1. Mở bài
_Giới thiệu về kỉ niệm với thầy cô và mái trường.
(Đó là kỉ niệm gì? tại sao để lại dấu ấn sâu đậm nhất trong em?)
2. Thân bài:
a. Giới thiệu về thầy cô và mái trường để lại trong em ấn tượng sâu sắc.
b. Kể lại chi tiết, cụ thể kỉ niệm sâu sắc của em.
_Đó là kỉ niệm gì?
_Kỷ niệm đó diễn ra khi nào? Ở đâu
_Kể tóm tắt các sự việc liên quan đến kỉ niệm đó?
3. Kết bài
_Cảm nghĩ của bản thân về kỉ niệm đó.
Bài làm
Ai trong số chúng ta cũng trải qua quãng đời học sinh với vô số những buồn vui và âu lo. Mái trường không chỉ là nơi nuôi dưỡng và bồi đắp tâm hồn ta mà con giúp ta trưởng thành hơn mỗi ngày. Đã gần ba năm kể từ ngày em xa mái trường cấp một Cộng Hòa thân yêu nhưng em chẳng thể nào quên kỉ niệm ngày đầu tiên em cắp sách đến trường được thầy cô nâng niu, yêu thương. Đó là kỉ niệm sâu sắc nhất của em về thầy cô và mái trường.
Ngôi trường cấp 2 Của em là trường Trường THCS thị trấn Tằng Loỏng Em được mẹ đưa đến trường trong những hồi hộp âu lo. Em đã nhìn ngôi trường từ xa nhiều lần. Ngày khai giảng hôm qua em cũng đã được dạo quanh trường một lần cùng nhiều bạn bè khác, nhưng sao cảm giác lần đầu đến trường với nhiệm vụ học tập nó vẫn nôn nao, háo hức một cách lạ kì.
Em nhớ mãi kỉ niệm đẹp ngày hôm ấy. Mẹ ra về và một mình em đi vào lớp trong những bước lững thững do e dè, sợ hãi. Cánh cửa lớp màu xanh lá mở ra trước mắt em cùng bảng hiệu lớp 6A khiến em thêm muôn phần hồi hộp. Nhớ lại mà chính tim em cũng rộn ràng, lo âu. Nhìn thấy những gương mặt thân quen, em đỡ hồi hộp hơn và vội hòa mình vào cuộc vui của các bạn. Và giờ em được nghe tiếng trống trường rộn ràng đến thế! Âm thanh "Tùng tùng tùng" vang lên báo hiệu giờ vào lớp. Cô giáo Thơ bước vào lớp trong trang phục áo dài thanh lịch. Cô hiền vô cùng. Lần đầu em nhìn thấy cô là ngày khai giảng, hôm nay cô càng thêm đẹp trong mắt em. Em và lũ bạn mắt tròn mắt dẹt nhìn cô giáo viết lên chiếc bảng xanh từng nét sổ, nét xiên.. Chúng em như đàn chim nhỏ cố từng chút, từng chút viết chữ lên trang giấy trắng dù nét nào nét ấy xiên xẹo đủ đường. Cô vẫn chỉ nhẹ nhàng mà không trách phạt chúng em. Lớp học ba mươi tướng cướp ai cũng được cô nắm tay bắt từng nét âu yếm. Em thấy mình sao mà gần gũi với cô quá. Những nét chữ như nhảy múa trên trang vở cùng niềm vui của em. Tiết học đầu tiên của đứa bé lớp một đơn giản thế đấy, đơn giản nhưng vô cùng quý báu, vì đó là lần đầu của sự học và của bỡ ngỡ trong chúng em. Em nhớ lắm về cô, về những nét chữ đầu tiên ấy.
Đời người thì có muôn vàn kỉ niệm. Kỉ niệm về thầy cô mái trường dù nhỏ bé nhưng mãi đẹp tươi vô ngần. Đó là kỉ niệm của tuổi thơ, của kí ức ngọt ngào trong những năm tháng hồn nhiên, ngây thơ và em mãi yêu, mãi trân trọng kỉ niệm trong tiết học đầu tiên ấy. Thời gian thấm thoắt trôi đi, nhưng em tin kỉ niệm đẹp thì mãi sống và rực sáng trong lòng ta.
Mái trường - Ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó với nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai. Suốt những năm tháng cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một thầy cô giáo nào đó. Những người để lại cho ta kinh nghiệm suốt đời hay vực ta đứng dạy từng những nơi tối tăm, hay đơn giản là cách giảng bài sâu sắc mà không sao quên được. Tôi cũng vậy, suốt ba năm phổ thông cô Hưng dạy văn là người tôi nhớ nhất. Viết về hình tượng cô giáo ngay từ bé chúng tôi đã được nhào nặn trong trí tưởng tượng đó là cô giáo với mái tóc đen dài bóng mượt, cặp gọn gàng bằng một chiếc kẹp giản dị, da trắng môi đỏ, luôn mặc áo dài thướt tha và dáng đi khoan thai, nhẹ nhàng. Với tôi, chắc chắn đó là cô giáo bước ra từ giấc mơ. Ngày đầu ngỡ ngàng bước vào lớp mười, buổi đầu tiên gặp gỡ, cô bước vào lớp với cặp kính râm to đen, chúng tôi có chút nhốn nháo và bất ngờ, cô hóm hỉnh giải thích: “Buổi đầu chào cả lớp mà cô giống mafia quá, cô xin lỗi các em nhưng nếu bây giờ cô bỏ kính ra thì cả lớp chắc không ai học được vì sợ vừa vì cười đấy. Cô bị ngã xe, lớp thông cảm cho cô nhé!” và kèm theo đó là nụ cười rạng rỡ. Tôi cũng phát hiện ra rằng không phải cô giáo dạy văn nào cũng có giọng nói ngọt như mía lùi hay lanh lảnh như chim hót. Cô Hưng giọng khá trầm và khàn nhưng chưa bao giờ chúng tôi cảm thấy ngao ngán với tiết văn của cô. Ngày đầu tiên ấy, cô còn giới thiệu và kể thêm vài câu chuyện vui về “cái tên giông tên con trai” của cô. Vậy là giờ dạy mở màn, cô đã đốn tim trọn vẹn bốn mươi lăm thành viên 10A3, đặc biệt là tôi, cảm nhận được một tâm hồn đồng điệu. Nhắc đến cô giáo, người ta luôn mường tượng ra sự ân cần, nhè nhàng, dạy dỗ chỉ bảo tận tình, sự nhiệt huyết và yêu trẻ. Cô Hưng cũng không phải ngoại lệ. Nhưng điều đặc biệt hơn cả, cô là người rất cá tính và hiện đại. Cô luôn có cách lôi kéo chúng tôi không thể dời khỏi lời giảng của cô một giây phút nào. Cô vẫn giữ những nét truyền thống của một nhà giáo, không sai lệch về tư tưởng, đạo đức nhưng cô cũng không quên bỏ vào đó một chút cái tôi cá nhân riêng để học sinh có thể nhớ về cô mãi. Ông nội tôi trước đây là một nhà Nho dạy chữ Hán vì vậy ông rất thích con cháu nối nghiệp ông. Mỗi lần về thăm quê, ông lại thủ thỉ với tôi: “Làm giáo viên con nhé! Tôi chỉ biết mỉm cười và lẳng lặng gật đầu”. Tôi yêu trẻ nhưng nóng tính mà ngành giáo luôn cần sự kiên nhẫn và tôi đã tự nhủ rằng “không bao giờ mình thi sư phạm”. Nhưng rỗi mỗi tiết văn của cô lại truyền thêm cho tôi cảm hứng. Tôi sẽ đứng trên bục giảng, thổi hồn vào từng câu chữ và học sinh sẽ quý mến tôi như chứng tôi kính trọng, yêu quý cô bây giờ. Tôi sẽ niềm nở, hài hước và thân thiện giống cô. Tôi sẽ dạy cho những đứa con thứ hai của tôi không chỉ tri thức mà còn cả cách làm người, cách yêu thương cuộc sống, cách gieo lòng nhân hậu với những con người ra chưa từng biết, chưa từng gặp qua mỗi trang sách giống như cô dạy chúng tôi trong mỗi tiết học. Cô Hưng mang dáng dấp của người phụ nữ hiện đại nhưng cũng không quên đi nét truyền thống trong mình. Không phải phóng đại, nhưng cô là người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việt nhà. Cô luôn nhiệt tình tham gia các hoạt động Đoàn trường, nhiều năm đạt danh hiệu Giáo viên xuất sắc. Năm học 2012-2013, lần đầu tiên cô bồi dưỡng học sinh giỏi lớp 12 mang lại thành tích rực rỡ như thế: Ba giải nhì, một giải ba và một giải khuyến khích, đứng nhất tỉnh năm đó. Ở nhà, hai con của cô luôn là những con ngoan trò giỏi. Hai em luôn dạt danh hiệu học sinh giỏi qua từng năm học. Niềm vinh dự hơn cả là con trai cô từng đạt giải học sinh tỉnh lớp 5. Cô là người giữ lửa và ngọn lửa ấy luôn bùng cháy trong gia đình nhỏ hạnh phúc của cô.Tôi đang cảm nhận từng ngày trọn vẹn khi còn là học sinh, khi còn được ngồi trên ghế nhà trường. Và tôi không thể nào quên những kỉ niệm thời áo trắng bên bạn bè, trang sức cùng hình ảnh người cô miệt mài bên giáo án. Người đã truyền dạy cho tôi bao tri thức, bao ước mơ và hi vọng - Cô Hưng.
bn cho mik 5s và ctlhn nha!!!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK