Qua bài thơ trên, em có rất nhiều suy nghĩ về thân phận của người phụ nữu trong xã hội phong kiến xưa. Họ luôn phải chịu những đau khổ, bất hạnh. Họ luôn bị chà đạp, đối xử không khác gì một con vật. Họ sống không bằng chết. Những người phụ nữ ấy luôn luôn cam chịu, đôi khi thì vùng lên nhưng sự vùng lên đó không đủ mạnh mẽ, không đủ sức mạnh để chống lại xã hội cường bạo đầy rầy những sự bất công, thối nát kia. Mặc dù bị chà đạp như vậy nhưng trong họ luôn luôn sáng lên những phẩm chất cao đẹp. Người phụ nữ trong xã hội ngày nay thì không bị động như trong xã hội phong kiến xưa. Họ được làm những việc họ thích nhưng họ vẫn luôn làm tròn bổn phận của một người mẹ, người vợ. Hơn nữa, họ có quyền được lên tiếng, có quyền được bảo về nhân phẩm, danh giá của người phụ nữ, được pháp luật tôn trọng và bảo vệ. Tuy nhiên đâu đó chúng ta vẫn thấy nạn bạo hành, đánh đập vợ, tư tưởng "trọng nam khinh nữ" khiến người phụ nữ chịu nhiều thiệt thòi.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK