“Hà Nôi mùa thu
Mùa thu Hà Nội
Mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió…”
Câu hát ngân nga cùng mùi hương mà tôi yêu đã nồng nàn trong gió báo hiệu mùa hoa sữa về.
Vào giữa hè, tôi đã tha thiết mong tháng chín mau sang. Lúc ấy những chùm hoa sữa li ti chưa kịp nở, đu đưa xanh thắm ở tít trên cao. Dẫu thế, hương thơm nồng nàn vẫn lan tỏa theo cơn gió thu nhè nhẹ. Chẳng biết tự bao giờ, nhắc tới mùa thu Hà Nội, tôi lại nhớ ngay tới mùi hương hoa sữa - thứ hương thơm hăng hắc, ngọt ngào không giống với bất kỳ loài hoa nào lại ùa về trong khứu giác tôi, sống động biết bao! Hoa sữa chỉ tỏa hương khi đêm xuống và dường như nó rất kén người thưởng thức. Bạn chỉ thực sự cảm nhận được mùi hương ngọt dịu nếu ở một khoảng cách vừa đủ. Đứng quá gần, tôi thường bị choáng ngợp trước mùi hương đặc biệt đó nhưng vẫn yêu vẫn nhớ cái tiết trời se lạnh của HN với mùi hoa càng thêm nồng nàn, da diết.
Nhưng có lẽ chẳng có một tâm hồn người Hà Nội nào lại không một lần khẽ rung lên khi bắt gặp chùm hoa sữa lặng lẽ kiêu sa. Có lẽ cũng chẳng có vần thơ nào, bức tranh nào diễn tả hết cái hồn của loài hoa ấy. Cứ độ thu sang, hoa sữa lại rực nở trên những con đường Hà Nội. Tôi thấy lòng rung lên khi bắt gặp những chùm hoa sữa xòe nở. Đó cũng là một phần cuộc sống của con người Hà Nội.
Cây hoa sữa rất đặc biệt! Hoa sữa trắng cây, trắng trời như những bông tuyết bay trong gió mà chẳng bao giờ tan biến mất. Hoa sữa không có màu trắng muốt, tinh khiết như hoa nhài, hoa bưởi hay hoa mận, hoa huệ mà nó mang một vẻ đẹp của riêng mình, trắng ngà, thanh tú. Cây hoa sữa thẳng tắp. Nó không có nhiều cánh tay để dang rộng ra đón những giọt mưa mát lạnh hay để ôm vào lòng những tia nắng ấm áp khi hè tới. Nếu như các loài cây khác khoác lên mình một chiếc áo màu nâu quen thuộc thì chiếc áo của cây hoa sữa lại được làm bởi những lớp áo màu nâu xám mùa thu. Có lẽ chính vì vậy mà mỗi khi nhìn vào cây hoa sữa, mỗi khi được thưởng thức hương thơm ngọt ngào của cây hoa sữa, tôi lại nghĩ đến những con người ngay thẳng, trung thực và trong sáng. Lá hoa sữa vẫn có một màu xanh nhạt nhưng đằng sau đó dường như là một lớp nhũ bạc. Dưới ánh nắng chan hòa, lá hoa sữa ánh lên, nổi bật trong không gian bao la. Dường như nó gợi một vẻ kiêu sa lộng lẫy làm sao!
Hoa sữa gợi cho tôi nghĩ đến ly sữa nóng của mẹ pha cho bằng cả tình thương bao la vào những đêm lạnh giá. Nó cũng có mùi thơm nồng nàn như vậy, cũng ấm áp như tình yêu của mẹ dành cho tôi, như lúc mẹ ôm tôi vào lòng, ru tôi ngủ thuở ấu thơ. Hoa sữa thật gần gũi vì nó giống như tình cảm mẹ con tha thiết. Đó là tình yêu thương không có thứ gì có thể so sánh được. Phải chăng vì tất cả những điều này đã khiến cho mọi người đặt tên nó như vậy, cũng như khiến cho tôi yêu loài hoa này bằng tất cả trái tim tôi!
Tôi yêu hoa sữa không chỉ vì nó đẹp, nó thơm mà còn vì nó đã trở thành một phần của Hà Nội. Nó gắn liền với nơi tôi sinh ra và lớn lên. Nó là sản vật mà tạo hóa ưu ái ban tặng cho Hà Nội để điểm xuyết thêm nét quý phái, đằm thắm, lãng mạn của mùa thu xứ Bắc. Hoa sữa gắn với tôi cả một trời kỉ niệm học trò. Nhớ những buổi sáng đi qua những con đường rợp bóng hoa sữa, những buổi tối mở ban công để gió mang hương hoa lùa vào khung cửa nhỏ. Mùa thu của tôi trở nên ngọt ngào và đáng mong chờ làm sao!
Năm nay hoa sữa nở nhiều vẫn đẹp đến lạ. Nhưng tôi cảm thấy buồn vì không phải ai cũng hiểu được và trân trọng một vẻ đẹp của thành phố. Giữa lòng thành phố yên ả, cây hoa sữa vấn từng ngày từng giờ lo lắng vì không biết sẽ bị đốn lúc nào. Và trong tôi cũng có một nỗi lo mơ hồ: Khi thành phố phát triển hiện đại hơn nhỡ đâu sẽ mất đi những cây hoa sữa, nhỡ đâu mọi người sẽ lãng quên hoa, và HN của tôi liệu có còn đẹp như bây giờ.
Hoa sữa mộc mạc mà mùi hương nồng nàn, tha thiết. Mỗi lần nghĩ về hoa sữa, lòng tôi lại rung lên những nỗi xốn xang không nói thành lời. Nếu có một ngày tôi đi khắp bốn phương thì trong lòng tôi vẫn day dứt một nỗi nhớ, một niềm khao khát được quay trở lại thật nhanh để được ngắm nhìn vẻ đẹp của cây hoa sữa và hít hà mùi hương nồng nàn ấy mỗi độ thu về.
Cây bàng ơi
toả bóng tháng năm dài
dưới vòm lá
tuổi thơ dễ thương bao mơ mộng đẹp
rồi một sớm lớn khôn
nhặt chiếc lá mà lòng nghĩ suy…
Đó là những câu hát mà em vô cùng yêu thích trong ca khúc Cây bàng của nhạc sĩ Trần Lập. Mỗi lần những câu hát ấy vang lên, hình ảnh cây bàng già ở gốc sân trường tiểu học cũ lại hiện về trong tâm trí em
Cây bàng ấy già lắm rồi, không ai biết nó đã bao nhiêu năm tuổi. Chỉ biết, từ lúc xây trường nó đã sống ở góc đấy rồi. Thấy cây đẹp nên người ta không chặt đi mà để nguyên như thế, xây khung bao xung quanh. Vì vậy, chúng em thường gọi là cụ bàng. Trên thân cây, là rất nhiều những mảng rêu xanh bám lên. Cô giáo bảo, đó chính là dấu vết của thời gian, chỉ những cây sống rất lâu thì mới có. Dưới gốc cây, có một thảm nhỏ những hoa mười giờ do chúng em trồng và chăm sóc, nhằm trang trí thêm cho cụ.
Cụ bàng cao lớn lắm, cao hơn bất cứ cây gì trồng trong trường học. Và tán lá của cụ cũng lớn lắm, che mát cả một khoảng sân to. Thế nên, chẳng lấy làm lạ khi gốc cây của cụ luôn có rất đông học sinh ngồi chơi. Điều em yêu thích nhất chính là nằm lên chiếc ghế đá dưới gốc cây, gác đầu lên cặp sách mà nhìn xuyên qua tán lá dày và rộng ấy, mơ tới trời xanh. Mùa hè, nhìn lên chỉ thấy một màu xanh mướt mát, vẽ ra những ô nhỏ đủ hình dáng ánh nắng. Mỗi khi cơn gió nghịch ngợm lướt qua, các vệt sáng ấy lại nhảy nhót khắp sân, như những cô cậu học trò nhỏ đang sung sướng mà tung tẩy sau giờ học mệt mỏi. Mùa thu, em lại nhìn thấy một mảng trời đỏ rực, như ngọn lửa. Ngọn lửa ấy không tươi mới, phơi phới như màu đỏ của hoa phượng. mà mang chút gì đó mệt mỏi, phong sương. Lúc này ánh nắng cũng nhạt nhòa, những chiếc lá cũng thưa dần đi. Mỗi khi một luồng gió se lướt qua, lại thêm vài chiếc thuyền nan đỏ tía từ giã cụ bàng già mà về với đất mẹ. Thế là như trò chơi hé mở bí mật, các chiếc lá rụng càng nhiều, hình ảnh bầu trời thu trong xanh càng hiển lộ nhiều hơn. Nhắm mắt lại, em tưởng như mình đang bay trong những mây trời. Mùa đông đến, gốc bàng trơ trọi, những cành khô khẳng khiu rạch giữa trời tạo thành những hình khối khó hiểu. Đó là cụ bàng đang ngủ đấy. Nhưng cũng không hẳn là cụ đang ngủ. Cụ chỉ giả vờ thế thôi. Thực ra, cụ đang âm thầm mà hút lấy, mà trữ lấy những tinh hoa của đất trời từ lòng đất sâu, từ sương đêm ẩm ướt. Cứ thế, cây bàng già âm thầm làm việc, âm thầm chờ đợi. Cụ chờ điều gì thế nhỉ? Cụ chờ khoảnh khắc nào thế nhỉ? À, ra là cụ đang chờ một khoảnh khắc. Cái khoảnh khắc mà cánh én nhỏ chao liệng trên nền trời xanh, mang theo những hạt bụi của mưa xuân. Cái khoảnh khắc mà lòng người bồi hồi, thổn thức, mà các em học sinh chộn rộn, ngóng chờ. Ấy là khi xuân về. Hòa với nhịp thở của nàng xuân, cụ bàng cũng như trẻ lại. Từ các cành khô, những chồi non xanh mơn mởn nhú lên. Chúng ngại ngùng chào anh chim én, chào chị mưa xuân, chào các cô bé học trò dưới sân trường. Rồi ưỡn mình lên, thành những chiếc lá non xanh. Chẳng mấy chốc, em lại được nhìn thấy một cụ bàng trong tấm áo non tơ.
Vậy đây, suốt bốn mùa, em luôn thầm lặng mà ngắm nhìn cây bàng đổi thay như vậy. Và có lẽ, chính cụ bàng cũng đang trầm tư mà quan sát em. Quan sát em nằm mơ mộng trên ghế đá, quan sát em cùng bạn bè chơi nhảy dây, đuổi bắt, quan sát em trong những buổi vội vàng ôn bài chuẩn bị cho mùa thi. Từ lúc nào không hay, em và cụ bàng đã trở thành tri kỉ của nhau. Không cần một cái nắm tay, một lời chào hỏi, một cái ôm ấm áp, chỉ cần trái tim luôn đong đầy yêu thương thôi, ấy đã là tri kỉ rồi.
Sau khi lên lớp 6, em đi học ở một ngôi trường mới. Ngôi trường mới ấy rất lớn, rất đẹp, cũng trồng rất nhiều cây bàng. Thế nhưng, chẳng có cây bàng nào thay thế được cụ bàng trong lòng em cả. Thỉnh thoảng, em lại đạp xe ra trường tiểu học cũ. Mang theo cặp sách, tìm đến chiếc ghế đá dưới gốc cụ bàng, để nằm lên đó, lim dim mà mơ mộng về trời cao qua những kẽ bàng
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK