#BBaBae gửi nhaa
Đề bài: Trong cuộc sống có trải nghiệm đem lại cho em niềm vui, sự tự hào, hạnh phúc, có trải nghiệm mang lại cho em sự sợ hãi, nỗi buồn, tiếc nuối. Nhưng dù có thể nào, từ những trải nghiệm đó, em có thể rút ra những bài học để trưởng thành hơn. Ở bài Tôi và các bạn, em đã được hướng dẫn viết bài văn kể lại một trải nghiệm. Trong bài này, em sẽ tiếp tục viết bài văn chia sẻ kỷ niệm đáng nhớ của bản thân với yêu cầu cao hơn.
Trả lời: (Đây là 1 bài văn của tớ được viết từ hồi lớp 6, mong bạn tham khảo nhé)
Các bạn à, hôm nay tôi sẽ kể cho về một sai lầm mà tôi phải ân hận suốt cả đời, tôi mong không một ai mắc về sai lầm như tôi nữa!
Tôi và Trung là bạn thân từ thuở mới quen. Khi vào cấp 1, tôi là đứa duy nhất trong xóm học ở ngoại thành, còn các bạn khác đều học trường Tiểu học Ngọc Sơn, trong đó có Trung. Bước vào năm học mới, ai cũng bận rộn. Bận rộn, tôi và Trung không có thời gian gặp nhau như hồi mẫu giáo. Một hôm cô giáo yêu cầu chúng tôi viết đoạn văn tả cảnh một bãi biển. Hôm đó, tôi ngồi cắn bút lông mãi mà không nói được câu nào. Tôi không thể nghĩ ra câu nào vì từ trước đến nay, dù là lớp trưởng nhưng tôi luôn học kém môn văn nên mỗi khi làm bài kiểm tra, tôi đều phải vắt óc suy nghĩ để tìm ra câu văn. Tôi ngồi và suy nghĩ cả ngày. Đến chiều, tôi không viết được chữ nào, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ: "Hay là mình nhờ Trung giúp?
Nghĩ vậy, tôi lao vào Trung, tôi vừa đi. cửa, tôi định đổ chuông thì nghe thấy giọng mẹ Trung: Anh ấy trông cao hơn khi vào lớp một. Khi nhìn thấy tôi, Trung vô cùng ngạc nhiên: Ôi Thương ơi, lâu rồi tớ không gặp cậu. Tôi cũng sẽ đến chỗ của bạn. Có điều tôi muốn nói với bạn. Đang mải miết làm bài, tôi không để ý lắm đến câu nói của Trung, tôi chỉ giục: Dạ, em đang đi học nên bận. Thôi nói gì tiếp đây, bây giờ giúp em với bài văn này nhé, mai em phải trả. Mẹ Trung bước vào với đĩa hoa quả trên tay bà nói: học cả hai con, mẹ sẽ nói với mẹ Thương cho con ở lại nhé Đúng! Phòng đọc của bạn thực sự rất lớn. Trước thư viện có khu văn phòng khá đẹp. Khi đang nhâm nhi đĩa trái cây ngon lành, tôi chợt nhìn thấy một cuốn sổ đen nằm trên bàn. Tò mò. , Hiểu.
Nhìn quanh, Trung đi lấy sách, tôi mở ra đọc. Khi mở trang đầu tiên ra, tôi thấy dòng chữ "Tâm sự về cuộc đời tôi" Đó là nhật ký của cậu ấy. Tôi đang phân vân không biết có nên đọc nó hay không, nhưng vì tôi nghĩ chúng tôi là bạn thân của nhau và nó đã được phát hành, tôi đoán sẽ rất hay khi đọc nó một chút. Với suy nghĩ đó, tôi hồi hộp đọc trang thứ hai. : "Ngày 27 tháng 9 năm 2011"Hôm nay trời mưa thật và bố đi công tác dài ngày không về nên không đi ăn kem được, nhưng nếu đi thì nhất định sẽ rủ thêm cô bạn thân Thương. Theo một cách nào đó, tạp chí này thật đẹp. lôi cuốn tôi như có ma lực, tôi mở trang sau: "Ngày 28 tháng 9 năm 2011 Chán quá, hôm nay trời vẫn mưa nhưng điều làm tôi buồn nhất là hôm nay bố mẹ tôi vẫn đánh nhau và tôi trở về, tôi không biết tại sao, tôi. mong ngày mai trời tạnh mưa đi ăn kem, bất chợt tôi giật bắn người vì Trung đang đứng ngay trước mặt, tôi thấy rõ vẻ giận dữ trên gương mặt thằng bạn, nó hét lên: Sao mày làm vậy tao hoảng quá. và đánh rơi tờ báo trên tay. Sợ hãi, tôi chỉ biết lắp bắp:Tôi ... tôi ... Thế là tôi chạy ra khỏi nhà cậu ấy. Về đến nhà, tôi lấy lại bình tĩnh và tự hỏi mình, tại sao tôi không thể kìm nén sự tò mò của mình? Suốt đêm dài tôi cứ quay và quay. Khi tôi không thể ngủ được, những câu hỏi hiện lên trong đầu tôi: "Tôi có nên xin lỗi cậu ấy hay không?" "," Nếu tôi xin lỗi, mọi thứ sẽ ổn thôi ".
BÀI LÀM :
Nhờ vào danh hiệu Học sinh giỏi của tôi năm ngóai mà giờ bố mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến đi đến bãi biển Vũng Tàu diễm lệ và xinh đẹp. Hôm ấy, tôi không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình: vừa vui mừng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng tôi đạt được vì học tốt. A! Xe taxi đến rồi!
Ngồi trên xe, ngắm đường phố vào sáng sớm, tôi thấy thành phố nơi tôi ở sao mà đẹp thế! Hai bên đường trồng hai hàng cây xanh mát tươi tốt, thẳng tắp như những chú bộ đội đang đi diễu hành… Woa! Cuối cùng chúng tôi cũng đã đến biển rồi đây sao?!? Biển Vũng Tàu mơ mộng nhưng cũng tràn đầy sức sống đã làm tôi đứng mê mẫn nãy giờ. Ôi! cái mùi mằn mặn trong làn gió thổi nhẹ qua làn tóc của tôi cũng đủ cho tôi cảm thấy sung sướng rồi! Khi gia đình tôi nhận phòng, tôi nhìn từ cửa sổ tầng năm mà thấy sao Vũng Tàu hùng vĩ, xinh đẹp thế này! Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong vắt một màu xanh, không một gợn mây. Có một vài con chim biển đang bay lượn trên trời như muốn nhập bọn với những trò vui của du khách nơi đây! Mặt trời trông như quả bóng lửa rực rỡ giữa một màu xanh trong veo. Khi bố mẹ bảo tôi có thể xuống bãi rồi, tôi mừng rỡ chạy nhanh như gặp phải vàng, tôi đã mong chời giây ohút này lâu lắm rồi! Khi tôi bước xuống làn cát mềm mịn, tôi cảm giác như mình đang đứng trên một tấm thảm màu vàng nhạt bằng nhung vậy! Qua bờ cát mịn một chút là đã chạm những ngọn sóng tràn bờ vấy lên chân. Những ngọn sóng nghịch ngợm từng đợt vỗ đến chân tôi. Nước biển mát thật đấy! Tôi thấy biển như một tấm gương khổng lồ phản chiếu lại hình ảnh của bầu trời. Hình như tôi đạp phải thứ gì đó! A! Là những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng đọng nước biển, lấp lành dưới ánh nắng mặt trời đẹp thật! Cái màu trắng ngà, cái màu đo đỏ, cái màu hồng nhạt,… Nhìn khắp bãi, ngòai vỏ ốc còn có các chiếc dù đủ màu nhìn sống động như có những cây kẹo mút khổng lồ vậy!
#ngocmai gửi ạ !!!
#xin 5* ✨
#xin câu trả lời hay nhất với aaaa 💕
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK