Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Hãy kể lại một truyện cổ tích (hoặc truyền thuyết)...

Hãy kể lại một truyện cổ tích (hoặc truyền thuyết) mà em đã đọc (hoặc nghe) bằng lời văn của em. BÀI LÀM .......

Câu hỏi :

đừng chép mạng nha mấy cộu

image

Lời giải 1 :

Câu chuyện mà em đã đọc đã nghe là 

bánh chưng bánh giầy sau đây em sẽ tường thuật lại ạ

Trong chương trình học của mình, em đã được biết thêm nhiều truyền thuyết cũng như truyện cổ tích rất hay và lý thú. ngày xưa mỗi  khi đi ngủ, mẹ vẫn là người kể truyện cổ tích cho em nghe. Nhưng hôm ấy, sau khi vừa học xong Sự tích Bánh chưng bánh giày em đã kể lại cho mẹ nghe.

Truyện kể rằng vào thời vua Hùng Vương thứ 6, sau khi nhà vua đã đánh đuổi được giặc người quyết định nhường lại ngôi báu cho những người con của mình. Để tìm ra người xứng đáng kế vị, nhà vua đã ban lệnh cho các hoàng tử mỗi người phải làm một món ăn ngon dâng lên vua. Người có món ngon nhất sẽ được truyền ngôi báu.

Các vị hoàng tử nghe xong ai nấy đều tất bật chuẩn bị món ngon dâng vua. Chỉ có vị hoàng tử thứ 18 tên là Tiết Liêu vì mẹ mất sớm, không có người chỉ bảo nên chàng vô cùng lo lắng. Chàng nghĩ mãi mà không biết làm món gì để dâng lên vua kính yêu. Đêm hôm ấy, Tiết Liêu nằm mơ thấy một vị thần xuất hiện và nói: “Trên đời này không có gì quý giá hơn gạo vì gạo chính là nguồn thực phẩm nuôi sống con người. Con hãy dùng gạo làm nguyên liệu chính cho món ăn của hình. Hãy làm những chiếc bánh hình tròn và hình vuông để tượng trưng cho trời và đất. Hãy lấy thịt làm nhân bánh, lấy lá bọc bên ngoài để tượng trưng cho cha mẹ sinh thành”.

Tiết Liêu tỉnh dậy, nhớ lại điềm báo mộng của vị Thần đêm hôm qua thì liền làm theo. Chàng chọn loại gạo nếp ngon nhất để làm thành bánh hình vuông. Những chiếc bánh này đặt trong một cái chõ đem chưng lên nên được gọi là bánh chưng. Tiếp theo, chàng lại giã xôi làm bánh hình tròn và gọi là bánh dầy. Theo đúng lời Thần dặn, chàng cũng lấy lá bọc ngoài và đặt nhân ở bên trong bánh để tượng trưng cho cha mẹ đùm bọc con cái.

Đúng theo ngày đã hẹn, các hoàng tử đều mang đến toàn là các món ăn sơn hào hải vị. Vua tuy có hài lòng nhưng đây đều là những món mà ông đã ăn quá nhiều. Không có món ăn nào khiến ông thấy hấp dẫn. Đến phần Tiết Liêu dâng vua món ăn do mình làm. Vua thấy đây chỉ là những chiếc bánh rất bình dị nhưng vua chưa thấy chúng bao giờ. Vua bèn hỏi Tiết Liêu về nguồn gốc của bánh. Chàng đem câu chuyện giấc mơ ra kể cho vua nghe. Đức vua nghe xong thì gật gù. Khi nếm thử bánh, vua thấy bánh rất ngon lại có ý nghĩa. Vậy là vua Hùng đã ban lệnh truyền ngôi cho Tiết Liêu.

Kể từ đó, cứ mỗi năm đến Tết Nguyên Đán là người dân cả nước lại làm bánh chưng, bánh giày để tưởng nhớ trời đất. Sau khi nghe em kể chuyện, mẹ khen em kể rất hay và truyền cảm. Mẹ còn khen câu chuyện rất có ý nghĩa nữa. Em vui lắm, tự nhủ mình phải biết thêm nhiều câu chuyện hay như thế nữa. Hai mẹ con em cười rúc rích với nhau một lúc rồi dần chìm vào giấc ngủ. Trong giấc mơ, dường như em đã ngửi được hương vị của chiếc bánh chưng, bánh giày màn Tiết Liêu đã làm.

Em rút ra được kết luận từ câu chuyện trên là:Khi có một vấn đề quá khó khăn thì chúng ta cần suy nghĩ thật kỹ và tìm thông tin ở mọi nơi, ko nên như các anh của Lang Liêu sai người tìm vật hiếm mà ko chịu nghĩ suy. Chỉ có những người như Lang Liêu chịu suy nghĩ mới được thần giúp cho. Câu chuyện còn cho ta biết : Chúng ta phải biết trân trọng những hạt gạo trắng mà các người nông dân làm ra. Hằng ngày, họ đã đổ bao nhiêu mồ hôi, nước mắt để làm việc tạo nên những hạt gạo thơm ngon. Cho nên chúng ta phải đề cao lao động của người nông dân và thể hiện tình yêu đất nước, tôn trọng Trời, Đất, Tổ tiên của chúng ta.

Thảo luận

-- hay quá anh ơi
-- đây mới đáng ctlhn
-- cảm ơn em nhé
-- không phải rồi
-- kể lại bằng lời của mình mà
-- ok
-- đợi tí nhé
-- tốn thời gian ghê ak

Lời giải 2 :

Câu chuyện mà em đã nghe và đã đọc có tên lý thông

Cậu chuyện bắt đầu bằng:

Tôi là Lý Thông, một người chuyên bán rượu. Trong một lần đi bán rượu ở xã Cao Bình, ngồi nghỉ chân tại một quán nước gần gốc đa, tôi thấy một người vác về một đống củi to, tôi nghĩ bụng đây chắc chắc là một người có sức khỏe phi thường, liền lấn lá làm quen. Anh ta tên là Thạch Sanh, từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, của cải chẳng có gi ngoài chiếc búa cha để lại. Tôi biết tên này thật thà, dễ lợi dụng nên đã quyết định kết nghĩa anh em với nó và cho nó về nhà tôi ở.

Thật đúng là gặp phải của hớ, từ ngày có nó mẹ con tôi đỡ vất vả đi nhiều. Bấy giờ, trong vùng có một con chằn tinh rất hung ác, phép thuật vô song, thường xuyên bắt người ăn thịt. Để yên ổn, dân làng tình nguyện nộp người cho nó để nó ăn thịt, không quấy phá dân làng nữa. Lần đó, đến lượt tôi, tôi bèn nghĩ ra cách là nhờ Thạch Sanh đi thay mình. Tối đó, tôi mời Thạch Sanh ăn uống no say, rồi cất lời nhờ cậy đi trông miếu thay mình vì mình còn phải cất mẻ rượu mới. Thạch Sanh không nghĩ ngợi nhiều liền nhận lời ngay. Tôi và mẹ vui mừng lắm.

Đêm hôm đó, tôi đang ngủ say thì bỗng có tiếng gọi của Thạch Sanh, mẹ con tôi nghĩ Thạch Sanh về đòi mạng, ,mẹ con tôi van xin khẩn thiết. Thạch Sanh mới kể lại chuyện giết chằn tinh, bây giờ mẹ con tôi mới an tâm. Tôi còn nghĩ ra một kế lừa Thạch Sanh rằng đó là con vật Vua nuôi, không giết được và bảo thạch Sanh về lại gốc đa cũ đi, không sẽ bị trách tôi. Việc ở đây cứ để anh xử lý cho. Lừa được Thạch Sanh, tôi liền mang đầu chằn tinh lên quan lĩnh thưởng. Tôi được vua khen ngợi và phong làm đô đốc.

Năm đó, Vua có một người con gái đến tuổi lấy chồng nhưng chưa chọn được ai thích hợp, vua cha bèn nghĩ ra cách ném cầu kén rể, ai bắt được cầu sẽ được làm phò mã.Nhưng khi công chúa vừa lên lầu chuẩn bị ném cầu thì bị một con đại bàng cắp đi mất. Thạch Sanh đang ngồi gốc đa, thấy đại bàng cắp người đi qua, chàng bèn lấy tên bắn trúng nó 1 phát, nhưng do đại bàng quá khỏe mạnh, nên nó vẫn bay được về hang. Chàng lần theo vết máu tìm được hang của Đại bàng.

Tôi được vua cha giao cho nhiệm vụ đi tìm công chúa và hứa sẽ gả con gái, truyền ngôi cho tôi nữa. Nhưng tôi chỉ vừa mừng vừa lo, không biết tìm công chưa kiểu gi cả. Tôi liền nghĩ đến Thạch Sanh, tôi về lại gốc đa năm xưa tìm nó. Thật vui mừng khi nó chính là người bắn trúng con đại bàng. Thạch Sanh còn tình nguyện xuống hang sâu để tìm công chúa. Tôi buộc dây vào thắt lưng hắn, dặn rằng khi vào cứu được công chúa thì hãy lay dây để kéo công chua lên, sua đó sẽ thả dây xuống để cứu em. Khi hắn cứu được công chúa, tôi đã không thả dây xuống cứu hắn nữa mà vít luôn của hang lại.

Từ lúc công chúa về cung không nói không rằng, vua cha rất lo lắng. Tôi đã mời rất nhiều nhà sư, đạo gia về để lễ tế nhưng không có tác dụng. Một hôm, trong từ trong tù phát ra một tiếng đàn của ai đó. Bỗng công chúa cất tiếng nói và muốn gặp người đánh đàn. Vua liền truyền người đánh đàn vào cung. Trước mặt mọi người tôi đã bị Thạch Sanh vạch mặt, Thạch Sanh vẫn thương tình tôi nên tha cho mẹ con tôi về quê làm ăn. Nhưng giữa đường do giữ lời thề năm xưa lúc kết nghĩa anh em. Tôi đã bị sét đánh chết.

xin hn ạ

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK