`#Cr7`
Trong các loài cây, em thích nhất là cây phượng vĩ. Bởi nó là loài cây của tuổi học trò, nó gắn liền với những kỉ niệm vui buồn của chúng em.
Ngày vừa bước chân vào ngôi trường thân yêu này, em đã thấy cây phượng đứng sừng sững ở một góc sân, vươn những tán cây xanh tốt ra như đón chào các cô học trò mới còn nhiều bỡ ngỡ. Nhìn từ xa, cây phượng cao to, cành rộng xum xuê như một chiếc ô khổng lồ. Thân cây màu nâu xám, sần sùi, to đến cả vòng tay em ôm mới xuể. Rễ cây ngoằn ngoèo nổi lên mặt đất tựa như những con rắn đang bò. Những chiếc lá bé tí kết thành tán lá rậm. Đứng dưới gốc cây phượng, nhìn lên bầu trời dường như không thể thấy những gợn mây mà chỉ thấy mơn mởn một màu xanh của lá. Tia nắng vàng xuyên qua kẽ lá rồi tinh nghịch nhảy nhót xuống mặt đất, nhẹ nhàng mơn trớn trên bàn tay xinh xinh của cô cậu học trò. Vào buổi trưa hè nắng nóng, được ngồi hóng mát dưới gốc cây thì còn gì thoải mái bằng.
Vẻ đẹp của hoa phượng dường như biến đổi qua bốn mùa, mỗi mùa mang sắc thái riêng làm mê đắm lòng người. Nhưng có lẽ cây hoa phượng đẹp nhất, mang lại cho chúng em nhiều cảm xúc nhất vẫn là mùa hạ. Trời chớm hạ. Bình minh của hoa phượng là một màu đỏ còn non, nếu có mưa, lại còn tươi dịu. Khi tiếng ve tưng bừng rộn rãng ngân vang cũng là lúc phượng thi nhau nở rộ. Rồi hòa nhịp với mặt trời chói lọi, màu phượng mạnh mẽ kêu lên: Hè đến rồi! Sớm mai thức dậy, học trò lạc hẳn trong mùa hoa phượng. Màu hoa phượng đỏ rực rỡ và chói lói cả góc trời. Hoa phượng có năm cánh, nở đồng loạt, từng cánh son mềm mịn như nhung kết thành từng bông, từng chùm rục rỡ. Giữa những cánh bướm thắm là nhị hoa dài phủ phấn vàng e lệ để giành cho những chú ong chăm chỉ tới hút mật. Mùi hương hoa phượng không nồng nàng như hồng nhung mà dịu dàng thoảng nhẹ trong gió làm lắng đọng bao tâm hồn học trò... Hoa càng đỏ, lá lại càng xanh. Vừa buồn mà lại vừa vui, mới thực là nỗi niềm hoa phượng. Khi học trò nô nức sửa soạn về nhà đoán kì nghỉ hè thú vị thì phượng cô đơn đứng giữa sân trường, bơ vơ giữa biển nắng vàng.
Càng yêu quý cây phượng bao nhiêu em càng nhớ đến những kỉ niệm gắn bó của tuổi học trò bấy nhiêu. Nhớ lắm những giờ ra chơi, chúng em quây quần bên gốc phượng. Nhớ lắm cánh phượng mong manh ép chặt trong trang lưu bút, lưu giữ lại một thời hồn nhiên, trong sáng. Những lúc được điểm cao, chúng em lại ngồi dưới gốc cây, dở bài kiểm tra của mình ra ngắm nghía rồi khoe với phượng. Phượng đung đưa xào xạc cành lá như dang tay cỗ vũ. Lúc buồn, chúng em lại đến bên phượng mà nỉ non, tâm sự; phượng rì rào trong gió vỗ về, an ủi. Cứ như thế, phượng là người bạn thân thiết, thủy chung của lũ học trò.
Một mùa phượng nữa lại đi qua chở theo bao nổi nhớ. Nhìn hoa phượng rơi mà lòng em chênh vênh nổi buồn khó tả. Dẫu mai sau tạm biệt ngôi trường thân yêu này thì hình ảnh cây hoa phượng vẫn thắm đợm trong trái tim em như màu hoa không bao giờ phai nhạt. Em mong sao cây hoa phượng vẫn đứng đó, mãi là biểu tượng đẹp đẽ của tuổi học trò.
Một năm học vừa kết thúc, thời gian trôi qua rất nhanh. Tiếng ve ngân vang trên những thềm cỏ tán cây, báo hiệu mùa hè đã đến. Rợp bóng phủ xuống con đường về nhà tôi cũng um tùm những cây phượng vĩ. Tôi yêu biết bao loài cây của tuổi học trò này.
Phượng là một loài cây thân gỗ, tán cây rất chắc và rất nhiều nhánh, là phượng um tùm đan vào nhau như dáng vẻ e thẹn, ngại ngùng. Hoa mọc từng chùm từng chùm, màu đỏ rực bắt mắt, đứng nhìn thật lâu tôi mới cảm nhận hết vẻ đẹp của cây phượng. Phượng đỏ đại diện cho tuổi học trò ngây ngô. Trong khung trời trong xanh không gợn mây trôi hoa phượng hồng thắm nổi bật lên kiêu sa mà dễ thương đến lạ. tôi nhớ lại mùi hương hoa phượng không nồng nàn như hồng nhưng mang một mùi riêng rất riêng chỉ thoảng nhẹ trong gió làm lắng đọng bao tâm hồn học trò… Tôi nhặt từng cánh phượng rơi rụng, xung quanh tôi trải dài toàn hoa phượng nở, tôi xếp từng cánh phượng thành hình một con bướm, vẫn là thói quen đó…mùa hè năm nào tôi cũng xếp phượng thành hình một con bướm và ép vào trang giấy trắng tinh, như lưu lại kí ức của thời thơ trẻ.
Thân phượng sần xù giống như đôi bàn tay của cha chay sần vì sương gió, gốc cây phượng có thể che hết con người tôi tựa hồ như lòng mẹ. Gần gũi, ấm áp, thân thiện. Gió thoang thoảng thổi, ngước nhìn lên cao cảm nhận được ánh nắng đang chiếu vào màu đỏ rực của hoa phượng. Lúc này đây không có ngôn từ nào để diễn tả vẻ đẹp tinh tế của cây phượng mà chỉ dám ngầm cảm nhận sự mộc mạc mà thôi.
Mùa hè của tôi như thế cũng trôi qua, nhớ về thời gian còn cắp sách đến trường, ngắm được vẻ đẹp của cây phượng cũng làm tôi cảm thấy chạnh lòng. Tháng sáu hoa phượng nở mùa thi ùa về. Chỉ riêng lũ trẻ chúng tôi mới đón được mùa phượng nở, vẫn như năm nào các đàn anh đàn chị bắt đầu bận bịu tất bật với mùa thi cử, cứ thế thoang thoảng trôi qua chỉ có lớp trẻ chúng tôi được ngắm nhìn phượng nở, Khi còn ngồi trên ghế nhà trường tôi có rất nhiều kỉ niệm với cây phượng. Nhớ lắm những giờ ra chơi,lũ học trò.. Nhớ lắm ngày chia tay, “những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng”, chở cả tiếng cười giòn tan trong nắng,chở cả nỗi nhớ, nỗi buồn sầu chia li. Nhớ lắm cánh phượng mong manh ép chặt trong trang lưu bút, lưu giữ lại một thời hồn nhiên, mơ mộng của tôi. Phượng vấn vương kỉ niệm, tôi bồi hồi chạnh lòng về tuổi thơ.
Tuổi thơ tôi trải qua cũng được rất nhiều mùa hè, cũng rất nhiều lần nhìn thấy phượng nở. Những cây phượng đỏ rực trên con đường từ trường về nhà tôi. Tôi yêu cái màu đỏ rực của hoa phượng như điểm 10 trên bài thi. Cơn mưa rào tí tách chỉ làm ướt đi nữa thân của cây phượng, nước còn đọng lên những tán lá rủ xuống đất từng giọt, tôi đạp xe quanh hàng phượng ấy thật đẹp làm sao, tuổi trẻ là mơ, là khao khát, là hoài niệm. Rồi tôi sẽ còn thấy được bao nhiêu lần phượng nở nửa đây?
Phượng nở lòng tôi xao xuyến vấn vương tuổi trẻ mơ mộng của mình. Rồi sẽ có một ngày tôi sẽ không còn đón những mùa phượng nở, không còn trên chiếc xe đạp tí tách đến trường và vòng quanh hàng phượng nữa. Nhưng trong lòng tôi không bao giờ quên cái hình ảnh thân thương của loài cây này. Cảm ơn phượng đã cho tôi kỉ niệm thật đẹp tuổi học trò.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK