@Aries
Bài làm
Tôi và Phương Anh học chung với nhau từ lớp 4.Chúng tôi luôn quấn quýt lấy nhau,bảo ban nhau lúc sai lúc đúng.Cả 2 đều hợp tính cách của nhau.Một hôm,tôi đâng đạp xe đưa Ph.Anh về.Bất chợt giữa đường con một con chó to dang gầm gừ và chạy đến chỗ tôi.Lúc đó,tôi đạp xe về nhà,bỏ mặc Ph.Anh đối đầu với con chó dữ.Sáng hôm sau tôi qua rủ Ph.Anh đi học mà không thấy Ph.Anh đâu.Tôi nghĩ:"Hôm qua mình đã bỏ mặc bạn ý kia mà,làm sao mà bạn ý không giận được chứ?!"Lòng tôi đau như cắt.Nước mắt tuôn trào tỏ vẻ hối hận.Trong đầu tôi hàng loạt những suy nghĩ tiêu cực.Có lẽ nào Ph.Anh nghỉ chơi với tôi,ghét tôi,né tránh tôi,.....Thế là tôi lao nhanh đến trường,thấy bóng của cô ấy đằng xa trông có vẻ thương tích và chưa được băng bó.Thật may là tôi có băng gạc và thuốc sát trùng của mẹ tôi cho tôi.Tôi chạy đến,cúi đầu xuống và xin lỗi Ph.Anh.Lần đầu,cậu ấy có vẻ hờn dỗi,tức giận,nhưng lúc sau khi nghe tôi xin lỗi,cậu ấy quay sang nhìn tôi,vẻ tươi cười và nói:"Tớ cũng không định giận cậu đâu.Tớ chỉ muốn cậu thú nhận và xin lỗi về việc làm của mình để cậu hiểu ra lỗi làm mà thôi." Rồi tôi đưa cậu ấy đến gần gốc cây,bả cậu ấy đưa chân ra và tôi sát trùng băng bó cho cậu ấy.Nhìn những vết tích khi bị con chó kia cắn,bao nhiêu nỗi buồn lại ùa về.Vừa băng bó sát trùng cho bạn,tôi tự hứa với bản thân là sẽ bảo vệ,giúp đỡ bạn mình nhiều hơn!
*Đoạn văn do mik tự nghĩ á,có gì ko hay thỳ mong bn bỏ qua.Từ Ph.Anh mình viết tắt á nên đừng vt theo :)))Chúc bn học tốt!Cho mik hn nha,nhớ nhaa ⊙ω⊙✿
Em và Mạnh ngồi chung một bàn học đã 2 năm. Mạnh học rất giỏi lại hay giúp đỡ bạn bè nên được mọi người trong lớp yêu mến. Nhưng càng ngày em càng cảm giác thấy mình thua kém cậu ấy. Cái cảm giác bực bội cứ len lỏi khiến em không làm chủ được bản thân mình. Trong một lần ra chơi, trời vừa mưa xong, sân trường còn mấy vũng nước. Một ý nghĩa lóe lên trong đầu em, cho Mạnh ngã một cái nên thân. Em trọc Mạnh khiến cậu ý tức tối và đuổi bắt bằng được em, hai đứa chạy vòng vèo quanh sân trường. Em chạy nhanh hơn Mạnh rồi đột ngột dừng lại. Mạnh theo quán tính không phanh lại được nên cả cơ thể lao về phía trước. Em nghĩ rằng cậu ấy sẽ chỉ té xuống đất, bẩn quần áo mà thôi. Ai dè cả người Mạnh đâm sầm vào bức tường bên cạnh, trán và tay bạn ý chảy đầy máu. Em hốt hoảng la toáng lên, mọi người đến giúp và cùng đưa Mạnh vào phòng y tế của trường. Nhìn cậu ý đau đớn mà lòng em xót xa quá chừng. Em tự mắng mình thật là đồ tồi tệ, “Tại sao mày lại có ý nghĩ độc ác đến vậy? Bạn ấy học giỏi, được mọi người yêu quý thì ảnh hưởng gì tới mày?” Nhìn cô ý tế băng lại vết thương mà em càng bứt rứt. Em đến bên cạnh và cầm tay bạn nói ra tất cả sự đố kị của bản thân, em xin lỗi đã cố ý chơi xấu cậu ấy. Mạnh chỉ nói: “Tớ không sao, lần sau cậu cẩn thận hơn là được!” Từ đó em hứa sẽ không bao giờ đố kị với bạn bè nữa.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK