Kỉ niệm của những ngày thơ ấu đã qua luôn ở trong tâm trí mỗi người. Hai tiếng “ngày xưa” thật thiêng liên và huyền diệu biết bao! Mỗi khi nhắc tới nó, bao kí ức tuổi thơ lại ùa về trong tôi.
Kỉ niệm tuổi thơ tôi gắn hình bóng bà – cái bóng gầy gầy, xiêu xiêu bước đi trên con đường thân quen. Bà như một bà tiên hiền từ, nhân hậu dạy cho tôi những bài học vô cùng quý giá.
Khi tôi lên năm, bà tặng tôi một con lật đật màu đỏ. Ngày đó, tôi có rất nhiều đồ chơi nên ít khi chơi con lật đật đó mà cứ vứt lăn lóc ở xó nhà. Lâu dần, bụi bặm bám đầy con lật đật. Nhưng bà không hề trách mắng tôi nửa lời mà chỉ lặng lẽ đem con lật đật ra “tắm” và kì cọ sạch sẽ.
Khi đi học về, tôi vô cùng ngạc nhiên thấy con lật đật ngồi trong tủ kính, miệng cười tươi xinh, đôi mắt đen, tròn và to thật dễ thương. Tối hôm đó, bà đem con lật đật ra, đặt lên bàn. Bà đẩy nhẹ, con lật đật lắc lư, lắc lư mãi nhưng không hề bị ngã, dù nghiêng ngã đến mấy, nó cũng chỉ lắc lư một lúc rồi lại đứng vững. Bà nhìn tôi âu yếm và bảo:
– Cháu hãy học con lật đật nhé! Sau này, có lúc, cuộc sống sẽ làm ta nghiêng ngả, nhưng điều quan trọng nhất là cháu phải tự đứng lên. Hãy nhớ lời bà, đừng lãng quên con lật đật. Nó sẽ dạy cháu cách sống, cách làm người …
Một con lật đật mà lại có thể dạy cách sống, cách làm người cho tôi ư? Câu nói đó của bà có thể sẽ mãi chìm vào lãng quên nếu như không có một ngày … Cả thế giới đối với tôi như sụp đổ. Trời đất như tối sầm lại, quay cuồng. Bà rời bỏ thế giới này để tới một nơi xa xôi, vĩnh hằng. Cả gia đình, họ hàng tôi đều đau buồn tiếc thương bà. Mẹ an ủi tôi:”Thôi, đừng buồn nữa con ạ! Bà bay, lên mặt trăng làm bạn với chị Hằng, chú Cuội mà thôi”. Tôi nhớ quá vòng tay yêu thương, cái nhìn âu yếm, thân thương, nụ cười đôn hậu, giọng nói trầm ấm với lời ru chan chứa yêu thương và những câu chuyện cổ tích của bà. Những giọt nước mắt lăn dài trên má tôi. Tôi chợt nhớ đến con lật đật mà bà đã tặng và dạy tôi cách chơi. Tôi ôm chặt con lật đật mà lòng bà da diết khôn nguôi. Mấy năm đã trôi qua, nhưng món quà thân thương của bà vẫn luôn ở bên tôi.
Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, tôi sẽ ước cho thời gian trở lại để tôi được nhìn thấy bà, được bà âu yếm, vỗ về. Đêm nay, trăng thật sáng. Tôi nhìn trăng, lòng thâm nói: “Bà ơi, cháu sẽ không bao giờ quên lời bà dặn. Dù gặp bất cừ thử thách nào, cháu cũng sẽ không gục ngã. Cháu sẽ học cách tự đứng dậy như con lật đạt, bà nhé!”. Chắc rằng ở nơi xa ấy, bà cũng nghe được những lời tâm sự của tôi.
Từ khi nhận thức được thế giới xung quanh, tôi chợt nhận ra mình đã từng có bao nhiêu kỉ niệm đẹp với người thân thiết trong gia đình. Mẹ tôi, người mà đã từng có cùng tôi những kỉ niệm đáng nhớ nhất, tôi vẫn nhớ mẹ cười đẹp lắm. Mỗi khi vắng nụ cười tươi đẹp ấy, tôi cảm thấy mình có tội lỗi và cố gắng làm cho mẹ vui. Tôi thấy thiếu một cái gì đó rất quan trọng. Khi mẹ căng thẳng, Tôi không muốn xen vào chuyện của mẹ nhưng cũng muốn giúp mẹ giải quyết chuyện đó.
Tôi không muốn sự mệt nhọc còn vương trên mặt mẹ. Tôi cũng cho mẹ biết những mẹo tin học để xử lí nhanh, để rồi bớt những đêm thức khuya làm đề. Có thể mẹ chưa cần dùng đến, tôi chỉ mong nó có ích cho mẹ. Tôi làm một danh sách, làm sao để kéo dài giấc ngủ trưa và tối của mẹ, mẹ vẫn có nụ cười trên mặt khi xem danh sách đó. Tôi luôn hết lòng giúp mẹ. Tuy có thể bớt giấc ngủ trưa của mình nhưng làm theo danh sách ấy, tôi luôn hạnh phúc và an tâm hơn, kéo dài từng phút ngủ của mẹ. Có lẽ với nhiều người nó không phải là một kỉ niệm gì cả, nhưng sống trong những ngày tháng ấu thơ, lớn dần với những hành động ấy. Bất giác nó từ bao giờ đã trở thành một kí ức về một tuổi thơ, nó cũng trở thành những kỉ niệm đẹp giữa mẹ và tôi.
Mãi sau này khi tôi khôn lớn, có lẽ tôi sẽ đem theo nụ cười tuyệt vời ấy, và cả kỉ niệm đẹp đẽ ấy đi theo hết cuộc đời, không bao giờ rời xa và có lẽ, tôi sẽ biến nó thành điểm tựa tinh thần, biến nó thành động lực cho bản thân để cố gắng.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK