Trong sân trường em có trồng rất nhiều loại cây như: cây phượng vĩ, cây vú sữa,... Trong đó em thích nhất là cây bàng ở gần cửa lớp em.
Nhìn từ xa, cây bàng như một chiếc khổng lồ đã che khuất một khoảng lớn trong sân trường. Lúc đến gần, cây bàng có rất nhiều rễ đâm sau số lòng đất để lấy chất dinh dưỡng cho cây. những chiếc rễ này giống như những con rắn nhỏ uốn quanh cái cây đó. Thân bàng to, sần sùi như da cóc. Lên đến cành, các nhánh của cây tỏa ra những cánh tay âu yếm của một người mẹ đang vỗ về đứa con của mình. Quả bàng to, dài, và đẹp. Cứ vào mùa hè, bàng trông như một người khỏe mạnh tràn đầy sức sống. Những cành cây trông thêm chắc khỏe và đâm ra tia tỉu nhiều hơn. Những tán lá dài xanh mơn mởn bắt đầu khoe sắc xanh của mình giữa trời mây. Những chiếc lá đang chơi đùa cùng với chị gió. Ôi kìa! Trông chúng trẻ con chưa! Cây bàng dường như rất buồn khi chúng em được nghỉ hè vì không được gặp chúng em nữa. Mùa thu sắp đến rồi, các bạn lá cũng sắp màu màu sắc vô cùng vui mắt nào là lá xanh, lá nâu, lá vàng. Quả bàng vàng ruộng lúc lỉu trên cành lấp sau những vòm lá đủ màu; có quả dụng lăn lóc trên mặt đất. Mùa đông, thân cây lộ ra vẻ sần sùi, những cái u trên thân trở ra với cái gió đông lạnh lẽo, cây bàng trơ trụi lá, gầy guộc, nâu xám chỉ còn vài lá thư chọn còn sót lại.
Tuổi học trò có lẽ là tuổi hồn nhiên, đẹp lệ, trong sáng, đơn thuần nhất trong cuộc đời mỗi con người. Cùng với âm thanh quen thuộc của tiếng ve, sắc đỏ rực rỡ của chùm phượng vĩ thì cây bàng chính là hình ảnh quen thuộc gắn liền sâu sắc với ký ức thời áo trắng thơ ngây.
Có một loài cây từ lâu đã trở thành sự sống của người dân và trở thành biểu tượng của nhiều vùng quê Việt Nam. Loài cây ấy cũng là nỗi nhớ mong trong lòng của tôi về tuổi thơ êm đềm nơi quê ngoại - cây dừa.
Quê ngoại tôi là xứ sở của dừa. Ở đây không chỉ có vài cây, vài rặng dừa mà là cả liếp dừa nối tiếp nhau nhìn xa xa như một cánh rừng. Cây dừa thân to tròn như một chiếc cột lớn giữa nhà. Lá dừa như những ngọn gươm khua xào xạc có lúc lại mềm mại như bàn tay cầm quạt của cô gái đang múa hát. Tôi yêu cái dáng đứng thẳng của dừa và cái ngẩng đầu thách thức dù mưa giông, bão tố. Hứng chịu bao cơ cực của cuộc đời, dừa lại chắt lọc những gì tinh túy nhất vào quả của mình. Có lần tôi đã nghĩ quả dừa giống như những hũ rượu ngàn năm của Tề Thiên Đại Thánh bỏ quên nơi trần gian. Chỉ khác một điều chắc gì rượu quý kia lại thơm ngon bằng nước dừa. Tôi thích thú với những chiếc rễ dừa to vươn lên mặt đất. Ngày đó, tôi chưa học dừa là loại cây rễ chùm, chỉ biết rằng bộ rễ đồ sộ kia lại có sự sống bền bỉ và bám chặt vào đất giành lấy sự sống của mình.
Làm sao có thể kể hết những lợi ích mà loài cây này mang đến cho con người. Ở quê ngoại tôi, dừa chính là nguồn lợi lớn nhất giúp người dân thoát nghèo, có cuộc sống đầy đủ hơn. Nước dừa vừa ngọt vừa thanh lại là thức uống bổ, rẻ nên được hầu hết mọi người ưa chuộng. Thân dừa già làm gỗ, lá dừa hay cọng dừa khô làm củi. Cả chiếc chổi bà tôi quét nhà cũng được làm từ những sóng lá nhỏ. Hình như người dân chúng tôi không bỏ đi thứ gì kể cả vỏ trái dừa. Hiếm có loài cây nào lại hữu ích đến thế và cũng hiếm loài cây nào được người dân chúng tôi trân quý đến thế. Hễ thấy một trái dừa khô nào ra mọng là bà tôi lại chọn một nơi tốt nhất để trồng.
Đối với chúng tôi, dừa là cả một miền thơ mộng. Dưới gốc dừa mát rượi, chúng tôi chơi trốn tìm, chơi nhảy dây, chơi nhà chòi. Có khi lại thích thú cuộn những chiếc lá dừa thành kèn rồi thổi tí te vui tai. Tôi yêu dừa như yêu những đứa bạn thân cùng xóm, yêu người dì tốt bụng gần nhà. Ai biết một ngày có cô bé nhớ mẹ ngồi khóc dưới gốc cây, mẹ đi chợ về mua ít bột, lấy nải chuối chín cây, bẻ thêm trái dừa khô làm bánh. Cô quên làm sao được cái hương vị thơm béo của nước cốt dừa hòa vào từng miếng bánh ngọt lịm ăn mãi vẫn không biết ngán. Ôi, cái hương vị của tuổi thơ là những ngọt, bùi của dừa mang lại khiến bao năm tháng trôi qua vẫn không thể nào quên.
Ai dám bảo mình chưa bao giờ thử uống một ngụm nước dừa thanh mát? Ai dám bảo mình sẽ quên hình bóng một loài cây của quê hương? Tôi có cố nhớ đâu sao cái dáng dừa soi bóng nước những trưa hè vẫn in hằn trong trí nhớ. Phải chăng đó sẽ mãi là kí ức, là kỉ niệm tươi đẹp trong đời. Cảm ơn dừa đã cho tôi bóng mát giữa đời thường và cho tôi những ngày tháng tuyệt vời của tuổi thơ.
CHO MÌNH 5 SAO VÀ CHO MÌNH LÀ CÂU TRẢ LỜI HAY NHẤT !!!!!!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK