Đây nha mik đánh máy sẵn nên hơi nhanh nha bạn.
Bài văn:
“Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi”
Sau khi học bài ca dao này em đã hiểu công cha nghĩa mẹ thật là to lớn. Đặc biệt là mẹ - người mà em yếu quý nhất trên trần đời này. Đối với em, hình ảnh người mẹ là hình ảnh đẹp và thiêng liêng nhất. Em sẽ khắc cốt ghi tâm hình ảnh người mẹ của em.
Mẹ em năm nay đã 40 tuổi rồi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ lắm. Mẹ không đẹp như những cô gái khác nhưng đối với em mẹ vẫn luôn là người phụ nữ đẹp nhất, tuyệt vời nhất mà em từng thấy. Mẹ có thân hình mảnh mai. Mẹ có làn da hơi ngăm đen vì mẹ luôn luôn phải đi dưới trời nắng chói chang để kiếm tiền nuôi em. Mái tóc của mẹ suôn, mượt và xoăn. Đôi bàn tay của mẹ thon, dài như tháp bút. Trên đôi tay ấy đã có những vết chai xạm do mẹ phải làm việc cực khổ. Đôi mắt của mẹ lúc nào cũng nhìn em trìu mến. Môi mẹ luôn thâm vào mùa đông vì tiếp xúc với không khí bên ngoài nhiều. Ẩn dưới đôi môi đó là hàm răng trắng, đều như hạt bắp luôn luôn nở nụ cười rạng rỡ. Mỗi khi mẹ cười để lộ đôi má lúm đồng tiền rất duyên. Mẹ là một con người rất giản dị, mẹ luôn mặc những bộ quần áo đơn giản nhưng khi mẹ mặc thì trông mẹ lại rất đẹp.
Trong gia đình, mẹ luôn quan tâm, chăm sóc mọi người rất chu đáo. Em nhớ khi em còn bé, em rất hay ốm. Khi đó mẹ phải thức đêm để trông em có bị làm sao không. Mẹ nấu cháo cho em ăn, mẹ bón từng thìa từng thìa một. Mẹ lo thuốc cho em uống đúng giờ và mẹ chỉ mong em sớm khỏi bệnh. Vào lúc đó, em đã nhận ra được sự tần tảo, hy sinh cũng như sự yêu thương, chăm sóc của mẹ đối với em.
Nhưng dù vậy, cũng có đôi ba lần em làm cho mẹ phải buồn và phiền lòng. Hồi ấy, em còn học lớp năm và rất hay nóng nảy. Vào một lần, em và bạn đang chơi với nhau nhưng vì em thấy bạn chơi bẩn nên em đã nói với bạn nhưng bạn vẫn cố tình lờ đi và vẫn làm tiếp. Vậy làm em tức quá nên bạn chạy, khi đó em đã đánh bạn. Khi về lớp có một bạn chơi thân với bạn đó và lao đến đánh em, em đánh lại bạn. Vào tiết sinh hoạt, cô giáo đã thẳng thắn phê bình chúng em và bảo chúng em viết bản kiểm điểm. Khi đó, em rất lo lắng. Trên đường về nhà, em có cảm giác như đường đi dường như ngắn lại. Khi về đến nhà, em thấy mẹ đang vui vẻ đón em. Em lo lắng rồi bình tĩnh lấy lại sự bình tĩnh và nói sự thật rằng mình bị viết bản kiểm điểm vì đánh nhau. Lúc đó, mẹ em rất buồn và tức giận nhưng một lúc sau mẹ em lấy lại bình tĩnh. Mẹ không những không quát em mà còn khen em trung thực vì đã nói thật cho mẹ. Mẹ còn nói, ai cũng có lúc nóng nảy mà không bình tĩnh được nên mẹ sẽ không trách móc con. Sau khi nghe mẹ nói, em ngẫm nghĩ lại và em nhận ra được lỗi lầm của bản thân và em sẽ bỏ tính nóng nảy đó đi vì nó rất xấu.
Mẹ là một giáo viêm mầm non của trường mầm non Cấn Hữu. Nhiều năm liền mẹ đạt giáo viên dạy giỏi cấp trường. Vì vậy, mẹ luôn được các bậc phụ huynh yêu quý, kính trọng. Ai ai cũng tin tưởng giao con của mình cho mẹ em dạy dỗ. Trong số các học sinh của mẹ, có rất nhiều em rất bướng bỉnh, không nghe lời nhưng sau khi mẹ em dạy các em ấy lại rất ngoan ngoãn, luôn vâng lời bố mẹ. Vì vậy, mẹ em lại được nhiều phụ huynh yêu quý hơn.
Đối với mọi người mẹ luôn giúp đỡ hết mình và luôn nhìn mọi người với ánh mắt trìu mến. Mẹ luôn nở nụ cười tươi tắn. Mẹ rất hăng hái đối với những chuyênn cho cộng đồng như góp tiền mua sách cho trẻ em vùng, sâu vùng xa, ... Mẹ còn đóng góp tiền cho quỹ vắc xin vì hiện nay dịch bệnh Covid-19 đang hoành hành trên toàn thế giới.
Tình cảm mẫu tử thật đáng trân trọng. Đối với em, mẹ giống như một điểm tựa vững chắc không thể nào thiếu trong cuộc sống. Từ tận đáy lòng, em muốn dành cho mẹ tình yêu thương chân thành và sâu sắc nhất vì mẹ đã hi sinh rất nhiều, mẹ đã chăm sóc em, mẹ phải làm việc mệt mỏi để kiếm tiền nuôi lớn em thành người. Em hứa sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi để không phụ lòng mẹ.
Điều may mắn mà em có được trong cuộc sống đó chính là em có một gia đình tràn ngập tình yêu thương. Gia đình luôn là tổ ấm là nơi che chở cho em những khi em có những chuyện buồn vui trong cuộc sống. Gia đình là nơi bình yên và cho em những tiếng cười ấm áp khi trở về nhà.
Gia đình em là một gia đình khá đặc biệt khi em được sống cùng ông bà nội dưới cùng một mái nhà. Ông nội chính là người mà em thần tượng và vô cùng kính trọng, bởi ông em chính một vị anh hùng đã có nhiều hy sinh lập được nhiều chiến công trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
Gia đình luôn là nơi mà khi con người mệt mỏi đều muốn quay về với mái ấm của mình nơi có những người luôn lo lắng yêu thương ta thật lòng. Nơi có những người thân gắn kết với chúng ta bằng tình cảm máu thịt. Chỉ khi ở bên cạnh những người thân yêu thương ta thì chúng ta mới có thể cởi bỏ được những mệt mỏi lo lắng khỏi trái tim mình. Chỉ ở bên cạnh gia đình chúng ta mới có thể sống thật với tính cách con người mình nhất.
Trong gia đình em ông nội chính là người có tiếng nói quyền lực nhất. Ông luôn dạy cho chúng em biết những điều phải trái đúng sai, dạy chúng em những thói quen sinh hoạt tích cực sống hết mình có lý tưởng hoài bão lớn lao. Ngay từ khi em còn nhỏ em đã thân thiết và gần gũi với ông được ông yêu thương cưng chiều. Mỗi buổi sáng ông em thường dậy từ sớm chăm sóc cho những chú chim cảnh, vườn cây, ao cá của mình. Nhờ bàn tay chăm sóc của ông nội mà gia đình em luôn có rau sạch và cá tươi để ăn.
Ông em năm nay đã 75 tuổi mái tóc có nhiều sợi bạc nhưng sức vóc ông vẫn còn dẻo dai lắm bởi ngày xưa ông từng có thời tham gia chiến trường từng vào sinh ra tử đối mặt với kẻ thù hiểm ác nhiều lần. Chính những năm tháng khó khăn đó đã rèn luyện cho ông nội em một ý chí nghị lực sống phi phàm hơn người. Ông cũng thường xuyên tập thể dục nên sức khỏe vẫn còn khá tốt. Nhưng đôi khi ông cũng bị đau nhức xương khớp nhất là khi trời trở gió thì vết thương ở chân ông do viên đạn ngày nào găm phải lại đau đớn nhức nhối. Em rất thương ông bởi em biết những lúc như vậy ông đau đớn nhiều lắm. Nhưng dù bệnh tình có như thế nào ông nội em vẫn luôn thể hiện phong cách của một người chiến sĩ cụ Hồ. Ông vui vẻ lắm, mỗi khi cả nhà lo lắng suýt xoa cho vết thương của ông, thì ông em đều gạt đi và nói rằng một chút vết thương nhỏ như vậy có đáng gì ông vẫn còn khỏe lắm. Em vô cùng ngưỡng mộ và tự hào về ông nội của mình, bởi em đã từng được học những tiết lịch sử ý nghĩa mà cô giáo giảng trên lớp. Em hiểu rằng để có một cuộc sống bình yên như ngày hôm nay ông cha ta đã phải hy sinh rất nhiều, nhiều anh hùng dân tộc đã nằm xuống nơi rừng hoang đất lạnh để hôm nay chúng em được tung tăng vui vẻ cắp sách tới trường, chúng em được hưởng cuộc sống thái bình. Đó là nhờ công lao của những người như ông nội em.
Ông em cũng là người vô cùng nhân hậu thường xuyên giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn neo đơn ở trong làng của em. Trong làng em ở có nhiều cụ già con cháu đều đi làm xa hoặc đã tử trận trong chiến tranh nên giờ họ chỉ sống có một mình. Ông em thường xuyên giúp đỡ những người đó và bảo cha mẹ cùng chúng em phải giúp đỡ những người có hoàn cảnh đặc biệt. Ông luôn sống vui vẻ hòa nhã với những người xung quanh nên trong làng xóm ai cũng yêu mến và tôn trọng ông nôi của em. Những lúc nhàn rỗi ông nội em thường làm thơ bởi ông có tham gia câu lạc bộ thơ của hội cựu chiến binh.
Ông là người mà em vô cùng ngưỡng mộ và tôn trọng, em mong sao ông em luôn được khỏe mạnh sống lâu trăm tuổi cùng với gia đình của em.
đó nha bn ^-^
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK