Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Kể về 1 kỉ niệm sâu sắc của em với...

Kể về 1 kỉ niệm sâu sắc của em với thầy cô ở trường Tiểu Học câu hỏi 2955446 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Kể về 1 kỉ niệm sâu sắc của em với thầy cô ở trường Tiểu Học

Lời giải 1 :

 Ngày tôi học lớp 4, gia đình tôi chuyển từ quê lên thành phố. Lúc ấy, đi học ở thành phố với tôi là điều mới mẻ và bỡ ngỡ lắm. Đó là chưa kể tôi còn bị chậm mất mấy bài học, không theo kịp kiến thức các bạn ở lớp. Thật may mắn cho tôi gặp cô Thu, cô giáo chủ nhiệm đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong học tập.

         Quê tôi vốn ở Bắc Ninh, nơi nổi tiếng với những làn điệu quan họ mượt mà, đằm thắm. Mỗi khi tan học, tôi và mấy đứa bạn vẫn thường rủ nhau lên đồi Lim chơi đến gần tối mới chịu về nhà. Ấy vậy, tôi phải chia tay lũ bạn ở quê vì cả nhà tôi sẽ chuyển đến Hà Nội – nơi mà bố tôi công tác. Tôi đã đi học ở trường mới, lớp mới, có bạn mới và thầy cô giáo mới.

         Những ngày đầu đi học thật bỡ ngỡ. Trường lớp sao cao, to, rộng thế!? Thầy cô và các bạn sao ăn mặc đẹp thế?! Đường phố tấp nập, rất nhiều đồ ăn. Không giống như ở quê tôi, trường làng, lũ bạn tan học, hết nô đùa trên đồi Lim, lại nô đạp xe hò hét vang khắp cánh đồng. Những buổi học đầu tiên, tôi nghe giảng nhưng thực chẳng hiểu mấy vì tôi đã bị chậm mất mấy bài so với các bạn. Nhất là môn Toán, tôi vẫn còn nhớ như in khi ấy tôi không biết làm bài tìm hai số khi biết tổng và hiệu của hai số đó. Bố mẹ tôi đều rất lo lắng. Thế nhưng cô giáo chủ nhiệm của tôi – cô Thu lại hoàn toàn tin tưởng vào khả năng học tập của tôi. Chính cô là người đã kèm cặp để tôi theo kịp bài trên lớp. Cứ đến buổi chiều, được nghỉ, là tôi lại đạp xe sang nhà cô để ôn tập. Trên lớp, tôi cũng được các bạn quan tâm, tận tình giúp đỡ. Sau 2 tuần nỗ lực, tôi đã được điểm 10 bài kiểm tra Toán! Cả nhà tôi, ai nấy đều rất phấn khởi. Cô Thu cũng rất vui về kết quả học tập của tôi. Cả tôi nữa, tôi cũng thấy tự hào về những nỗ lực, cố gắng của bản thân mình.

         Cho đến bây giờ, kỷ niệm về ngày lớp 4 chăm chỉ học tập vẫn còn mãi trong tôi. Tôi vẫn kể cho em trai mình như một ví dụ về sự cố gắng sẽ được đền đáp xứng đáng. Tôi biết ơn cô Thu thật nhiều. Nhờ có cô kèm cặp, giúp đỡ mà tôi mới theo kịp được các bạn, và sau này mới có nhiều thành tích cao trong học tập

                                   @cho mk câu tl hay nhất nhé

Thảo luận

Lời giải 2 :

Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy, cô giáo cũ của mình, những kỉ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.

Năm ấy, khi tôi còn học lớp một, tôi có những kỉ niệm đẹp về thầy giáo chủ nhiệm của mình. Tôi đã bước sang lớp một, ngưỡng cửa của bậc tiểu học, có nhiều bạn mới, thầy cô mới.

Ngày trọng đại ấy, ngày tôi không bao giờ quên. Sau buổi lễ khai giảng, tất cả các học sinh đều bước vào lớp học của mình để học buổi học đầu tiên và gặp gỡ thầy cô giáo chủ nhiệm của mình và cũng là người sẽ gắn bó với tôi trong suốt thời gian học tiểu học.

Khi thầy bước vào, dáng người thầy thật nhanh nhẹn và thầy chào chúng tôi. Tôi trông thầy cũng đã đứng tuổi, tóc thầy cũng đã điểm bạc, khuôn mặt thầy gầy, bàn tay thầy có nhiều vết nhăn, chắc thầy đã có mấy chục năm lận đận với học sinh. Thầy bước lên bục giảng, thầy ra hiệu cho chúng tôi im lặng và thầy nói: Chào các con, thầy tên là Hồ Viết Cảnh, thầy sẽ chủ nhiệm lớp các con trong suốt bậc tiểu học. Giọng thầy thật ấm áp, nhẹ nhàng, làm cho những suy nghĩ trong đầu tôi về một người thầy giáo chủ nhiệm thật dữ dằn và nghiêm khắc đều tan biến.

Sau khi ra mắt chúng tôi, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi những bài học đầu tiên mà cũng là những bài học đầu đời dạy tôi nên người. Thầy viết lên bảng những dòng chữ đầu tiên, tôi trông thấy bàn tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết, thầy phải chịu đựng những cơn đau do tham gia cuộc chiến tranh kháng chiến chống mĩ để viết nên dòng chữ đẹp đó. Sau khi viết xong đề bài, thầy hỏi chúng tôi có thấy rõ không, một vài bạn ngồi phía dưới do mắt kém nên không thấy liền được thầy chỗ khác cho phù hợp. Trong buổi học thầy đến tận chỗ của từng người để chỉ cho chúng tôi những chỗ không hiểu. Cuối giờ, thầy cho chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi về rất thẳng hàng, tiếng cười đùa của một vài bạn đã làm xôn xao khắp sân trường. Buổi học đầu tiên đã kết thúc như vậy đó, thầy đã để lại cho tôi những suy nghĩ về một người thầy mẫu mực.

Những buổi học sau, thầy nghiêm khắc với những bạn lười học, khen thưởng những bạn ngoan. Giờ ra chơi, thầy đều ra chơi cùng chúng tôi, thầy chơi những trò chơi dân gian cùng với chúng tôi, nhìn khuôn mặt thầy lúc đấy thật đáng yêu, nhìn kĩ thầy, tôi có cảm giác khuôn mặt thầy rất giống khuôn mặt ông nội tôi. Ông tôi đã mất từ khi tôi còn nhỏ, những kỉ niệm đẹp của ông và tôi đều được tôi khắc ghi. Nhìn thầy, tôi cảm thấy nhớ đến ông, nhớ đến cảnh chơi đùa của hai ông cháu, tôi liền chạy vào phòng học, ngồi trong góc khóc. Lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi khẽ vỗ về, hình ảnh ông nội vỗ về tôi mỗi khi buồn hiện về, tôi bỗng khóc to lên, không sao có thể kiềm chế được. Thì ra đó chính là thầy, thầy khẽ nói với tôi: “Thành, sao con khóc, nói ra để thầy chia sẻ với con". Rồi thầy ôm tôi vào lòng, nhận được sự an ủi của thầy, tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đó tôi cảm thấy được thầy quan tâm nhiều hơn.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK