Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 " bà cụ cầm tay rồi 2 bà cháu bay...

" bà cụ cầm tay rồi 2 bà cháu bay vụt lên cao,cao mãi,chẳng có đói rét đau buồn.Họ đã về với thượng đế ".Em hãy đóng vai cô bé bán diêm kể lại câu chuyện em đã

Câu hỏi :

" bà cụ cầm tay rồi 2 bà cháu bay vụt lên cao,cao mãi,chẳng có đói rét đau buồn.Họ đã về với thượng đế ".Em hãy đóng vai cô bé bán diêm kể lại câu chuyện em đã được gặp bà và sống cùng bà trên thiên đàng

Lời giải 1 :

Tôi là cô bé bán diêm và bây giờ tôi sẽ kể cho các bạn về cuộc sống của tôi cùng bà sống trên thiên đàng.

Ở thiên đàng sướng lắm mọi người ạ! Tôi không phải lo ăn, lo mặc. Tôi rất vui vì được sống cùng với bà vì bà là người hiền lành, nhân hậu độc nhất trên thế giới này đối với tôi. Tôi đã thoát khỏi cái nghèo khổ, thoát khỏi người cha không có tình thương cho tôi. Tôi thực sự thoát khỏi cái đói, cái lạnh và sự vô tâm, vô cảm, lạnh như Bắc Cực của mọi người xung quanh đã làm thế với tôi. Trên thiên đàng tôi đã có bà yêu thương tôi, tôi được ăn mọi thứ mà mình muốn, không phải chịu cảnh đói. Trên đây ấm áp không có cái nghèo, cái rét. Mọi người trên đây cũng là những người lương thiên, quan tâm và yêu thương tôi. Còn những người lòng dạ hiểm ác thì đã xuống địa ngục hết rồi! Tóm lại cuộc sống cùng bà của tôi trên thiên đàng tràn ngập ánh sáng, tình yêu và sự thân thiên của mọi người lương thiện. 

Tôi rất thích cuộc sống trên thiên đàng và tôi cũng mong cuộc sống dưới trần thế cũng như vậy.

Thảo luận

-- xin ctlhn ạ

Lời giải 2 :

Tôi vẫn còn nhớ như in buổi tối tháng mười hai lạnh giá, nơi phố phường đông đúc sực mùi thơm nồng của thịt ngỗng xông khói và không khí sum họp ấm cúng của từng gia đình trong đêm Nô en như cứa vào lòng tôi những vết thương chẳng thể nào hàn gắn được. Tôi lang thang trên đường phố ngập tuyết, những bao diêm được tôi ôm trọn vào lòng như báu vật, ấy thế vẫn không đổi lấy được một người hỏi mua. Không khí lạnh lẽo tràn vào chiếc áo choàng rách nát, tôi cố tìm một góc kín gió để tránh cơn bão tuyết đang chực chờ nuốt chửng mình, bất thình lình, liền rơi vào giấc mộng không bao giờ có thể tỉnh lại được nữa.

   Tuổi thơ của tôi vốn đã chẳng mấy tốt đẹp, một phần nhỏ tốt đẹp ấy đều là những kỉ niệm quý giá đối với người bà của tôi, người mà tôi chẳng bao giờ có thể quên được. Trong những năm tháng của thời thơ ấu, bà đã nâng niu tôi bằng tình yêu thương vô bờ bến và lòng nhân ái cao cả. Tôi được sống trong những câu chuyện của bà, được bà chải tóc, vuốt ve, được bà dắt đi dạo phố dọc bờ biển cát trắng, dường như nơi đâu trong kí ức của tôi cũng lấp đầy hình bóng hiền hòa của bà. 

    Ấy thế mà, số phận trớ trêu làm sao, người tôi yêu thương nhất đã không còn trên đời này nữa. Tôi như miếng bọt biển tan thành từng mảnh nhỏ, chỉ hi vọng một ngày nào đó hình bóng hiền từ ấy sẽ xuất hiện trở lại, âu yếm nắm lấy đôi bàn tay tôi, ru tôi vào giấc ngủ ngon lành trong những câu chuyện mềm mại. Thế nhưng từng ấy năm trôi qua, tôi lớn dần theo năm tháng, và chưa một lần nào thấy được bóng dáng ấy một lần nữa, kể cả trong giấc mơ.

   Bây giờ, sau khi mọi thứ đều biến mất, chiếc lò sưởi ấm cúng thơm mùi gỗ tùng, bàn ăn thịnh soạn cùng con ngỗng quay vàng ươm, cây thông cao lớn đủ sắc màu sặc sỡ, tất cả đều không là gì so với cái lạnh rét thấu tim mà tôi đang phải chịu. Tôi ngước lên bầu trời đen kịt, tuyết rơi ngày một dày đặc, thế rồi ngay khi ánh lửa từ que diêm thứ tư của tôi sáng lên, tôi bỗng nhìn thấy bà, cao lớn và đẹp lão, đang mỉm cười nhìn tôi. Trong niềm vui sướng và hân hoan tột độ, tôi nhanh chóng đốt toàn bộ que diêm mà mình có, hòng muốn bà ở lại cùng mình lâu hơn một chút. ''Bà ơi, bà mang cháu theo với.'' Cháu không thích nơi này chút nào, không có bếp lửa ấm chờ cháu mỗi khi về nhà, không có những câu chuyện đưa cháu vào giấc ngủ, chỉ có những đòn roi vụt đau đến rợn người, những buổi đói đến mờ mắt và khát đến khô cả họng vì không bán được diêm. Bà ơi, cháu mệt, cháu rất khổ sở.

  Như nghe thấy lời thỉnh cầu của tôi, bà đưa đôi tay nhăn nhúm với tôi, cười thật hiền hòa. Trong phút chốc, tôi cảm giác hàng nghìn que diêm cháy sáng rực rỡ đang bao trùm lấy bà cháu tôi, tạo nên chùm sáng tinh và đôi cánh bạc lấp lánh. Tôi cùng bà bay vút lên những vì sao, nơi những đám mây trắng xóa như những cây kẹo bông mềm xốp xuyên qua người tôi. Chúng tôi bay mãi, bay mãi, cuối cùng, bà cháu tôi đến ngôi nhà bà, ngôi nhà trước kia mà tôi đã dành cả thời thơ ấu để vui đùa, và dành cả thời gian lớn lên để hoài niệm.

  Đứng trước ngôi nhà cũ kĩ, bà ôm tôi thật chặt, sau đó hôn lên má tôi. Ánh mắt bà trìu mến như chứa đựng cả vạn vì sao tinh túy, bà nói, ''Chào mừng con đến với thiên đường, nơi mọi đau buồn và khổ sở sẽ chẳng là gì so với niềm vui và sự hạnh phúc mà con cảm nhận được.''

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK