Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 kể về kỉ niệm tuổi thơ mà em nhớ mãi...

kể về kỉ niệm tuổi thơ mà em nhớ mãi (làm bài văn về kỉ niệm hái trộm xoài) mọi người giúp mình nha mình đang cần gấp câu hỏi 2958703 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

kể về kỉ niệm tuổi thơ mà em nhớ mãi (làm bài văn về kỉ niệm hái trộm xoài) mọi người giúp mình nha mình đang cần gấp

Lời giải 1 :

Trong tuổi thơ của chúng ta, ai mà chẳng có một lũ bè bạn nghịch ngợm. Tôi cũng thế, tôi từ nhỏ đã là một cô bé nghịch ngợm. Chơi với lũ trẻ trâu ngoài đồng, chơi với cả lũ con trai nghịch ngợm. Trò gì tôi cũng chơi, bé nhỏ không ngán gì. Kể cả là trèo cây, tắm sông. Lũ chúng tôi nghịch lắm, tôi còn nhớ...nhớ lắm cái lần đầu tiên đi chơi với lũ bạn. Lần đó đã lâu lắm rồi, đến giờ tôi vẫn còn nhớ như in.

 Năm đó tôi 7 tuổi, hè năm đó anh trai tôi đi học về. Anh rủ tôi đi chơi cùng mấy người bạn, lũ chúng tôi đông lắm có mỗi tôi và cái Duyên là con gái trong 4 thằng con trai nên được tụi nó quan tâm lắm. Tôi và duyên đi nghênh ngang giữa bọn, bọn chúng tôi chơi thật nhiều trò. Bắn bi, thả diều có khi còn chơi đồ hàng. Rủ tụi con trai đi chơi đồ hàng mà tụi nó không chịu. Tức mình tôi và con duyên đâm ra dỗi, thế là tụi nó đành phải  miễn cưỡng chấp nhận. Chơi chán chê tụi nó bèn nhớ ra nhà Bác Duy có mấy cây xoài to lắm, xanh mà ngon. Thế là tụi nó chạy ra một góc rì rầm gì đó, tụi tôi không để ý vì đang bận chơi đồ hàng. Lát sau, anh lớn nhất bọn nói:

- Trang, Duyên hai đứa có muốn ăn xoài không?

Hai tụi tôi đang rủ rỉ bên mấy cái lon, nghe thấy ba chữ "muốn ăn xoài" liền bật dậy, hai mắt sáng ngời:

- có có có, anh đi mua cho bọn em ăn à? - tôi mắt sáng long lanh nhìn anh.

- ngáo à em? Nhìn anh giống có tiền không? Đi, đi ra nhà Bác Duy. Tụi anh bất cho mà ăn!

- đi luôn, sợ đâu mà. - tôi và duyên bật dậy.

Cả bọn lầm lũi bò về phía cuối con đường dong, thoáng chốc cả  lũ đã đến nhà bác Duy rồi. Có một cái hàng rào thép, phía sau hàng rào đó là một vườn nhỏ. Ôi, trong cái vườn ấy cơ man là cây cối. Nào xoài, bưởi, ổi, còn có cả mận nữa. Tôi đứng nhìn mà nước miếng chảy ròng ròng. Tôi hất vai anh lớn: 

- đi vô xin đi rồi bất, em thèm lắm rồi ấy!

- mắc gì phải  xin? Vô bất đi, lẹ lên không bác Duy biết. - anh hất mặt với lũ con trai

Lũ con trai không chần chừ, nhẹ nhàng trèo lên hàng rào sắt trong cái nhìn há hốc của chúng tôi. Tôi níu tay anh lại nói nhỏ:

- đi vô xin đàng hoàng đi, mẹ mà biết là nát mông đó!

- đúng rồi á anh, đi xin đi - duyên gật đầu nói thêm.

Thế nhưng trái ngược với chúng tôi, anh thản nhiên:

- ăn trộm mới ngon, dốt ạ

Nói rồi anh trèo vào. Tôi với Duyên sợ hãi nhìn nhau. 

- hay mình đi vô xin đi duyên? - tôi đề nghị

- bà đừng có ngu, anh Huy mà biết thì bà chết chắc!

Thế là hai đứa tôi đành bất lực ngồi đợi. 10p sau, lũ con trai trèo ra tay biết bao nhiêu là xoài, ổi, mận. Hai đứa tôi mắt sáng lên, quên cả sợ sệt mà nhào lại đỡ giùm. Ăn uống cho đã, tụi tôi đi về nhà trong vui vẻ. Thế rồi mọi thứ không còn theo tính toán của chúng tôi. Mẹ tôi đang cầm một cây roi đứng ở cổng nhìn chúng tôi.

- chết rồi Huy ơi chết chắc rồi! - tôi kéo vai Huy.

Anh im lặng, không nói gì. Sau hôm đó chúng tooi bị một trận đòn nhớ đời và biết thì ra bà Ngoan nhà kế bên đã nhìn thấy chúng tôi và về mách mẹ tôi. Tuổi thơ tôi dữ dội thế đấy! Nhưng chúng ta không nên đi ăn trộm mà hãy xin đàng hoàng nhé. Cho dù lần đó không được suôn sẻ nhưng tôi cũng đã rất vui và có cho mình một kỉ niệm tuyệt đẹp của tuổi thơ.

#nguyenthutrangnguyenhoanganhtuan

Sozi, không hay ạ

Thảo luận

-- cảm ơn bạn nhiều
-- ctlnh đi :<
-- yeuchu tuss zl
-- ủa gì vậy bạn :)) ăn nói hẳn hoi hộ cái
-- cái giống gì mà ăn nói vô học vậy ạ
-- mình cũng chỉ tham khảo của bạn có hai câu cuối bài thôi, mà bạn cũng chép bài ở trên mạng không à :)) vậy thì mắc gì bạn nói mình chép bài bạn?

Lời giải 2 :

 Tuổi thơ , chắc nó gắn liền với  những kỉ niệm tuyệt đẹp . Nhưng có lẽ nó cũng gắn bó với nhiều trò quái nghịch nhưng vui nhộn , thích thú làm chúng ta nhớ mãi phải không ? Tôi cũng có một kỉ niệm khó quên , đó là lần mà tôi đi trộm xoài :

      Lần đó , tôi đang đi lang thang trên con đường làng quê , nghĩ ngợi về những thứ mộng mơ . Thì thằng Hoàng , đứa bạn thân nhất của tôi chạy lại , bảo với tôi rằng :

- Này ! có đi trộm xoài không ? Cây xoài nhà bà Lan ra nhiều quá chín ngon lắm !

Nghe đến đâu , tâm trí tôi vụt đi hết suy nghĩ reo lên :

-Có !Có cho tớ đi với !

Rồi chúng tôi chạy đi đến nhà bà Lan để trộm xoài , tôi háo hức lắm bởi tôi là một đứa rất là thích ăn xoài chín . Đến nơi , chúng tôi mỗi đứa chia nhau một việc , tôi được phân công là trèo lên cây xoài để hái quả mang xuống , còn thằng Hoàng thì chông chó , chó nhà bà Lan dữ lắm nên chúng tôi phải có đứa xem không nó mà tuột xích xổng ra thì nguy cho chúng tôi . Còn thằng Nam thì đi xem bà Lan bao giờ ra để báo hiệu , bà là người không bao giờ cho chúng tôi hái quả nhà bà với lại chúng tôi cũng sợ bà nói với bố mẹ chúng tôi nên là chúng tôi mới phải canh bà . Tôi trèo lên cây , vừa vội vã vừa từ từ để đỡ bị ngã khỏi cây , hái từng quả xoài chín một . Bỗng từ trong nhà , tiếng của bà Lan vọng ra làm chúng tôi giật thót mình :

- Mấy đứa kia ! Sao không xin phép mà tự ý hái trộm xoài nhà bà thế hả ?

Giọng nói gắt gỏng của bà làm cho chúng tôi sợ hãi ! Thằng Hoàng với thằng Nam chạy đi hết còn mỗi mình tôi chót trèo lên cây cao quá , nên giờ xuống hơi lâu nên không chạy kịp . Tôi cứ tưởng quả này là thôi rồi , nhưng ai ngờ khi bà Lan ra , bà lại đỡ tôi trèo xuống khỏi cây xoài , xuống đất tôi cứ tưởng bà sẽ mắng tôi nhưng ai ngờ bà lại khuyên bảo nhẹ nhàng với tôi rằng :

-Lần sau muốn ăn xoài thì bảo bà , bà hái cho nhé ! đừng tự ý trèo lên cây xoài nhà bà ,nó cao lắm không cẩn thận là cháu sẽ bị ngã đấy ! Rồi giờ muốn ăn xoài không ? Bà hái cho , à mà gọi cả hai thằng kia lại nhé bà không làm gì mà ù té chạy đi rồi

Tôi vui vẻ mỉm cười , hóa ra bà Lan không khó tính như tôi nghĩ chẳng qua là do chúng tôi hư  nên bà mới làm vậy với chúng tôi mà thôi , rồi tôi nói :

-Vâng ạ ! cháu cảm ơn bà ạ !

Rồi tôi vui vẻ chạy đi tìm hai đứa kia lại . Lúc quay lại thì bà đã chọc cho chúng tôi được một túi xoài đầy rồi , chúng tôi cảm ơn ba rồi tìm chỗ nào đó nhấm nháp từng quả xoài một . Chúng tôi vui vẻ kể với nhau rằng trong lúc bà Lan phát hiện đã làm gì .

Cho dù , lần ăn trộm xoài đó của chúng tôi không thành công như mong muốn . Nhưng chúng tôi vẫn được ăn những quả xoài ngọt lịm . Đó là kỉ niệm đi ăn trộm xoài mà tôi nhớ mãi , bởi lẽ rằng nó khắc sâu trong tâm trí tôi cái tuổi thơ tinh nghịch , hoạt bát

 ----------------Cho mik hay nhất nha ---------------------

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK