Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 Nhận xét dùm mình câu truyện này với, có lỗi...

Nhận xét dùm mình câu truyện này với, có lỗi sai gì ko mong các bạn góp ý giúp mình với ạ ! Đây là p1 (TRUYỆN MÌNH TỰ VIẾT NÊN CẦN GÓP Ý ) Tôi Là Kiên Một cậu

Câu hỏi :

Nhận xét dùm mình câu truyện này với, có lỗi sai gì ko mong các bạn góp ý giúp mình với ạ ! Đây là p1 (TRUYỆN MÌNH TỰ VIẾT NÊN CẦN GÓP Ý ) Tôi Là Kiên Một cậu nhóc mới lên bảy. Nhưng tôi khác biệt với những đứa nhóc khác , rất nhiều, rất nhiều. Đôi khi sự khác biệt to lớn đó đã làm những đứa nhóc xung quanh tôi chẳng hiểu gì về tôi, chúng thường nhìn tôi bằng một ánh mắt kì lạ. Bạn nghĩ tôi hiền lành như những nhân vật trong phim hay một bộ tiểu thuyết nào đó ư ? Không, sai lầm. Tôi túm lấy áo của Bợm, giật tóc của Hiền, cào lên khắp người của Min nếu chúng nhìn tôi bằng đôi mắt đó...hoặc chỉ là tôi nhìn mặt chúng không ưa là tôi liền làm vậy, tôi chẳng cần bất cứ lí do nào như Romeo bất chấp yêu Juliet, chỉ khác là tôi yêu chúng bằng những vết cào, giật tóc và cả nấm đấm. Sự nổi loạn của tôi xuất phát từ nổi đau sâu thẳm tăm tối nhất bên trong tôi, sâu thẳm trong tâm hồn tôi. Nó xuất hiện từ khi mẹ tôi và bà nội tôi mắng tôi bằng những lời cay độc nhất. Khi ba tôi chỉ nhìn tôi bị đánh mà chẳng ngăn cản dù đó là khi tôi "bị oan". Họ thường dùng sự bao biện để quét sạch những đau thương họ gây ra, họ nói chỉ muốn tôi hiểu, chỉ muốn tốt cho tôi. Nhưng tôi chẳng hiểu gì cả, tôi chỉ hiểu những lần bà tôi nhúng đầu tôi xuống nước đến ngạt cả thở, mẹ tôi bỏ rơi tôi nơi góc đường, những lần mẹ tôi trút hết nỗi giận cuộc sống lên tôi, những giọt nước mắt của bà làm tôi cũng buồn lây... Tôi chẳng hiểu gì cả...Chỉ là biết mình không nên khóc...đúng hơn là không được ! Có lẽ sau những ngày tháng dày vò thì tâm hồn tôi bắt đầu chai sạn, trái tim tôi cũng trở nên lạnh lẽo như những tản băng hay đúng hơn là những người trong gia đình tôi chăng ? Tôi cũng chẳng biết nữa. Tôi không thể hiểu được những hành động những đứa trẻ con thường làm, hay những lần mít ướt khóc nhè của bất kì đứa nhóc nào cũng giống như chúng nó cũng sẽ chẳng bao giờ hiểu được tôi ! Mùa hè năm nay đã tới Tôi được "thả về quê". Tôi như một con chim bị nhốt trong chiếc lồng giam giữ mình bấy lâu mà lại được trả sự tự do. Tôi yêu quê tôi, có lẽ đây là nguồn cảm xúc cuối cùng của tôi. Tôi yêu những cánh đồng xanh bát ngát, thênh thang, những cơn gió vô tình lùa ngang qua thì mùa thơm của lúa thoang thoảng lại nổi lên. Tôi yêu những tia nắng dịu dàng trên bầu trời xuyên qua những tầng mây chiếu xuống như sưởi ấm cho những nỗi buồn của tôi. Tôi đi ngang qua những cánh đồng, bởi đó là con đường về nhà ngoại duy nhất. Tôi chạy vụt qua nó, để muốn mau mau về với bà. Nhưng gần đến nhà thì tôi lại chợt dừng bước chân, bởi bên kia đường là đám thằng Duy đang tụ tập lại nói chuyện vs nhau trông đứa nào cũng lấm la lấm lét.

Lời giải 1 :

- Xét tổng thể thì câu chuyện của bn thực sự rất hay.Nhưng mình có một góp í nhỏ nhé

THÊM CÁC YẾU TỐ THỂ HIỆN TÂM TRẠNG CỦA NHÂN VẬT "TÔI" ( Vào các đoạn ở dưới ) 

*Sự nổi loạn của tôi xuất phát từ nổi đau sâu thẳm tăm tối nhất bên trong tôi, sâu thẳm trong tâm hồn tôi. Nó xuất hiện từ khi mẹ tôi và bà nội tôi mắng tôi bằng những lời cay độc nhất. Khi ba tôi chỉ nhìn tôi bị đánh mà chẳng ngăn cản dù đó là khi tôi "bị oan". Họ thường dùng sự bao biện để quét sạch những đau thương họ gây ra, họ nói chỉ muốn tôi hiểu, chỉ muốn tốt cho tôi. Nhưng tôi chẳng hiểu gì cả, tôi chỉ hiểu những lần bà tôi nhúng đầu tôi xuống nước đến ngạt cả thở, mẹ tôi bỏ rơi tôi nơi góc đường, những lần mẹ tôi trút hết nỗi giận cuộc sống lên tôi, những giọt nước mắt của bà làm tôi cũng buồn lây... Tôi chẳng hiểu gì cả...Chỉ là biết mình không nên khóc...đúng hơn là không được ! Có lẽ sau những ngày tháng dày vò thì tâm hồn tôi bắt đầu chai sạn, trái tim tôi cũng trở nên lạnh lẽo như những tản băng hay đúng hơn là những người trong gia đình tôi chăng ? Tôi cũng chẳng biết nữa. Tôi không thể hiểu được những hành động những đứa trẻ con thường làm, hay những lần mít ướt khóc nhè của bất kì đứa nhóc nào cũng giống như chúng nó cũng sẽ chẳng bao giờ hiểu được tôi

=> Thêm chi tiết thể hiện tâm trạng của nhân vật tôi đang đau khổ đến tột cùng, thất vọng với người lớn

*Tôi được "thả về quê". Tôi như một con chim bị nhốt trong chiếc lồng giam giữ mình bấy lâu mà lại được trả sự tự do. Tôi yêu quê tôi, có lẽ đây là nguồn cảm xúc cuối cùng của tôi. Tôi yêu những cánh đồng xanh bát ngát, thênh thang, những cơn gió vô tình lùa ngang qua thì mùa thơm của lúa thoang thoảng lại nổi lên. Tôi yêu những tia nắng dịu dàng trên bầu trời xuyên qua những tầng mây chiếu xuống như sưởi ấm cho những nỗi buồn của tôi.

=> Thêm chi tiết thể hiện tâm trạng tôi đang rất hạnh phúc khi được tự do

Thảo luận

-- Mình thật sự cảm ơn những góp ý của bạn, cảm ơn bạn nhiều lắm nhaa :3
-- hong có gì đâu í!!!
-- xin câu trả lời hay nhất

Lời giải 2 :

PHẦN MỞ ĐẦU:                                                                                                                                      Tôi Là Kiên .Một cậu nhóc mới lên bảy. Nhưng tôi khác biệt với những đứa nhóc khác , rất nhiều, rất nhiều.                                                                                                                                                          SỬA THÀNH:                                                                                                                                        Tôi Là Kiên. Một cậu nhóc mới lên bảy. Nhưng, tôi khác biệt với những đứa trẻ khác rất nhiều...    PHẦN THÂN BÀI:                                                                                                                                      Đôi khi sự khác biệt to lớn đó đã làm những đứa nhóc xung quanh tôi chẳng hiểu gì về tôi, chúng thường nhìn tôi bằng một ánh mắt kì lạ. Bạn nghĩ tôi hiền lành như những nhân vật trong phim hay một bộ tiểu thuyết nào đó ư ? Không, sai lầm. Tôi túm lấy áo của Bợm, giật tóc của Hiền, cào lên khắp người của Min nếu chúng nhìn tôi bằng đôi mắt đó...hoặc chỉ là tôi nhìn mặt chúng không ưa là tôi liền làm vậy, tôi chẳng cần bất cứ lí do nào như Romeo bất chấp yêu Juliet, chỉ khác là tôi yêu chúng bằng những vết cào, giật tóc và cả nấm đấm. Sự nổi loạn của tôi xuất phát từ nổi đau sâu thẳm tăm tối nhất bên trong tôi, sâu thẳm trong tâm hồn tôi. Nó xuất hiện từ khi mẹ tôi và bà nội tôi mắng tôi bằng những lời cay độc nhất. Khi ba tôi chỉ nhìn tôi bị đánh mà chẳng ngăn cản dù đó là khi tôi "bị oan". Họ thường dùng sự bao biện để quét sạch những đau thương họ gây ra, họ nói chỉ muốn tôi hiểu, chỉ muốn tốt cho tôi. Nhưng tôi chẳng hiểu gì cả, tôi chỉ hiểu những lần bà tôi nhúng đầu tôi xuống nước đến ngạt cả thở, mẹ tôi bỏ rơi tôi nơi góc đường, những lần mẹ tôi trút hết nỗi giận cuộc sống lên tôi, những giọt nước mắt của bà làm tôi cũng buồn lây... Tôi chẳng hiểu gì cả...Chỉ là biết mình không nên khóc...đúng hơn là không được ! Có lẽ sau những ngày tháng dày vò thì tâm hồn tôi bắt đầu chai sạn, trái tim tôi cũng trở nên lạnh lẽo như những tản băng hay đúng hơn là những người trong gia đình tôi chăng ? Tôi cũng chẳng biết nữa. Tôi không thể hiểu được những hành động những đứa trẻ con thường làm, hay những lần mít ướt khóc nhè của bất kì đứa nhóc nào cũng giống như chúng nó cũng sẽ chẳng bao giờ hiểu được tôi ! Mùa hè năm nay đã tới Tôi được "thả về quê". Tôi như một con chim bị nhốt trong chiếc lồng giam giữ mình bấy lâu mà lại được trả sự tự do. Tôi yêu quê tôi, có lẽ đây là nguồn cảm xúc cuối cùng của tôi. Tôi yêu những cánh đồng xanh bát ngát, thênh thang, những cơn gió vô tình lùa ngang qua thì mùa thơm của lúa thoang thoảng lại nổi lên. Tôi yêu những tia nắng dịu dàng trên bầu trời xuyên qua những tầng mây chiếu xuống như sưởi ấm cho những nỗi buồn trong lòng tôi.                                                                                                                                      THAY TỪ ''CỦA'' THÀNH TỪ ''TRONG LÒNG''                                                                                LÝ DO: VÌ TỪ TRONG LÒNG LÀ MỘT TỪ  HỌ HÀNG, GẦN GŨI VỚI QUÊ HƯƠNG.                               PHẦN KẾT BÀI:                                                                                                                            Tôi đi ngang qua những cánh đồng, bởi đó là con đường về nhà ngoại duy nhất. Tôi chạy vụt qua nó, để muốn mau mau về với bà. Nhưng gần đến nhà thì tôi lại chợt dừng bước chân, bởi bên kia đường là đám thằng Duy đang tụ tập lại nói chuyện cùng nhau trông đứa nào cũng lấm la lấm lét.                                                                                                                                                  THAY TỪ VS( VỚI ) THÀNH    TỪ CÙNG SẼ NGHE HAY HƠN, GẦN GŨI HƠN                                                          CHÚC BẠN HỌC TỐT                   NHỚ CHO MÌNH CTLHN NHÉ!                                    

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK