Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 Viết một bài văn biểu cảm về một món quà...

Viết một bài văn biểu cảm về một món quà tuổi thơ mà em thích. Ko sao chép mạng ạ, cảm ơn ạ. Hứa sẽ vote 5sao , câu tlhn - câu hỏi 2769007

Câu hỏi :

Viết một bài văn biểu cảm về một món quà tuổi thơ mà em thích. Ko sao chép mạng ạ, cảm ơn ạ. Hứa sẽ vote 5sao , câu tlhn

Lời giải 1 :

       13 tuổi, giờ đây em đã là một cô học sinh lớp 7 chững chạc hơn trước rấ nhiều. Càng trưởng thành cũng đồng nghĩa với việc con người ta ko còn ngây thơ, trong trẻo như ngày nào. Một thời thơ ấu đã qua xong vẫn để lại trong em nhiều dấu ấn,nhất là chiếc xe đạp , ông nội mua tặng cho em là một tuổi thơ đẹp đẽ bên ông.
       Em còn nhớ như in hồi ấy em học lên lớp ba nên cả nhà quyết định cho em đi xe đạp đi học, không còn phải đưa đón nữa. Nhìn các bạn cùng trang lứa có chiếc xe đạp mới, về nhà em nũng nịu đòi ông mua cho em một chiếc. Bẵng đi một thời gian, em cũng chẳng nhớ lời đề nghị đó với ông nội. Buổi chiều hôm ấy, đang chơi ở sau nhà thì bỗng từ đâu tiếng ông em gọi thật to, em vội chạy về nhà.
       Trước mắt em bây giờ là chiếc xe đạp mới tinh, màu xanh dương-màu mà em yêu thích nhất. Hơi bất ngờ một chút, ông mới điềm đạm nói rằng đây là món quà ông tặng cháu nhân dịp năm học mới sắp đến. Niềm vui như vỡ òa trong em, em chạy đến, ôm chầm lấy ông, miệng nói ríu rít cảm ơn ông. Một niềm vui phơi phơi trong lòng chẳng thể nào diễn tả nổi, một niềm vui tuổi trẻ con đôi khi nhẹ nhàng, bình dị thế thôi.
      Chiếc xe đẹp quá, ông giới thiệu cho em biết còn em thì chăm chú say sưa nghe ông nói và ngắm ngía chiếc xe. Chiếc xe đạp không quá lớn mà cũng chẳng quá nhỏ, rất phù hợp với độ tuổi của em. Vật liệu chính để làm nên chiếc xe đạp là nhôm, sắt những được mạ một lớp sơn bóng loáng màu xanh dương, tên thân xe còn dán hình chú thỏ hồng vô cùng đáng yêu và dễ thương. Phía đầu xe là chiếc giỏi khá rộng, đủ để em đựng vừa chiếc cặp của mình. Mọi bộ phận trên xe đều rất mới và chắc chắn từ chiếc chuông, cái yên xe đến hai chiếc bánh xe. Em rất yêu quý chiếc xe và giữ gìn nó như một người bạn thân thiết của tuổi thơ.
       Chiếc xe đạp còn hơn tất cả khi nó gắn bó với những lần tập xe giữa em và ông. Trên con đường làng quen thuộc, ông ân cần dạy em từng điều nhỏ nhất. Trước hết, ông giữ xe cho em và dạy em từng tí một. Thế nhưng một đứa rẻ mới chỉ 7 tuổi mà làm sao không sợ cho được, nhỡ ông bỏ tay ra ngã thì làm sao. Vậy là cứ chốc chốc em quay lại dặn:
-Ông nhớ đừng bỏ ra nhé!
Khi ấy ông chỉ cười và dặn chú ý đi tiếp. Chiều nào cũng vậy, hai ông cháu lại cùng nhau tập xe, em đã tiến bộ lên trông thấy, đi được một quãng dài hơn và chắc tay hơn. Mải tập trung vào chặng đường phía trước, ông bỏ tay ra mà em không biết. Nhưng đi được một quãng thì bị ngã, em bị xây xước nhẹ nhưng không sao. Ông vội vàng chạy đến động viên, khích lệ. Cứ như thế, vậy là em đã biết đi xe đạp. Đây là một hành trình không hề dễ dàng và cũng đầy thử thách. Thế nhưng hơn tất cả, đó là thời thơ ấu đẹp đẽ của em, là tình cảm của em và ông ở đó.
       Món quà chiếc xe đạp thời thơ ấu tuy là nhỏ bé nhưng ấm áp. tình cảm, mà chất chứa bao kỉ niệm đẹp nơi đó. giờ đây ông của em đã đi xa những hình ảnh người ông thương yêu con cháu hết mực vẫn luôn hiện hữu trong em bên cạnh chiếc xe đạp vẫn ngày ngày gắn bó với em tới trường.
                          Mong đc vote 5* và tlhn ạ
                                  KO CHÉP MẠNG

Thảo luận

-- Xin tlhn ạ
-- có chép mạng nha
-- tôi từng đọc rồi

Lời giải 2 :

Khi khoảng bốn tuổi, tôi có một món quà rất ý nghĩa từ mẹ. Đó chính là một con lật đật, tuy nó không đắt tiền nhưng tôi rất yêu quý. Tôi xem con lật đật ấy như báu vật thời tuổi thơ của tôi.

Đây là món quà ý nghĩa nhất với tôi từ trước đến giờ và đó cũng là món quà đầu tiên mà mẹ tặng cho. Cho đến bây giờ tôi vẫn còn giữ món quà này. Lật đật làm bằng nhựa, với nhiều màu sắc sặc sỡ. Hình thù con lật đật thật ngộ nghĩnh, béo tròn béo trục, nhìn giống như một khối cầu tròn xoe. Nó có cái bụng phệ như bụng ông địa trong đoàn múa lân. Cái đầu nhỏ tròn, gắn liền với cái thân hình chẳng cố định và nó cũng chẳng có tay chân gì cả.

Tôi yêu quý nó không chỉ vì nó đẹp mà nó còn chứa đựng đầy tình cảm của mẹ dành cho tôi. Nó thật rất dễ thương, lúc nào nó cũng đứng yên trên đầu giường của tôi. Mỗi khi tôi sờ vào nó, nó lại lắc lư và nở nụ cười thật tươi. Đã có lúc tôi ngắm nghía món quà này mà lòng tự hào vì có món quà là sự chắt chịu, dành dụm của mẹ. Nhìn nó tôi lại nghĩ đó là tình cảm và cũng là sự quan tâm mẹ đã dành cho mình. Quả thật tôi tự hào về mẹ. Mẹ đã cho tôi vóc hình, mẹ cho tôi cái ăn, cái mặt. Mẹ còn cho tôi cả 1 thời ấu thơ hồn nhiên, trong sáng.

Tôi thật sự cảm ơn mẹ vì món quà quý giá này. Không chỉ nó là một món đồ chơi mà còn là một món quà có ý nghĩa rất lớn. Vì con lật đật chẳng bao giờ bị ngã, dù đặt nó nằm xuống ở tư thế nào thì nó vẫn đứng lên nhanh chóng vì thế nó có tên là “con lật đật”. Những lúc ngã và khóc mẹ đã đưa con lật đật ra cho tôi và nói rằng: “Con nhìn xem! Lật đật ngã mà đã khóc đâu. Nó lại đứng chững lên rồi này”. Thế là tôi nín khóc. Trong suốt năm tháng tôi cắp sách tới trường, món quà này đã trở thành người bạn thân thích của tôi. Mỗi khi buồn hay vui tôi đều chia sẻ cùng nó.

Nhìn thấy nó tôi thấy như được mẹ ở bên, đang nhắc nhở, động viên tôi: “Hãy cố gắng lên con, đừng nản lòng, nếu vấp ngã thì hãy đứng lên. Hãy noi gương theo con lật đật, nó chẳng bao giờ khóc khi ngã cả. Mẹ và lật đật sẽ mãi ở bên con”.

Bây giờ tôi mới hiểu hết ý nghĩa của món quà mẹ tặng. Thế nên tôi rất quyết tâm, vượt qua những khó khăn để biến mong ước của mẹ thành hiện thực.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK