Hôm nay trở về trường, hòa mình vào bầu không khí náo nức và tưng bừng của ngày lễ, những cảm xúc, hoài niệm trong em về bốn năm gắn bó với ngôi trường Gò Vấp chợt hiện về từ một miền ký ức. Hình ảnh quen thuộc của cánh cổng cũ kỹ, cây điệp già, gốc phượng, cột cờ cùng di ảnh Bác… đã khơi gợi lên những cảm xúc trong em, chúng hiện về thật mới mẻ và tinh khôi, hệt như em vẫn đang ngồi đây đó trên sân trường, vẫn là một cậu học trò nhỏ được dạy dỗ, chở che trong vòng tay yêu thương của các thầy cô – những cảm xúc thật khó diễn tả bằng lời.
Thấm thoắt đã hơn bốn năm trôi qua, ngày nào em còn là một cậu bé lớp Sáu mới bước chân vào trường, bỡ ngỡ, rụt rè, giờ đã trưởng thành hơn, đã đạt được nhiều ước mơ mà em ấp ủ. Bốn năm với những tháng ngày miệt mài học tập, rèn luyện, bốn năm nếm trải những thất bại, những vấp ngã đầu đời, và cũng biết đến hương vị ngọt ngào của thành công, biết tận hưởng niềm vui thành quả sau quá trình dài cố gắng, nỗ lực. Trong suốt thời gian đó, mái trường đã là nơi em dần trưởng thành hơn, là mái nhà nhỏ chan chứa bao tình yêu thương, nơi đó có sự chăm sóc, dạy bảo của thầy cô, có vòng tay thân thương của bạn bè.Và hơn hết, đó là nơi em đã gắn bó bốn năm-những ngày tháng đong đầy xúc cảm yêu thương.
Hôm nay, nhân dịp 90 năm thành lập trường, em muốn nhắn gửi với tất cả mọi người rằng: “Em rất tự hào vì đã là một học sinh trường Gò Vấp”. Tự hào không chỉ vì truyền thống bề dày lịch sử của trường, vì những thành tích mà nhà trường đạt được, mà hơn thế nữa, như con cái tự hào về cha mẹ, như học trò tự hào về thầy cô, em tự hào về trường vì đây là nơi quá đỗi gắn bó, yêu thương – nơi ươm mầm và chắp cánh cho bao hoài bão, mơ ước của chúng em gần tới hiện thực.
Những ước mơ của cậu học trò lớp Sáu đam mê môn toán ngày nào, đã dần lớn lên theo ngày tháng. Mái trường là nơi nuôi dưỡng, là dòng sữa ngọt nuôi lớn những ước mơ ấy- nơi đó có thầy cô dìu dắt, nâng đỡ; có những anh chị với những thành tích rực rỡ tạo động cơ học tập cho đàn em; có những người bạn cùng chung niềm đam mê, chí hướng học tập.Và có lẽ, tự hào đơn giản chỉ vì trường đã trở thành một phần trong những ký ức tuyệt vời của tuổi thơ. Tự hào vì đó là những gì gần gũi, cụ thể nhất với bản thân, vì đó là nơi mình có thể tìm thấy chỗ dựa khi thất bại, tìm thấy người cùng tận hưởng niềm vui chiến thắng khi thành công.
Các em học sinh thân mến, ngay từ giờ hãy biết yêu quý và tự hào về mái trường nơi các em đang học tập. Bởi lẽ, đó chính là biểu hiện của người học sinh có đạo đức, đó là động lực giúp các em đạt được những thành tích cá nhân, tô điểm thêm cho vườn hoa thành tích nhà trường. Và bởi lẽ, biết yêu quý và tự hào về mái trường là cơ sở hình thành lòng yêu đất nước, yêu Tổ quốc sau này.
Tháng 9 về, gió se se, nắng hanh hao, trời cao trong xanh. Lòng lũ học trò lại nao nao cảm giác tựu trường. Đã nhiều lần tôi hồi hộp đón cái ngày trọng đại ấy, nhưng năm nay lạ lắm, xôn xao, bồi hồi và cả lo lắng nữa bởi tôi tạm biệt trường Tiểu học để vào Trung học.
Ngày đầu đến trường chưa phải là ngày khai giảng nhưng đó là một ngày tôi không thể quên. Nắng ấm, trời dịu dịu, êm êm. Bước vào cổng trường, tôi thầm reo: trường rộng và mát thế. Ngay giữa sân trường, bác xà cừ chắc là già lắm, gốc to phải mấy đứa học trò ôm mới xuể, rễ nổi lên chạy ngoằn nghoèo. Rồi khu phòng học, phòng chức năng, nhà thể thao... chưa bao giờ tôi thấy một ngôi trường rộng và đẹp đến thế. Tôi mê mẩn nhìn, ngắm, đi tha thẩn khắp các phòng hoc, các gốc cây. Chỗ nào tôi cũng muốn nhìn thật kĩ, nhớ thật chi tiết để về tả cho bé My. Bỗng dưng tôi thấy tự hào, thấy hãnh diện, thấy mình lớn hơn, oai hơn khi được là học trò ở đấy. Chắc là bé My sẽ phải ghen lên vì trường mầm non bé học chỉ bằng một góc trường tôi. Rồi trống tập trung, chúng tôi nhận lớp trước ngày khai giảng, phòng học đẹp quá, bàn ghế đẹp, bảng trên tường đẹp, các bạn lớp tôi rất đẹp và đẹp nhất là cô giáo chủ nhiệm mới của tôi. Cô không trẻ nữa, cũng không xinh nhưng ngay từ giây phút đầu tôi đã thấy cô đẹp theo cách cảm nhận của một đứa học trò lớp sáu là tôi. Và ấn tượng nhất là ngày khai giảng. Rộn ràng, náo nức, lũ học trò mới chúng tôi được đón vào trường bằng nhịp trống tưng bừng, tiếng vỗ tay giòn giã của các anh chị lớp 7, 8, 9 và thầy cô. Cảm giác được yêu thương cứ dâng tràn trong tôi. Rồi cùng với cả trường tôi cất cao giọng hát bài quốc ca trong lễ chào cờ. Hồi trống khai trường vang lên, âm thanh ngân rung trong lòng tôi, xao xuyến, bồi hồi. Tôi biết, từ hôm ấy tôi đã lớn thêm một tuổi.
Một năm đã qua đi từ ngày khai giảng ấy nhưng cảm xúc vẫn tươi nguyên trong lòng tôi. Đến ngày khai trường mới lòng tôi lại xen lẫn niềm vui và niềm kiêu hãnh. Một năm qua tôi đã gắng học hành. Một năm qua tôi đã xứng đáng với những yêu thương tôi được đón nhận. Tôi thầm hứa sẽ mãi là học trò ngoan để mỗi năm đón ngày khai trường lòng tôi lại ngân vang bài ca trường lớp như tiếng trống khai trường vang vọng mãi trong kí ức mỗi học trò chúng tôi.
hay thì cho mình 5*+ hay nhất ( theo bạn)
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK