đây nha
Chắc hẳn, cuộc đời ai cũng có một người bạn để cùng tâm sự, cùng đùa vui, cùng mơ ước, cùng tiến lên trong học tập…Và tôi cũng vậy, tôi cũng có một người bạn thân, bạn ấy têm là Ngọc Linh. Tôi và Linh đã có rất nhiều kỉ niệm với nhau. Những kỉ niệm vui đầy màu sắc rực rỡ, những kỉ niệm buồn đầy xót xa hối tiếc nhưng cũng thật ý nghĩa…Và kỉ niệm mà tôi nhớ nhất đó là một lần mình và Linh giận nhau.
Tôi và Linh từng rất thân với nhau như “hình với bóng”. Đi học chúng tôi luôn đi cùng nhau. Tan học chúng tôi thường rủ nhau đi chơi, đi câu cá, lội ruộng, cùng nhau làm bài tập…Có chuyện vui chuyện buồn gì chúng tôi đều chia sẻ với nhau, cùng tiến trong học tập…
Hôm đó, cả lớp tôi đang rôm rả bàu một người đại diện cho lớp để thi cuộc thi hội họa của tỉnh. Hội họa là một thế mạnh của tôi nên tôi đã tự cao cho rằng mình chắc chắn sẽ được chọn làm người đại diện cho lớp. Ai dè người được chọn lại là Linh. Tôi phải công nhận là Linh cũng vẽ đẹp thật, nhưng lúc đó vì đang khó chịu về việc mình không được chọn nên tôi đã phủ nhận điều đó: “ Linh không xứng đáng được chọn vì tớ thấy cậu ấy chả có tài gì về môn này”. Linh cũng nghe thấy nhưng bạn ấy không để tâm.
Tan học, tôi không thèm đợi Linh như mọi hôm nữa mà về thẳng nhà. Chập tối, Linh sang nhà tôi chơi, nhưng tôi không thèm ra tiếp, thế là bạn ấy buồn bã về nhà. Sáng sớm ra lớp, Linh chào tôi nhưng tôi cố tình làm lơ, không thèm đáp lại. Trước ngày thi khoảng một ngày cô giáo và các bạn trong lớp đều chúc Linh thi tốt, riêng tôi thì không…Tôi luôn cư xử như vậy với Linh kể từ hôm đó cho đến lúc cuộc thi bắt đầu và tôi không hiểu sao mình lại không thể thân thiết với bạn như trước nữa.
Mấy ngày sau, khi cuộc thi đã xong đâu vào đó, cô hiệu trưởng công bố kết quả trong buổi lễ chào cờ đầu tuần. Bức tranh của Linh đạt được giải nhì và được trưng bày tại phòng triển lãm. Dù biết rằng đối với một cuộc thi cấp tỉnh thế này mà đạt được giải nhì là đã đáng khen, đáng tự hào lắm rồi nhưng tôi lại không hề khen dù chỉ một lời, đã vậy còn chê trách Linh là đã không mang được giải nhất về cho trường.
Bài vẽ của Linh được đăng lên mạng Internet. Mẹ tôi thấy được bức vẽ ấy liền trầm trồ khen ngợi và khá ngạc nhiên, mẹ cho tôi xem nhưng tôi từ chối và biện cớ rằng mình đag học. mặc dù từ chối nhưng tôi vẫn hơi tò mò, nên đợi lúc mẹ ra ngoài tôi đã lén xem bức tranh. Tôi cảm thấy như muốn khóc khi nhìn thấy đề tài và nhân vật trong tranh. Đề tài là “Hãy vẽ một người mà đối với em là gần gũi nhất”. Khi nghe đến đề tài người ta sẽ nghĩ đến bố, mẹ, ông hoặc bà…nhưng không ngờ người Linh nghĩ đến lại là tôi. Tôi nhận ra được sự ích kỉ và lỗi lầm của mình và vô cùng hối tiếc khi đã đánh mất một người bạn tốt như vậy.
Ngay sáng hôm sau ra lớp, tôi đã xin lỗi Linh và mong Linh sẽ tha thứ cho sự ích kỉ của mình. Tưởng rằng Linh sẽ không chơi với mình nữa, ai dè bạn ấy lại tha thứ cho tôi còn tặng tôi một bức tranh do chính tay bạn ấy vẽ. Bức tranh vẽ về cảnh tôi và Linh đang đùa vui trên cánh đồng. Và bức tranh ấy thật là tuyệt.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK