Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 viết một bài văn ghi lại tâm trạng của em...

viết một bài văn ghi lại tâm trạng của em sau khi đọc trộm nhật kí của bạn trong đó có sử dụng yếu tố miêu tả(no coppy mạng) Giup mk vs mk dg cần gấp

Câu hỏi :

viết một bài văn ghi lại tâm trạng của em sau khi đọc trộm nhật kí của bạn trong đó có sử dụng yếu tố miêu tả(no coppy mạng) Giup mk vs mk dg cần gấp

Lời giải 1 :

Mỗi chúng ta không phải là những vị Thánh, cũng không phải là những vĩ nhân có thể thay đổi thế giới này mà chỉ là những con người bình thường giữa cuộc đời. Do đó, việc mắc sai lầm là không thể tránh khỏi. Có những sai lầm sẽ giúp chúng ta ngày càng trưởng thành hơn trong cuộc sống. Tôi nhớ có một lần, tôi đã mắc một lỗi lầm đó là đã xem trộm nhật ký của một người bạn...

Lan và tôi là hai bạn học ngồi cùng bàn. Nhà chúng tôi lại gần nhau, vì vậy hai đứa thân với nhau từ khi còn bé. Tình bạn ấy cứ ngày một lớn lên theo tháng năm của cuộc đời.

Hôm ấy, cũng giống như bao hôm khác, tôi và Lan lại tung tăng bước đi trên con đường làng quen thuộc để đến trường. Tôi còn nhớ, tiết thứ hai, lớp chúng tôi học thể dục nhưng do tôi bị đau bụng nên tôi đã nhờ Lan xin cho tôi vắng mặt. Ngồi trên lớp, chỉ có một mình, tôi bỗng thấy rất chán nản...

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy những chú chim tung cánh bay trên bầu trời xanh và cao. Tôi lại nhìn xung quanh lớp. Rồi đột nhiên, tôi thấy trong ngăn bàn Lan có một quyển sổ màu xanh. Vốn là một người hay tò mò, tôi đã không ngần ngại lấy quyển sổ ấy ra. Quyển sổ rất đẹp, bìa có vẽ hình ảnh bầu trời và một cô gái. “Trước gì có món đồ gì đẹp, Lan đều kể cho mình nghe, mà sao quyển sổ này mình lại không thấy Lan kể gì nhỉ?”- Tôi chợt nghĩ thầm.

Thế rồi, tôi mở ngay quyển sổ ấy ra xem. Phía đầu mỗi trang sách đều có ghi ngày tháng. Tôi vội lướt nhanh xem bên trong bạn ấy viết gì. Trong quyển sổ ấy, Lan ghi rất cẩn thận, có vài trang bạn ấy còn vẽ hình minh họa nữa. Nào là Lan viết có lần vô ý làm rơi cái bình hoa của mẹ, bị mẹ mắng. Tôi lật trang kế tiếp, Lan ghi có lần bị điểm kém... Rồi có lần được mẹ thưởng...

Tôi đang say sưa đọc những trang viết của Lan thì đột nhiên tiếng trống vang lên báo hiệu một tiết học đã kết thúc. Những giờ thể dục, chúng tôi luôn được nghỉ sớm hơn vài phút. Khi tiếng trống vang lên, Lan đã đứng ở cửa sổ lớp tự lúc nào...Tôi vội bỏ luôn quyển sổ vào trong ngăn bàn...Nhưng...

Nhìn thấy dáng vẻ luống cuống của tôi, Lan liền hiểu ra ngay câu chuyện.

- Tớ...tớ...

Lan chỉ nhìn tôi mà không nói gì cả. Cậu ấy chỉ lấy quyển sổ nhật kí bỏ vội vào trong cặp. Tôi biết rằng những khi Lan không nói gì là khi ấy bạn đang rất giận. Những tiết học sau đó trôi qua rất nặng nề. Tôi cảm tưởng như rằng mỗi phút trôi qua như thời gian của cả một giờ. Tôi chỉ mong nhanh chóng kết thúc giờ học để giải thích với người bạn của tôi...

Nhưng khi buổi học vừa kết thúc, Lan đã chạy về trước tôi. Cả tối hôm ấy, tôi đã thao thức suy nghĩ rất nhiều về việc làm của bản thân mình. Tôi biết rằng mỗi người đều có những ranh giới bất khả xâm phạm vậy mà tôi đã vượt qua rah giới đó...

Sáng hôm sau, tôi dậy thật sớm để đứng đợi Lan. Nhìn thấy tôi, Lan vội bước đi thật nhanh nhưng tôi đã gọi lại:

Lan ơi! Nghe tớ nói đã.

Thế rồi, tôi bèn kể lại câu chuyện cho Lan nghe. Nghe xong, Lan bèn nói với tôi rằng:

Không sao đâu! Ai cũng có những sai lầm cả mà. Sau những lần như này, chúng mình lại hiểu nhau hơn mà đúng không?

Tôi và Lan lại cùng nhau bước đi trên con đường làng quen thuộc. Bầu trời trong xanh, cao vời vợi, lại hồn nhiên như tuổi của chúng tôi. Chiếc áo trắng như mang theo cả những ngây thơ, non dại của tuổi học trò...

Xin hay nhất ạ :(

Thảo luận

Lời giải 2 :

Tôi và Hoa là đôi bạn rất thân từ nhỏ đến lớn, từ đó đến giờ, tình cảm của chúng tôi vẫn rất gắn bó nhưng trước đây, đã có một lần tình bạn của chúng tôi suýt nữa đã không giữ được bởi sự sai lầm đáng trách của tôi. Đó là do có một lần tôi đã trót xem nhật kí của Hoa. Chuyện xảy ra đã hơn một năm nhưng đến giờ tôi vẫn coi đó là một bài học và không bao giờ muốn tái phạm. Hôm ấy, một buổi sáng chủ nhật đẹp trời, tôi sang nhà Hoa chơi và cùng làm bài tập về nhà. Thấy tôi đến, Hoa mời tôi lên phòng mình chơi và xuống nhà lấy nước và hoa quả, trong lúc đợi Hoa, tôi nhìn thấy trên bàn có một quyển sổ màu xanh da trời trông rất đẹp, phồng lên vì có một cái bút nằm bên trong, tôi đoán là Hoa đang viết dở thì tôi đến. Vốn tính tò mò, tôi cầm cuốn sổ lên và thử mở ra xem, lúc đầu tôi chỉ nghĩ có lẽ là sổ tay ghi công thức toán hoặc là đoạn văn hay, ai ngờ đọc những dòng đầu, tôi nhận ra đó là sổ nhật kí. Tôi toan đặt xuống vì biết nhật kí là đồ vật mang tính chất cá nhân, không nên xem khi chưa được chủ nhân cho phép. Nhưng rồi tôi nghĩ, Hoa và tôi chơi với nhau từ bé, trước nay chưa từng giấu nhau điều gì, trong cuốn nhật kí này chắc cũng chả có điều gì quá bí mật đến mức tôi không thể xem. Hoa không có ở đây, xem một chút cũng có sao đâu, với lại nếu ở đây, chắc Hoa cũng sẽ không từ chối nếu tôi muốn xem nhật kí của bạn. Vậy là lưỡng lự một chút, tôi cầm cuốn nhật kí lên và mở ra đọc, vừa đọc, tôi vừa không tránh khỏi bật cười thành tiếng. Ôi, cô nàng của tôi đa sầu đa cảm quá chừng, chỉ một cơn gió cũng khiến cho Hoa phải dài dòng suy nghĩ mộng mơ thế này ư? Khi đọc tôi thấy ngày nào cô bạn cũng ghi nhật kí, có ghi cả ngày tháng rõ ràng, ngày nào cũng chỉ là những cảm xúc trước những điều vụn vặt, cô bạn thấy ông hàng xóm đánh con chó nhỏ cũng thương mà không sao làm gì được, thấy trời mưa cũng buồn vì màu trời không tươi. Càng đọc tôi lại càng không nhịn được cười bởi sự “lãng mạn” của cô bạn mình, thế mà bấy lâu nay tôi biết gì về điều đó đâu. Chợt, tôi nghe ngoài cửa có tiếng Hoa làm tôi giật mình: - Lan, cậu làm gì vậy, sao cậu lại đọc nhật kí của tớ. Tôi lúc túng hồi lâu nhưng rồi cũng cười khì: - Có gì đâu, tớ thấy nó trên bàn, tớ đọc thử coi, mà bây giờ tớ mới biết cậu lại “nhạy cảm” như vậy đấy! Tôi nói bằng giọng điệu châm chọc mà không để ý đến mặt Hoa đã đỏ bừng vì giận dữ. Hoa chạy nhanh lại, giật phắt cuốn sổ trong tay tôi: - Lan kì quá vậy, Lan đã đọc trộm nhật kí của tớ rồi mà còn cười tớ, tớ thất vọng về Lan quá, Lan về đi, tớ không muốn chơi với Lan nữa. Cánh cửa đóng sầm lại trước mặt tôi cùng tiếng thút thít của Lan sau đó. Tôi từ ngỡ ngàng chuyển sang tức giận. Tôi hậm hực ra về, tôi không cho rằng mình sai, dù sao trong cuốn sổ ấy cũng có điều gì quan trọng đâu ngoài mấy cái cảm xúc vớ vẩn nghe mà sến sẩm của Hoa, cớ sao không cho tôi xem, cớ sao lại tức giận khi tôi cười, ai đọc được những dòng như vậy thì cũng sẽ cười cho mà xem. Vậy là những ngày sau đó, phải đến cả tuần, tôi và Hoa không nói với nhau lời nào, Hoa vẫn giận, còn tôi thì không thấy mình sai. Tôi đem chuyện kể cho mẹ nghe, mẹ dịu dàng bảo: - Con xem nhật kí của bạn, vậy là sai rồi, cho dù là bạn thân, cũng cần có sự riêng tư, nếu đổi ngược lại con là Hoa và Lan xem nhật kí của con như vậy, con có giận không? Hơn nữa, con nói là bạn bè không nên giấu nhau điều gì nhưng nếu là một người bạn thực sự, con sẽ không cười vào những dòng cảm xúc ấy của Hoa, đó là những cảm xúc chân thực và riêng tư, con đã xúc phạm vào nó, và con là người có lỗi. Tôi nghe mẹ nói mà tự trách mình quá chừng, đúng vậy, sao tôi lại cười Hoa, đáng ra tôi phải hiểu nhất bạn của mình chứ, có lẽ Hoa sẽ không giận nếu tôi không tỏ ra thiếu tôn trọng với những cảm xúc của bạn như vậy. Tôi tệ quá, tôi quyết định ngay hôm sau sẽ xin lỗi Hoa. Hoa đã không giận lâu như tôi tưởng, bạn trả lời tôi bằng một nụ cười dịu dàng rạng rỡ, thì ra chỉ cần một lời xin lỗi của tôi ngay lúc đó là đã đủ để Hoa tha thứ cho tôi, nhưng tôi đã để bạn chờ lâu hơn bình thường. Kể từ đó, tình bạn chúng tôi không những trở lại như cũ mà còn thân thiết hơn xưa, chúng tôi kể cho nhau nghe mọi thứ nhưng cũng tôn trọng quyền riêng tư của nhau. Lần trót xem nhật kí ấy đã để lại cho tôi một bài học quý giá về sự tôn trọng quyền riêng tư của người khác và phép màu kì diệu của lời xin lỗi đặc biệt là tình bạn của chúng tôi như trải qua lần đó càng thắm thiết, sâu sắc hơn.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK