Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Viết bài văn kể về một kỉ niệm về thành...

Viết bài văn kể về một kỉ niệm về thành viên trong gia đình em câu hỏi 3205073 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Viết bài văn kể về một kỉ niệm về thành viên trong gia đình em

Lời giải 1 :

“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình, dạt dào vô tận. Tình mẹ trong suốt như dòng suối ngọt…” Mẹ luôn là người yêu thương, quan tâm lo lắng cho ta trong mọi hoàn cảnh, luôn bên cạnh ta dù trong những phút yếu lòng. Nhất là khi chứng kiến cảnh mẹ chăm sóc tôi ốm, tôi càng thấm thía hơn điều ấy. Công việc của mẹ tôi bận bịu lại càng bận hơn khi tôi bị ốm. Cơn sốt kéo dài do tôi bị cảm nắng, người mệt lả, toàn thân nóng ran, miệng khô đắng lại…Tôi nằm rên ừ ừ…còn mẹ thì hai chân như đánh ríu vào nhau. Mẹ vo gạo bắc lên bếp chút cháo, rồi chườm túi đá cho tôi. Sau đó mẹ giúp tôi đo nhiệt độ. Chốc chốc, mẹ lại đến sờ vào trán tôi. Đôi tay nhẹ nhàng và ấm áp. Cái khô ráp chai sạn biến đâu cả rồi,tôi chỉ thấy dường như đôi bàn tay ấy có sức mạnh diệu kỳ khi chạm vào da thịt tôi. Mẹ đỡ tôi ngồi dậy, kê đầu tôi vào cánh tay, mẹ chăm cho tôi từng viên thuốc. Thấy tôi uống có vẻ khó khăn mẹ tôi lại động viên: “Ráng uống cho mau lành bệnh rồi còn đến trường với thầy cô, bạn bè, còn nghe mẹ kể chuyện, dạy con học nữa chứ?” Dù mệt nhưng tôi vẫn nhìn thấy nếp quầng thâm trên mắt mẹ,tóc lòa xòa dính bết vào trán với những giọt mồ hôi nhễ nhại. Trong đôi mắt dịu hiền ấy như ngân ngấn nước mắt.Mẹ cho tôi nằm xuống gối, vừa thổi cháo, vừa đút cho tôi. Cái hương vị quen thuộc của bàn tay nội trợ thường ngày lại ùa về trong tôi. Tay mẹ luồn chiếc khăn lau mồ hôi dọc sống lưng cho tôi. Gió từ tay mẹ lại làm hạ nhiệt cho tôi. Lúc này, tôi mong mình chóng khỏe để ánh mắt mẹ lại cười thật vui mỗi khi tôi đi học về, mỗi khi tôi “khoe” với mẹ được thầy cô khen. Nhà tôi nghèo, mẹ lại phải thức khuya dậy sớm tảo tần nên tôi ốm mẹ vất vả nhiều hơn. Mẹ xanh xao và hao gầy nhiều hơn. Tôi lớn khôn từ đôi tay của mẹ, tấm lòng yêu thương và chở che của mẹ. Sự ấp ủ yêu thương của mẹ để lại cho tôi bao nghĩ suy về cái mênh mông, bao la của tình mẹ! Tôi lại cầu mong mẹ tôi mãi bình an. Và, tôi cũng mong mình khỏe mạnh để mẹ bớt vất vả vì tôi. Không hẳn ai trong số chúng ta cũng đều được mẹ chăm sóc, đó là một thiệt thòi rất lớn. Vì vậy hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên cạnh mẹ khi ta còn có thể bạn nhé Xin 5* và ctlhn

Thảo luận

-- Bn béthasmodhoidap147 tại sao lại vote 1* vậy

Lời giải 2 :

Trong cuộc đời đầy màu sắc của em sát cành cùng với em trải qua mọi điều vừa kì lạ,vừa vui vẻ cho em biết bao kỉ niệm.Nhưng kỉ niệm đáng nhớ nhất vẫn là kỉ niệm được cùng bà về quê thăm họ hàng dưới quê.

Em vẫn nhớ như in đó là một ngày trời sáng mùa hè, hai bà cháu chuẩn bị va li và thức ăn lên xe khách chuẩn bị về quê.Bố mẹ em vẫy tay chào em từ phía sau khung cửa sổ đầy những bụi.Lúc đầu em cảm thấy như muốn khóc nhưng rồi cũng làm quen được với xung quanh

Trên đường đi tới quê,em được đi trên xe khách lần đầu,được đi xa em mới thấy xung quanh mới kì lạ làm sao.Hai dãy đường đầy những ngôi nhà chi chít nhau,có khi em còn được nhìn thấy cái sân banh nhỏ hoặc là những hàng cây xanh đứng thành hàng như đang chào em lên đường bình an.

Đi được ba tiếng em nghĩ là vậy thì em ngủ thiếp đi lúc em tỉnh dậy thì đã thấy mình nằm trên giường từ lúc nào không hay.Bà nằm cạnh bên dìu em ra sân gặp các bác,các chú rồi cho em đi vòng quanh nhà,ngôi nhà gỗ cũ kĩ em chỉ được nhìn qua hình một năm trước được sửa mới nhìn sáng bóng đến kì lạ.Các cô chú cũng rất thích em và cho em thức ăn sau chặng đường đi xe.

Tới khoảng chiều hôm bà thường đi xe đạp nên mượn cô nào đó chiếc xe,vì nhớ lời mẹ dặn không được rời xa bà nên em nhờ bà chở em đi dạo quanh xóm.Em nhớ là ở đó có 1 cái hồ nuối cá rộng khủng khiếp,còn bây giờ thì nó đang bị chủ đất ép bán để thi công nhà máy.Trên đường em có gặp một con chó mực,em làm quen với nó một hồi rồi đi tiếp,cỡ 3 năm sau em mới biết nó mất trong lần về quê thứ năm.

Bà chở em quanh xóm không ngại cực khổ mà cũng chính bà em cũng nói tốt cho em để tránh trận đòn roi của ba.Em không biết làm sao cho hết,giữa đường đạp em bật khóc.Bà hỏi em:

-Cháu có bị chi không

Em đáp:

-Cháu không sao bà ạ chỉ là cát vào mắt thôi

Bà trả lời với gương mặt cười:

-Ừ cháu không sao là tốt rồi.

Tuy chỉ là nụ cười em cũng cảm nhận được sự ấm áp của bà.

Em rất yêu bà của em vì bà đã cho em cơ hội được sửa lại lỗi lầm của mình.Đề bà không buồn em sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để bà được vui.  

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK