sáu năm cắp sách đến trường em cũng có bao nhiêu kỉ niệm vui buồn. Nhưng kỉ niệm mà em sẽ chẳng bao giờ quên đó là kỉ niệm hồi lớp 1, khi em tập viết và cô giáo đã tận tình cầm tay em viết từng nét.

Tròn 6 tuổi, em bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Em học đọc rất nhanh, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, em có thể đọc theo vanh vách. Nhưng viết với em quả là một hành trình gian nan. Em thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho em cầm bút tay phải. Nhưng cứ khi nào không có ai nhìn là em lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của em tên là Mai. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết em thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát tôi viết. Bước vào học kì hai, chúng em tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ em dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng em chép vào vở của mình. Vì thấy cô không để ý, em lại đổi tay để viết.

 

Đến cuối buổi học, cô Mai trả vở chính tả cho chúng em. Cô bắt đầu nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới em: "Bạn Gia Bảo hôm nay viết có tiến bộ. Tuy nhiên, cô nghĩ là con đang quên một điều." Em hoảng hốt cúi mặt xuống. Trong tà áo dài thướt tha, cô bước xuống bàn em và tiếp lời: "Cả lớp nhớ cô dặn khi viết, tay chúng ta cầm bút thế nào không?" Lớp em đồng thanh nhắc lại lời cô dặn. Cô lại nói: "Tuy vậy, bạn Gia Bảo vẫn quên. Cô phê bình Gia Bảo trong buổi học ngày hôm nay." Rồi cô nhìn thẳng em và nói: "Cô hi vọng Gia Bảo sẽ nhớ lời cô dặn." Một vài bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt em nóng bừng, nước mắt ứa ra và bàn tay vò trang vở vừa viết. "Cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách. Con viết đẹp hơn rất nhiều bạn." - Cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô khen lại thấy êm lòng nên trút bỏ được cơn tức giận của một cậu con trai hiếu thắng.

Từ đó, em kiên trì rèn viết bằng tay phải. Lên lớp 2, em đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, em không còn được học cô nữa, nhưng những bài học lí thú hay lời dạy ân cần của cô vẫn còn in đậm trong tâm trí em.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK