Qua bao ngày tháng hạnh phúc tuổi học trò, tôi muốn khẳng định một điều rằng “Công nghệ chỉ là công cụ. Còn trong việc giúp những đứa trẻ làm việc với nhau và động viên chúng, giáo viên là quan trọng nhất. – Bill Gates” là hoàn toàn đúng. Với tôi, cô luôn là người quan trọng nhất, bên cạnh phấn trắng, bảng đen để trao cho chúng tôi những tri thức màu hồng, vẫn còn đó những nỗi băn khoăn, trăn trở của cô giáo làm công tác chủ nhiệm.
Hiện tại thì tôi đang học cấp 2. Lúc đầu, tôi không thích học Ngữ Văn và Địa lý vì nó cần khá nhiều thời gian để có thể thông thạo và trong mỗi tiết văn thì sẽ phải viết rất nhiều nhưng có một người cô đã thay đổi cách nhìn của tôi về văn học, địa lý và không chỉ mỗi tôi, những học trò trước của cô cũng vậy, đã được thay đổi và giờ các anh chị đó đều rất thành công trong văn học, đối với tôi, cô như một người mẹ đã giúp tôi đứng vững trên con đường học tập và thành công, nếu không có cô thì chắc giờ, tôi rất khó để có thể ngồi yên một chỗ mà viết bài văn này được. Người mà tôi muốn nới đó là cô Minh Hương.
Theo tôi nhớ thì lúc đầu, mới vào lớp 7, cô được phân công chủ nhiệm lớp tôi, nhìn thấy cô giáo mới, tôi rất rụt rè và sợ vì trong suy nghĩ mỗi học sinh thì lúc phân chia cô giáo chủ nhiệm, nếu may mắn thì sẽ được cô nào hiền hiền dạy và ngược lại, nếu đen đủi thì sẽ gặp cô nào đó tính khí hay nóng nảy, tôi cũng có suy nghĩ như vậy, lúc mới nhìn cô lần đầu, tôi nghĩ chắc cô rất độc ác và gần đúng thế, tính cách cô rất thẳng thắn. Nhưng dần về sau này, tôi mới biết tính cách cô như thế là do chúng tôi không làm bài tập về nhà hoặc mắc lỗi. Nhưng cũng nhờ có nó, lớp tôi mới có thể chăm học hơn vì sợ bị cô mắng. Tính cách cô thay đổi rất hợp với mỗi thời điểm, đôi lúc cô giận dữ vì có nhiều bạn không làm bài tập về nhà và vào thời điểm lớp lập được thành tích thì cô rất vui mừng, nụ cười mãn nguyện, vui vẻ của cô hiện ra ngoài mặt. Và hơn thế nữa, cô lại có một giọng nói rất hay và lúc cô giảng văn thì tôi như muốn ngủ gật vì giọng nói đó. Có một lần, lúc tôi đang ngồi cặm cụi viết thì cô bỗng mời tôi trả lời một câu hỏi, đó là một câu hỏi mà tôi không biết nên tôi cứ đứng im như thế, lúc đó, nỗi sợ lớn nhất của tôi là sẽ bị cô la mắng nhưng không, cô đã nói rằng nếu không hiểu thì cô sẽ giúp tôi trả lời, thế là cô đưa ra từng câu gợi ý một, theo lời nói của cô thì đáp án dần hiện ra trong đầu tôi, lúc đó tôi đã đọc to câu trải lời và nó chính xác, từ khoảnh khắc đó trở đi, cô đã giúp tôi có được một ít sự tự tin và chỉ với một chút xíu tự tin đó thì cũng đủ để giúp tôi có thể phát biểu nhiều nhiều hơn, dù có đôi lúc tôi phát biểu sai nhưng cũng đủ để khiến cô vui vì tôi đã tiến bộ hơn trước. Cứ đến cuối buổi học thì cô lại tới thì thầm với tôi là cố gắng chăm chỉ học và nếu thành tích vượt trội thì sẽ có quà tặng tôi. Tôi chắc chắn rằng những bạn từng được nhà trường hoặc thầy cô giáo tặng quà thì rất hãnh diện và tôi cũng vậy, vừa muốn có thêm kiến thức vừa muốn có quà và cộng thêm sự tò mò nữa đã khơi dậy tính ham học có sẵn của mình, từ đó thì tôi đã soạn bài đầy đủ và luôn cố gắng nắm chắc mọi kiến thức. Và tôi tin rằng không chỉ riêng tôi mà mọi người trong lớp đều được cô động viên nên lúc thi giữa kì 1 thì lớp tôi đứng thứ nhất của khối 7 về điểm số. Cô còn cũng giúp những bạn cán bộ lớp có thể quản lý lớp một cách chu đáo.
Hơn thế nữa, cô đã làm cả lớp đoàn kết lại với nhau sau 1 năm chia rẽ. Cô khiến tôi nói riêng và cả lớp tôi nói chung như được bước sang trang mới toàn màu hồng. Tôi không biết cô có được giải những người dạy giỏi không nhưng đối với tôi và cả lớp, cô như một người mẹ, một người đưa đò đã đưa lớp tôi có thể đi tới vùng đất rộng lớn của kiến thức mà không dính tí nước nào, dù có bị nước tạt lên thì cô cũng sẵn sàng che chắn cho chúng tôi và đúng thế, mỗi lúc học một bài mới nào đó, cô đều phải soạn giáo án tới tận đêm vì cô soạn rất chi tiết và cũng vì cô sợ chúng tôi mất đi kiến thức. Cô sẵn sàng bỏ ra số tiền kiếm được trong 1 năm của cô chỉ để mua quà cho cả lớp để động viên. Đôi lúc, cô còn dạy thêm giờ cho chúng tôi mà không lấy tiền phí. Vì thế, để đáp trả công lao to lớn của cô, chúng tôi quyết định vào sinh nhật lần tới đây cho cô một bất ngờ.
Tặng cô bao đóa hoa hồng
Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân
Tháng ngày dạy dỗ ân cần
Cho bao thế hệ góp phần dựng xây
Tiếng cô tưởng nhớ mới đây
Xây b
Qua bao ngày tháng hạnh phúc tuổi học trò, tôi muốn khẳng định một điều rằng “Công nghệ chỉ là công cụ. Còn trong việc giúp những đứa trẻ làm việc với nhau và động viên chúng, giáo viên là quan trọng nhất. – Bill Gates” là hoàn toàn đúng. Với tôi, cô luôn là người quan trọng nhất, bên cạnh phấn trắng, bảng đen để trao cho chúng tôi những tri thức màu hồng, vẫn còn đó những nỗi băn khoăn, trăn trở của cô giáo làm công tác chủ nhiệm.
Hiện tại thì tôi đang học cấp 2. Lúc đầu, tôi không thích học Ngữ Văn và Địa lý vì nó cần khá nhiều thời gian để có thể thông thạo và trong mỗi tiết văn thì sẽ phải viết rất nhiều nhưng có một người cô đã thay đổi cách nhìn của tôi về văn học, địa lý và không chỉ mỗi tôi, những học trò trước của cô cũng vậy, đã được thay đổi và giờ các anh chị đó đều rất thành công trong văn học, đối với tôi, cô như một người mẹ đã giúp tôi đứng vững trên con đường học tập và thành công, nếu không có cô thì chắc giờ, tôi rất khó để có thể ngồi yên một chỗ mà viết bài văn này được. Người mà tôi muốn nới đó là cô Minh Hương.
Theo tôi nhớ thì lúc đầu, mới vào lớp 7, cô được phân công chủ nhiệm lớp tôi, nhìn thấy cô giáo mới, tôi rất rụt rè và sợ vì trong suy nghĩ mỗi học sinh thì lúc phân chia cô giáo chủ nhiệm, nếu may mắn thì sẽ được cô nào hiền hiền dạy và ngược lại, nếu đen đủi thì sẽ gặp cô nào đó tính khí hay nóng nảy, tôi cũng có suy nghĩ như vậy, lúc mới nhìn cô lần đầu, tôi nghĩ chắc cô rất độc ác và gần đúng thế, tính cách cô rất thẳng thắn. Nhưng dần về sau này, tôi mới biết tính cách cô như thế là do chúng tôi không làm bài tập về nhà hoặc mắc lỗi. Nhưng cũng nhờ có nó, lớp tôi mới có thể chăm học hơn vì sợ bị cô mắng. Tính cách cô thay đổi rất hợp với mỗi thời điểm, đôi lúc cô giận dữ vì có nhiều bạn không làm bài tập về nhà và vào thời điểm lớp lập được thành tích thì cô rất vui mừng, nụ cười mãn nguyện, vui vẻ của cô hiện ra ngoài mặt. Và hơn thế nữa, cô lại có một giọng nói rất hay và lúc cô giảng văn thì tôi như muốn ngủ gật vì giọng nói đó. Có một lần, lúc tôi đang ngồi cặm cụi viết thì cô bỗng mời tôi trả lời một câu hỏi, đó là một câu hỏi mà tôi không biết nên tôi cứ đứng im như thế, lúc đó, nỗi sợ lớn nhất của tôi là sẽ bị cô la mắng nhưng không, cô đã nói rằng nếu không hiểu thì cô sẽ giúp tôi trả lời, thế là cô đưa ra từng câu gợi ý một, theo lời nói của cô thì đáp án dần hiện ra trong đầu tôi, lúc đó tôi đã đọc to câu trải lời và nó chính xác, từ khoảnh khắc đó trở đi, cô đã giúp tôi có được một ít sự tự tin và chỉ với một chút xíu tự tin đó thì cũng đủ để giúp tôi có thể phát biểu nhiều nhiều hơn, dù có đôi lúc tôi phát biểu sai nhưng cũng đủ để khiến cô vui vì tôi đã tiến bộ hơn trước. Cứ đến cuối buổi học thì cô lại tới thì thầm với tôi là cố gắng chăm chỉ học và nếu thành tích vượt trội thì sẽ có quà tặng tôi. Tôi chắc chắn rằng những bạn từng được nhà trường hoặc thầy cô giáo tặng quà thì rất hãnh diện và tôi cũng vậy, vừa muốn có thêm kiến thức vừa muốn có quà và cộng thêm sự tò mò nữa đã khơi dậy tính ham học có sẵn của mình, từ đó thì tôi đã soạn bài đầy đủ và luôn cố gắng nắm chắc mọi kiến thức. Và tôi tin rằng không chỉ riêng tôi mà mọi người trong lớp đều được cô động viên nên lúc thi giữa kì 1 thì lớp tôi đứng thứ nhất của khối 7 về điểm số. Cô còn cũng giúp những bạn cán bộ lớp có thể quản lý lớp một cách chu đáo.
Hơn thế nữa, cô đã làm cả lớp đoàn kết lại với nhau sau 1 năm chia rẽ. Cô khiến tôi nói riêng và cả lớp tôi nói chung như được bước sang trang mới toàn màu hồng. Tôi không biết cô có được giải những người dạy giỏi không nhưng đối với tôi và cả lớp, cô như một người mẹ, một người đưa đò đã đưa lớp tôi có thể đi tới vùng đất rộng lớn của kiến thức mà không dính tí nước nào, dù có bị nước tạt lên thì cô cũng sẵn sàng che chắn cho chúng tôi và đúng thế, mỗi lúc học một bài mới nào đó, cô đều phải soạn giáo án tới tận đêm vì cô soạn rất chi tiết và cũng vì cô sợ chúng tôi mất đi kiến thức. Cô sẵn sàng bỏ ra số tiền kiếm được trong 1 năm của cô chỉ để mua quà cho cả lớp để động viên. Đôi lúc, cô còn dạy thêm giờ cho chúng tôi mà không lấy tiền phí. Vì thế, để đáp trả công lao to lớn của cô, chúng tôi quyết định vào sinh nhật lần tới đây cho cô một bất ngờ.
Tặng cô bao đóa hoa hồng
Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân
Tháng ngày dạy dỗ ân cần
Cho bao thế hệ góp phần dựng xây
Tiếng cô tưởng nhớ mới đây
Xây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.
Mãi sau này, nếu thành công thì chúng em sẽ không bao giờ quên cô, sẽ bỏ ra nhiều thời gian về trường thăm cô để cô vui lòng, mong mỗi thành viên trong lớp lắng nghe lời cô để cô không phải giận dữ hay quát mắng nữa. “Hàng ngàn lần trên bục giảng là hàng vạn giọt mồ hôi thầy rơi, vầng trán nhăn đầy những suy tư trăn trở cho bao nhiêu đứa học trò nhỏ. Để khi khôn lớn, chúng em mới thật sự thấm thía cái trăn trở ấy. Đó là làm sao tất cả đứa con của thầy được nên người. Ơn thầy, suốt đời này em nguyện ghi khắc không quên”. Nhờ có cô bây giờ em đã hiểu sâu sắc điều này. Cám ơn cô rất nhiều vì tất cả. Bài văn này có thể không đoạt giải nhưng chỉ cần cô đọc được và vui vẻ là em mãn nguyện lắm rồi !
ao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.
Mãi sau này, nếu thành công thì chúng em sẽ không bao giờ quên cô, sẽ bỏ ra nhiều thời gian về trường thăm cô để cô vui lòng, mong mỗi thành viên trong lớp lắng nghe lời cô để cô không phải giận dữ hay quát mắng nữa. “Hàng ngàn lần trên bục giảng là hàng vạn giọt mồ hôi thầy rơi, vầng trán nhăn đầy những suy tư trăn trở cho bao nhiêu đứa học trò nhỏ. Để khi khôn lớn, chúng em mới thật sự thấm thía cái trăn trở ấy. Đó là làm sao tất cả đứa con của thầy được nên người. Ơn thầy, suốt đời này em nguyện ghi khắc không quên”. Nhờ có cô bây giờ em đã hiểu sâu sắc điều này. Cám ơn cô rất nhiều vì tất cả. Bài văn này có thể không đoạt giải nhưng chỉ cần cô đọc được và vui vẻ là em mãn nguyện lắm rồi !
''Bạn bè là nghĩa tương thân
Khó khăn, thuận lợi ân cần bên nhau
Bạn bè là nghĩa trước sau
Tuổi thơ cho đến bạc đầu không phai''.
Đúng thật như thế! Người ta còn nói:''Sống trong bể ngọc kim cương không bằng sống giữa tình thương bạn bè''. Mỗi một người chúng ta đều có một người bạn thân để chia sẻ với nhau những lúc buồn, vui, cùng nhau phấn đấu trong học tập. Tôi có một người bạn rất thân tên Khánh Vy.
Khánh Vy tuy không xinh nhưng rất dễ nhìn, thu hút bạn bè qua nụ cười cởi mở và tấm lòng lương thiện, luôn niềm nở và rất hay giúp đỡ mọi người xung quanh. Lúc ở trường, Vy luôn được thầy cô và bạn bè tin yêu, thầy cô yêu quý vì lúc nào bạn cũng lễ phép, chăm chỉ học tập, bạn bè cảm mến vì Khánh Vy luôn giúp đỡ các bạn về việc học và luôn biết cách tạo không khí hòa đồng, vui vẻ. Khi ở nhà và ngoài trường học, Vy là cô gái nhỏ mà mọi người biết đến với vẻ thùy mị, tính tình hiền dịu, biết phụ giúp gia đình, dạy các em học tập, biết giúp đỡ mọi người xung quanh tùy theo sức của mình. Có đôi lúc tôi cảm thấy xấu hổ vì ganh tị bởi Vy luôn hơn tôi về mọi mặt, cô ấy rất buồn, nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần, đồng thời giúp tôi vượt qua khó khăn trong học tập , trở thành đôi bạn cùng tiến với tôi. Những việc Vy làm cho tôi rất nhiều, tôi ghi nhớ rất kĩ, làm tôi cảm thấy áy náy khi đối xử với cô ấy như thế. Tôi ước thời gian có thể dừng lại ở thời điểm đó, để tôi vẫn có thể kề cạnh bên cô ấy, bởi Vy đã xa tôi và vào Đà Nẵng để học... Những tưởng sẽ chẳng còn ai bên tôi bầu bạn, nhưng không, cô ấy vẫn nhớ về tôi, nhớ về kỉ niệm và cả ngày sinh nhật tôi để chúc mừng, thỉnh thoảng gọi hỏi thăm tình hình sức khỏe của tôi...Nhìn Vy lo lắng, quan tâm như vậy tôi cảm động vô cùng
Thật sự mà nói, tìm một người bạn không hề khó, quan trọng là người bạn đó đối với ta như thế nào, tính cách của họ có tốt hay không, đặc biệt là hãy đối xử tốt với người đó, tự ắt họ sẽ đối xử tốt với bạn.
Không biết mình làm như này đã vừa ý bạn chưa, có gì bỏ qua nhé
Chúc bạn học tốt!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK