''Nhân dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước, đó là truyền thống quý báu của ta''. Đúng vậy, dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước. Điều ấy được thể hện rất rõ trong các giai đoạn lịch sử từ xưa đến nay. Hai chị em cưỡi voi ra trận - Hai bà Trưng. Vị tướng có tài dụng binh như thần và mưu lược kì tài - Quang Trung Nguyễn Huệ. Nữ du kích kiên cường, bất khuất - Chị Võ Thị Sáu. Những thế hệ đi trước đã không ngại hi sinh xương máu để Tổ Quốc được mãi trường tồn. Vì vậy thế hệ trẻ ngày nay cần có trách nhiệm, tiếp quản truyền thống tinh thần yêu nước của ông cha ta. Bởi thế hệ trẻ là tương lai của đất nước, của dân tộc. Đất nước là một một mái nhà chung của tất cả những người con đang chảy trong mình dòng máu Lạc Hồng, sống trên mảnh đất chữ S nên thơ trữ tình. Biểu hiện của tinh thần yêu nước có ở khắp mọi nơi. Chi cần một hành động nhỏ như cố gắng học tập, sau này trở thành người có ích cũng đã thể hiện trách nhiệm của bản thân đối với đất nước. Vì vậy, thanh thiếu niên ngày nay cần nâng cao ý thức, trách nhiệm của mình đối với tổ quốc quê hương. (236 chữ)
Phần II
Đó là vào một buổi trưa hạ, khi tiếng ve còn kêu râm ran...
Cuộc điện thoại của mẹ cùng lời nói nghẹn ngào khiến tim tôi như ngừng đập: ''Bà ngoại yếu lắm rồi con ơi, mau bắt taxi sang ngoại đi...''
Trước mắt tối sầm, tôi chỉ biết gọi xe, dắt 2 đứa em nhỏ đi. Cố gắng để không rơi một giọt nước mắt nào. Khi tôi đến, ngoại nằm trên giường, mắt nhắm nghiền. Qua điện thoại, mẹ chỉ nói là bà yếu lắm.. chỉ yếu thôi, ngoại vẫn còn mà! Nhưng sao mọi người lại khóc quá trời vậy?
''Mẹ, bà chỉ ngủ thôi đúng không? Bác sĩ tiêm thuốc cho bà rồi phải không?'' Tôi vẫn tin rằng ngoại sẽ khoẻ lại. Ngoại chỉ ngủ thôi, lát ngoại sẽ dậy để uống thuốc, tôi sẽ bóc mấy quả cam cho ngoại ăn, tôi sẽ bóp chân cho ngoại.
Ông ngoại tôi thất thần đứng ở cửa. Vậy là không phải bà yếu sao? Cụ ngoại tuổi đã cao, cả nhà không muốn cụ lo lắng nên đã nói dối, phải cho đến khi cụ đặt tay lên bụng bà: ''Sao nó không thở thế này?''. Tôi oà khóc. Bà ngoại tôi đã đi mãi. Bởi căn bệnh ung thư phổi quái ác đã hành hạ bà bao lâu nay.
Ba mẹ tôi học Đại học Nam Kinh tại Trung quốc. Nên khi còn bé, tôi đã ở nhà với ngoại. Ngoại chăm bẵm tôi bao năm, đến khi lớn, tôi vẫn luôn được ngoại vỗ về như đứa con nít. Được cưng chiều nhất trong các chị em.
Mỗi lầm cảm thấy áp lực, chỉ cần ăn bữa cơm bà ngoại nấu, yên giấc trong vòng tay ấm áp của bà, hay đơn giản chỉ là ngồi trên vỉa hè ngắm bà làm vườn, thấy bình yên đến lạ!
Có một câu chuyện mà tôi đã đọc về một đôi chim thiên nga. Trong cuộc đời, loài chim này chỉ tìm một bạn đời duy nhất và mãi mãi. Khi một con thiên nga chết, con còn lại cũng sẽ chết theo, tại chính nơi con thiên nga kia ra đi. Đó là một câu chuyện đẹp về tình yêu. Không lâu sau khi bà ngoại mất bởi căn bệnh ung thư, ông ngoại đi khám bệnh và bác sĩ cũng chuẩn đoán ông bị ung thư phổi giống bà..
Tôi đã và luôn cố gắng, gần gũi, nói chuyện, giúp đỡ ông ngoại để ông không cảm thấy cô đơn và buồn tủi sau khi bà mất. Vì khi bà ốm, tôi đã chẳng thể dành thời gian nhiều cho bà.
Vậy nên hãy thường xuyên nói lời yêu thương, gần gũi với gia đình ngay lúc này, đừng nghĩ đến việc '' để mai'' vì sẽ chẳng ai biết trước được, có còn ngày mai với người thân được không!!
.
.
Chúc bbi học tốt~
Bài văn này không chém gió đâu nên ai đó đừng nói mà không nghĩ !!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK