Biểu cảm cây phượng.
Trong các loài cây, em thích nhất là cây phượng vĩ. Bởi nó là loài cây của tuổi học trò, nó gắn liền với những kỉ niệm vui buồn của em.
Ngày vừa bước chân vào ngôi trường thân yêu này, em đã thấy cây phượng đứng sừng sững ở một góc sân, vươn những tán cây xanh tốt ra như đón chào các cô học trò mới còn nhiều bỡ ngỡ. Nhìn từ xa, ôi cây bự làm sai thân cây màu nâu sần sùi, màu nâu xám đến nhiều người con ôm không hết. Rễ cây thì ngoằn ngèo chìm lên nổi xuống như những chú ca heo. Những chiếc lá bé tí kết thành tán lá rậm. Đứng dưới gốc cây phượng, em thấy cây như nột chiếc dù và bầu trời dường như không thể thấy những gợn mây mà chỉ thấy mơn mởn một màu xanh của lá. Tia nắng vàng xuyên qua kẽ lá rồi tinh nghịch nhảy nhót xuống mặt đất, nhẹ nhàng mơn trớn trên bàn tay xinh xinh của cô cậu học trò. Hoa phượng tuy không được sặc sỡ như các màu khác mà nó chỉ đơn điệu mà đỏ thắm, học sinh chúng em cũng vậy lúc nào cũng giản đơn mà đầy tâm huyết.
Vẻ đẹp của hoa phượng dường như biến đổi qua bốn mùa, mỗi mùa mang sắc thái riêng làm mê đắm lòng người. Nhưng có lẽ cây hoa phượng đẹp nhất, mang lại cho chúng em nhiều cảm xúc nhất vẫn là mùa hạ. Trời chớm hạ. Bình minh của hoa phượng là một màu đỏ còn non, nếu có mưa, lại còn tươi dịu. Khi tiếng ve tưng bừng rộn rãng ngân vang cũng là lúc phượng thi nhau nở rộ. Rồi hòa nhịp với mặt trời chói lọi, màu phượng mạnh mẽ kêu lên: Hè đến rồi! Sớm mai thức dậy, học trò lạc hẳn trong mùa hoa phượng. Màu hoa phượng đỏ rực rỡ và chói lói cả góc trời. Hoa phượng có năm cánh, nở đồng loạt, từng cánh son mềm mịn như nhung kết thành từng bông, từng chùm rục rỡ. Giữa những cánh bướm thắm là nhị hoa dài phủ phấn vàng e lệ để giành cho những chú ong chăm chỉ tới hút mật. Mùi hương hoa phượng không nồng nàng như hồng nhung mà dịu dàng thoảng nhẹ trong gió làm lắng đọng bao tâm hồn học trò... Hoa càng đỏ, lá lại càng xanh. Vừa buồn mà lại vừa vui, mới thực là nỗi niềm hoa phượng. Khi học trò vui vẻ khi mình được điểm cao trong bài thi thi họ lại vui mừng và mong chờ kì nghỉ hè tới nhưng cũng có người nhớ về cây phượng mà buồn phơi phới biết bao điều vui, buồn, biết bao kỷ niệm đẹp giờ lại phải chia xa phượng. Nhưng người buồn nhất lại là phượng phải chia xa bạn bè dù không muốn, cô đơn vì không có cảnh vui chơi tấp nập của các bạn học sinh không còn những buổi tâm sự với các bạn học sinh.
Càng yêu quý cây phượng bao nhiêu em càng nhớ đến những kỉ niệm gắn bó của tuổi học trò bấy nhiêu. Nhớ lắm những giờ ra chơi, em quây quần bên gốc phượng. Nhớ lắm cánh phượng mong manh ép chặt trong trang lưu bút, lưu giữ lại một thời hồn nhiên, trong sáng. Những lúc được điểm cao, em lại ngồi dưới gốc cây, dở bài kiểm tra của mình ra ngắm nghía rồi khoe với phượng. Phượng đung đưa xào xạc cành lá như dang tay cỗ vũ. Lúc buồn, em lại đến bên phượng mà nỉ non, tâm sự; phượng rì rào trong gió vỗ về, an ủi. Cứ như thế, phượng là người bạn thân thiết, thủy chung của em.
Một mùa phượng nữa lại đi qua chở theo bao nổi nhớ. Nhìn hoa phượng rơi mà lòng em chênh vênh nổi buồn khó tả. Dẫu mai sau tạm biệt ngôi trường thân yêu này thì hình ảnh cây hoa phượng vẫn thắm đợm trong trái tim em như màu hoa không bao giờ phai nhạt. Em mong sao cây hoa phượng vẫn đứng đó, mãi là biểu tượng đẹp đẽ của tuổi học trò.
tự làm nha :(
Đừng report mk nếu sai nha. Kêu mk sửa.
Hay cho 5*+ hay nhất.
MK làm nhanh là do mk thi giữa học kỳ mk thi cái này
Với mỗi chúng ta, chắc hẳn mỗi người học trò nào cũng có những kỷ niệm về mái trường, thầy cô và bè bạn. Còn với tôi, cây bàng ở góc sân trường giống như một ấn tượng đẹp đẽ nhất trong năm năm Tiểu học và cho đến tận bây giờ.
Tôi yêu hình ảnh cây bàng sừng sững đứng đó dang hai tay như chào đón mọi người. Cây bàng đã già nhưng tôi biết cây sẽ vẫn đứng mãi ở đấy để nghe và nhìn bao lớp học sinh học bài và lớn dần. Từ xa nhìn vào, trông cây cứ như một người vệ sĩ đứng giữa sân để bảo vệ an ninh cho trường vậy. Thân cây sần sùi, to lớn, phải đến bốn, năm vòng tay của bọn trẻ chúng tôi ôm mới xuể. Cây cao lắm, đến qua tầng hai của trường. Tôi yêu những cành cây vươn ra các nhánh khẳng khiu, dài như những cánh tay thô ráp qua bao nhiêu năm sương gió của bố tôi. Có lẽ cây bàng già cũng đã trải qua một cuộc sống vất vả như thế. Hồi bé tôi thường nghĩ là bàng luôn cố gắng với đến cửa sổ từng lớp học như muốn lắng nghe thầy cô giảng bài cùng với học sinh. Trên cành cây chi chít những chiếc lá xanh và điểm xuyến là một vài chiếc lá vàng do đã vào thu. Đôi khi, có một vài chú chim đậu trên cành và ngân nga những lời hát véo von làm vang động cả một không gian xung quanh khiến cho chúng tôi chộn rộn trong lòng.
Cây bàng này là cây bàng đầu tiên tôi biết cũng là cây bàng tôi ấn tượng nhất. Cũng không hiểu sao, tôi lại yêu nhất cây bàng vào mùa thu, khi nắng thu vàng dịu như mật ngọt làm sáng bóng lên từng mặt lá. Ai thấy mình đẹp mà chẳng vui. Cây bàng thay áo đẹp cũng vui. Bàng xôn xao dõi theo bước chân học trò cắp sách tới trường ngày khai giảng, biết khi chiều về, tôi cũng hay đến tìm những quả bàng màu vàng được biết trong bài đọc. Quả bàng có sắc vàng, nhẹ nhàng và không phô trương. Tôi chưa bao giờ ăn quả bàng, nhưng nghe nói nó có vị ngọt và chát, vỏ quả bàng cứng cáp, nhưng tôi vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ khiến mình yêu thích. Vào giờ ra chơi, những chiếc lá bàng thật giống những chiếc máy bay, rơi đột ngột từ trên cao xuống bị gió thổi làm cho lảo đảo, lảo đảo mấy vòng rồi cuối cùng đã hạ cánh xuống mặt đất. Những chiếc máy bay hạ cánh chồng lên nhau như một chiếc thảm rực rỡ khiến cho những cành bàng trở nên trơ trụi. Cái lá vàng và cong queo đã cho chúng tôi những buổi quét lá, dọn vườn cây thêm vui vẻ.
Bây giờ là tháng 10 – mùa thu. Tôi bỗng nhớ đến câu hát của Trịnh Công Sơn mà tôi vô tình nghe được: “Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ…”. Còn vài tháng nữa là vào đông. Cây bàng trần trụi, cô đơn. Cây bàng giơ những cánh tay gầy guộc. Khi những cơn gió lạnh thổi qua, liệu bàng có run? Bàng có lạnh không, với thân thể gầy guộc như thế? Nhưng bên trong cơ thể săn gầy ấy lại là một dòng nhựa sống mãnh liệt. Để xuân đến, cây bàng bừng tỉnh, đâm chồi nảy lộc. Và tôi lại nhớ đến kỉ niệm bên cây. Tôi nhớ những lần trốn nắng, trú mưa trong sự chở che hào phóng của tán bàng, những lần ngồi dưới hàng ghế tìm đếm những quả bàng, những lần lấy lá cây tô màu để làm mĩ thuật và nhớ cả những lần đi bắt ve, những lần chơi trốn tìm hớ hênh quanh gốc bàng. Tất cả cho tôi tình cảm khó quên với cây bàng yêu dấu.
“ Mùa đông áo đỏ
Mùa hạ áo xanh
Cây bàng khi mở hội
Là chim đến vây quanh…”
Cây bàng cứ thế trở thành loài cây gần gũi và gắn bó thân thiết với tôi. Cây bàng mãi là người bạn tri kỉ thân thiết của tôi. Mong rằng bàng sẽ luôn ở đấy và đợi chúng tôi quay về thăm cây bàng thân yêu.
Đây là bài văn biểu cảm( cảm nghĩ) về cây phượng ạ. Thấy ổn cho mình xin vote 5*, ctlhn nha! Không copy mạng đâu ạ.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK