Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 viết 1 bài văn biểu cảm:Cảm nghĩ về nụ cười...

viết 1 bài văn biểu cảm:Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ có mở bài,kết bài, thân bài bao nhiêu câu cũng đc Gợi ý:GỢI Ý Khi nào mẹ cười? Nu cuoi của me dep như thế nã

Câu hỏi :

viết 1 bài văn biểu cảm:Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ có mở bài,kết bài, thân bài bao nhiêu câu cũng đc Gợi ý:

image

Lời giải 1 :

☆phuan78 ☆

Ngay từ khi lọt lòng, hình ảnh mà đứa trẻ ghi nhớ mãi có lẽ là nụ cười của mẹ. Nụ cười đó chứa đầy tình yêu thương của mẹ đối với con.

Nụ cười của mẹ luôn ở bên tôi từ trước tới nay. từ những ngày tôi còn lững chữnh tập đi, cho đến khi tôi bập bẹ biết nói, lúc nào mẹ cũng cười để động viên tôi, cho dù tôi nói còn ngọng líu ngọng lo . Rồi đến khi tôi đi học cũng luôn có nụ cười của mẹ ở bên cạnh. Những lần tôi hớn hở, khoe mẹ điểm chín, điểm mười, mẹ lại mỉm cười sung sướng. Mỗi lần như vậy, tôi vui lắm. Nhưng cũng có khi tôi gặp điểm kém hay chuyện gì buồn, mẹ lại đến bên an ủi, động viên tôi, và chính nụ cười của mẹ đã làm tôi cố gắng hơn. Nhớ lại hồi đó, tôi là cây toán của lớp, hơn nữa lại học văn tốt. Tuy vậy tôi có nhược điểm là chữ tôi rất xấu. Vì vậy mà các bài kiểm tra của tôi thường bị trừ điểm trình bày. Bài nào cũng bị trừ một điểm, có khi là hai điểm. Khi xem những bài kiểm tra ấy, mẹ tôi không mắng mỏ gì mà vẫn mỉm cười, nhắc nhở tôi nhẹ nhàng. Nhưng tôi thấy mắt mẹ tôi buồn lắm,Vậy là tôi quyết tâm luyện chữ cho thật đẹp. Và rồi tôi đã là người viết chữ đẹp nhất nhì trong lớp. Bài kiểm tra của tôi bây giờ đỏ chói, toàn những điểm chín, điểm mười.Mẹ tôi rất tự hào về tôi, cầm bài kiểm tra của tôi, mẹ nở một nụ cười sung sướng.Giờ đây, tôi có thể hiểu rằng, tôi có thể tạo ra nụ cười của mẹ. Tôi luôn cố gắng học thật giỏi đẻ mẹ vui long. Rồi sau này, khi lớn lên. nụ cười ấy vẫn sẽ luôn bên tôi, an ủi, đọng viên tôi, giúp tôi vượt qua sóng gió cuộc đời.

Nụ cười cười của của mẹ thật có ý nghĩa phải không. Tôi tin rằng các bạn cũng sẽ thấy tình yêu thương chan chứa trong nụ cười hiền hậu của mẹ.

Thảo luận

Lời giải 2 :

Từ thuở còn thơ, em đã đặt ra cho mình một câu hỏi hóc búa: “ Trên đời này có thứ gì có thể ấm áp và chói loá như Mặt Trời nhỉ?”. Câu trả lời đã ở bên em suốt những năm tháng khôn lớn, thứ luôn tỏa sáng ấm áp, đem đến  cảm giác hạnh phúc, tươi vui đối với em chính là nụ cười vô giá của mẹ.    Mẹ khá bận rộn với công việc nên để thấy nụ cười đó thật sự khó như trò trốn tìm vậy! Điều đó lại làm em thấy trân trọng nụ cười ấy. Khi em mới ra đời, mới biết bập bẹ tiếng “mẹ”, em đã thấy và yêu nụ cười dịu dàng, nhân hậu ấy. Nụ cười giúp em tập tễnh bước đi, đã nhiều lần vấp ngã, nhưng nơi em ngã chính là trong lòng mẹ, nó làm em thấy ấm áp và an toàn. Lần đầu tiên đi học, em đã mang về bông hoa điểm mười, mẹ vui lắm, còn đưa em đi chơi cơ, nụ cười rạng ngời như thể đang đầy tự hào về đứa con này. Nhưng cũng đã có những lần em mang về điểm kém trên bài thi, mẹ không buồn đâu, chỉ nhìn em rồi cười gượng, rõ ràng mẹ đang cười mà, sao em lại cảm thấy nụ cười đó đầy sự chua xót và thất vọng vậy. Khi em thấy không đủ tự tin mình sẽ đạt điểm tốt trong các kì thi, nhưng mẹ như một bà tiên xuất hiện với nụ cười động viên, khích lệ tinh thần của em, ôm em vào lòng để xoa dịu sự căng thẳng đó, em ước gì mình cứ mãi là đứa trẻ để được bao bọc trong đôi bàn tay đầy sự yêu thương và ấm áp ấy. Nhưng đã có lần em lỡ tay làm vỡ bình hoa yêu thích của mẹ, em đã ngồi chờ đến lúc mẹ về để xin lỗi, nhưng đến gần 10 giờ mẹ mới về, nhìn tâm trạng mệt mỏi ấy, em không thốt nên lời và chỉ biết ngập ngừng nói, mẹ nghe xong thì cười xoà cho qua. Nhưng em biết mẹ rất mệt nên mới vậy, đó là chiếc bình bà ngoại tặng mẹ mà, tại sao mẹ không tức giận, tại sao không la mắng em, thà rằng phải nghe lời mắng nhiếc còn dễ chịu hơn một nụ cười xoà cộng thêm sự im lặng đáng sợ đó.    Có lẽ vì vậy nên em sợ thiếu nụ cười ấy lắm, mẹ là người dễ gần và thân thiện. Nhưng cả một con robot cũng cần nghỉ ngơi mà, mẹ đã có những hôm làm việc đến tận khuya. Em thấy nhưng không thể làm gì giúp mẹ, em đã cố gắng học tập, giúp mẹ những việc nhỏ nhặt để nụ cười đó sẽ là vĩnh cửu.      Nụ cười của mẹ là niềm hạnh phúc của cả gia đình, khi em và chị bị bố mắng, nhờ nụ cười của mẹ mà bố nguôi giận, làm uất ức của em giảm đi không ít. Nụ cười của mẹ là động lực làm việc và học tập của cả nhà, giúp đỡ và động viên mọi người trong gia đình cùng vượt qua những trắc trở. Trong bữa cơm mà có tiếng cười đó, cả nhà em cũng vui theo. Đối với mọi người xung quanh, nụ cười đó luôn tạo được mối quan hệ thân thiện và gần gũi. Còn đối với riêng em, nụ cười trên bờ môi đó là ánh nắng ấm áp pha lẫn sự cưng chiều, yêu thương mà mẹ dành cho em. Trên đời này có những thứ thật đẹp nhỉ! Nhưng nếu có thể đổi những thứ đó lấy vài giây nụ cười của mẹ thì em cũng nguyện.    Mẹ ơi, con đã biết rằng” hạnh phúc của con là nụ cười của mẹ”. Con sẽ không đợi đến lúc trưởng thành mới báo đáp công ơn của mẹ, con sẽ bắt đầu từ những việc nhỏ nhặt nhất, những bông hoa điểm mười, ngoan ngoãn nghe lời là thứ bây giờ con có thể làm cho mẹ. Con sẽ không để mẹ buồn, càng không để mẹ khóc đâu. Mẹ hãy sống thật vui vẻ và hạnh phúc với nụ cười xinh đẹp ấy nhé!     

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK