Lão Hạc - người mà toi vô cùng ngưỡng mộ , người để lại cho tôi bao nhiêu bài học quý giá và cũng là người đại diện cho hình ảnh người nông dân việt nam với những đức hạnh cao quý . Ấy vạy mà lão phải trải qua 1 cuộc đời đầy bất hạnh , khiến tôi xót xa vô cùng . Chuyện xảy ra vào một ngày trên một làng quê nọ :
Hôm ấy , nghe tiếng gọi ở cổng , tôi chạy ra. Tưởng ai , té ra là tên Binh Tư - một tên ăn trộm chuyên nghiệp ở làng toio nhưng cũng khá thân thiện. Vào nhà , chúng tôi nói đủ thứ chuyện . Chuẩn bị ra về , Binh Tư bỗng quay lại nói với tôi :
- Ông giáo này , ông tin được ko , hôm qua lão Hạc vừa xin tôi ít bả chó đấy. Lão nói có con chó nhà ai cứ chạy sang vườn nhà lão , nếu phen này được , laõ với tôi uống rượu . Lạ nhỉ ! Lão Hạc nổi tiếng lương thiện giờ mà cũng thế cơ đấy !
Rồi hắn ra về . Tôi bỗng tối sầm mặt mày lại . Lão Hạc ư ? Làm gì có chuyện đó , chắc hắn nhầm . Nhưng ko , hắn đã chỉ đích danh lão rồi mà , làm sao mà nhầm được ! Để đính chính lại điều ấy, tôi tất tả chạy sang nhà Binh Tư hỏi lại hắn , rồi hắn khăng khăng khẳng định là thật . Trời ơi ! Lão Hạc mà lại vậy sao ? Đã mấy ngày nay tôi ko gặp lão , ko biết có chuyện gì xảy ra nữa .Tôi đi về trong nỗi thất vọng não nề và , ko biết tại sao trong lòng toi bỗng nổi lên 1 sự khinh bỉ , tức giận dành cho lão Hạc
Tôi về được 1 lúc thì bỗng nghe tiếng nhốn nháo ben nhà lão Hạc . Rồi Binh Tư lại chạy sang , hắn kêu tôi cùng chạy sang nhà lão xem có chuyện gì . Thấy lão Hạc nằm trên giường , xung quanh 1 đám người vây quanh , tôi hớt hải chạy vào . Ôi ko , là lão Hạc , lão đang vật vã trên giường , quần áo xộc xệch , bọt mép sùi ra , 2 mắt long sòng sọc ... lão tru tréo , kêu lên thảm thiết . Vật vã 2 giờ đồng hồ , lão chết - cái chết thật dữ dội . Cả làng ko ai hiểu vì sao lão chết . Nhiều người rơi nước mắt , thương cho số phận hẩm hiu của 1 con người giàu đức hạnh . riêng tôi , tôi thấy mình thật ngu ngốc khi dành cho lão Hạc 1 niềm tin chưa đủ lớn , đã hiểu lầm người bạn lớn tuổi này . Đêm đó về nhà , tôi ko ngủ đc , tôi đã khóc , khóc vì sự ngu muội của bản thân , khóc vì phải chứng kiens cảnh tượng đau đớn ấy. Nhưng còn làm j đc nưã lão Hạc ơi/ Thôi , lão hãy yên lòng mà nhắm mắt . Còn về mảnh vườn , tôi sẽ rtrao tận tay con trai lão khi anh ta về và nói : 'Đây là mảnh vườn mà ông cụ thân sinh ra anh để lại cho anh , cụ thà chết chứ ko chịu bán đi 1 sào '.
Cuộc đời là thế đấy ! Thạt đáng buồn nhưng cũng thật đáng ngợi ca . Cảm ơn lão Hạc đã cho tôi 1 bài học quý giá - bài học về cách làm người .
$\huge\textbf{xin hay nhất ạ}$
Chiếc hộp lưu giữ ký ức của chúng ta không chỉ lưu giữ những khoảnh khắc vui vẻ, hạnh phúc mà còn lưu giữ cả những khoảnh khắc đau xót, không vui. Đôi khi những điều buồn đau mới khiến con người ta nhớ mãi không quên. Giống như tôi luôn ám ảnh khi chứng kiến cái chết xót xa của lão Hạc.
Tôi chỉ là một người nông dân bình thường trong cùng làng với lão Hạc. Những năm tháng đói kém ấy, chúng tôi sống trong mòn mỏi hi vọng. Cái đói, cái nghèo khiến thanh niên nhiều nhà bỏ đi đồn điền cao su, mấy năm sau cũng không thấy về, con trai lão Hạc cũng vậy. Cái đói còn đẩy con người ta vào bước đường cùng, khiến con người ta tha hóa biến chất. Ấy vậy mà vẫn có một người luôn giữ tấm lòng và nhân cách đáng quý – lão Hạc. Tôi thường sang nhà ông giáo trò chuyện, cũng thường gặp lão Hạc bên ấy nên hiểu lão hơn người khác trong làng. Nghĩ đến lão nông dân già nua ấy, tôi lại vừa thấy thương vừa thấy phục. Cố bám víu chờ con trai về, nghèo đói đến đâu vẫn không khiến mình lâm vào con đường tha hóa.
Nhưng chẳng ai ngờ, mọi chuyện lại ập đến như vậy. Mới mấy hôm trước, tôi còn gặp lão bên nhà ông giáo, sau khi lão bán con Vàng – con chó yêu quý của lão. Lúc nghe lão nhờ cậy ông giáo đứng tên mảnh vườn và gửi ba mươi đồng bạc để lỡ có lão có chết thì ông giáo đem ra, nói với hàng xóm giúp, gọi là của lão có tí chút, còn bao nhiêu đành nhờ hàng xóm tôi còn trách lão nghĩ chuyện không đâu. Người còn đang sống mà đã tính chuyện ma chay. Vậy mà...
Chiều hôm đó, tôi đang lúi húi giẫy đám cỏ dại trong vườn thì nghe tiếng bà lão hàng xóm kêu lên:
- Bà con sang mà xem, lão Hạc chết rồi!
Tôi giật mình, vứt cả cuốc, chạy vội sang nhà lão Hạc. Vừa đến cổng đã thấy mọi người đứng đầy ở đó, nghe rõ tiếng nôn ọe. Tôi vội vã xuyên qua đám người, chạy hẳn vào trong thì hoảng hồn thấy lão Hạc đang vật vã trên chiếc giường cũ kĩ, đầu tóc lão rũ rượi, quần áo xộc xệch, hai mắt long sòng sọc và bọt mép sùi ra. Lão tru tréo, khắp người chốc chốc lại bị giật mạnh một cái. Chân tay tôi như đông cứng lại, không nhúc nhích được, chỉ đứng nhìn lão Hạc như thế. Hai người to khỏe đến đè lão lại nhưng không giúp ích được gì, lão vật vã trong đau đớn suốt 2 tiếng đồng hồ rồi buông thõng hai tay. Tôi biết, lão Hạc đi rồi.
Tôi lén gạt nước mắt đang trực chảy ra, nhìn mọi người xung quanh. Hàng xóm của chúng tôi tỏ vẻ băn khoăn, dường như họ đang thắc mắc không biết vì sao lão Hạc chết đau đớn và bất ngờ như vậy. Còn Binh Tư và ông giáo thì giữ im lặng. Tôi thoáng thấy sự thương xót và day dứt, đau khổ trong ánh mắt của họ. Ông giáo còn chua xót thở dài thườn thượt. Khóe mắt ông hình như cũng ướt. Có lẽ cả họ và tôi đều hiểu được nguyên nhân cái chết đau đớn này.
Để giữ gìn nhân cách của mình, để không đi vào con đường tha hóa, lão Hạc đã chọn cách kết thúc cuộc đời mình như vậy, bi thảm và xót xa biết nhường nào. Tôi im lặng cúi đầu để tiễn đưa người nông dân đáng quý trọng ấy. Tang lễ của lão diễn ra đúng như lời dặn dò nhờ cậy của lão trước đó. Người ta vẫn tò mò bàn tán về cái chết của lão, có người thương xót cũng có người chẳng mấy để tâm. Nhìn ngôi mộ mới nhô lên nơi đồng không mông quạnh, chưa bao giờ tôi thấy lòng mình nặng nề đến thế.
Và rồi, thời gian qua đi, câu chuyện về cái chết kỳ lạ bất thình lình ấy cũng rơi vào im lặng. Nhưng mỗi lần thắp nén nhang tưởng niệm lão Hạc, tôi vẫn không ngăn được nỗi xót xa trong lòng. Tôi cầu mong người nông dân hiền lành, tốt đẹp ấy sống đã không được mấy ngày an nhàn hạnh phúc, khi mất đi rồi có thể có được khoảnh khắc an nhiên.
Tham sờ khảo nha bạn và cho mìn xin hay nhất nha
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK