Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Viết bài văn chia sẻ kỷ niệm đáng nhớ của...

Viết bài văn chia sẻ kỷ niệm đáng nhớ của bản thân với yêu cầu cao hơn. k chép mạng viết dài ít nhất khoảng 3 trang câu hỏi 2757446 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Viết bài văn chia sẻ kỷ niệm đáng nhớ của bản thân với yêu cầu cao hơn. k chép mạng viết dài ít nhất khoảng 3 trang

Lời giải 1 :

Với thành tích học tập tốt, hè năm ngoái bố mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến đi biển Vũng Tàu diễm lệ và tràn đầy sức sống. Tôi không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình: vừa vui mừng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng tôi đạt được sau một quá trình phấn đấu. Ngồi trên xe, ngắm đường phố vào sáng sớm, tôi thấy thành phố nơi tôi ở sao mà đẹp thế! Hai bên đường trồng hai hàng cây xanh mát tươi tốt, thẳng tắp như những chú bộ đội đang đi diễu hành. Vừa đi đường, vừa ngắm cảnh, cuối cùng chúng tôi cũng đến biển. Biển Vũng Tàu mơ mộng nhưng cũng tràn đầy sức sống làm tôi đứng mê mẩn quên cả lời mẹ dặn dò khi xuống tắm. Cái mùi mặn mặn của biển trong làn gió thổi nhẹ qua làn tóc tôi khiến tôi cảm thấy rất thích thú. Khi gia đình tôi nhận phòng, nhìn từ cửa sổ tầng năm tôi ngắm được toàn cảnh thành phố Vũng Tàu thân yêu, đây là một thành phố xinh đẹp và phát triển, đúng là một thành phố du lịch. Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong vắt một màu xanh, không một gợn mây. Có một vài con chim biển đang bay lượn trên trời như muốn nhập bọn với những trò vui của du khách nơi đây! Mặt trời trông như quả bóng lửa rực rỡ giữa một màu xanh trong veo. Khi bố mẹ bảo tôi có thể xuống bãi rồi, tôi mừng rỡ chạy nhanh như cá được gặp nước, tôi đã mong chờ giây phút này lâu lắm rồi! Bờ cát mềm mịn, mát lạnh khiến tôi có cảm giác như mình đang đứng trên một tấm thảm màu vàng nhạt bằng nhung. Bước ra xa một chút là bàn chân tôi đã chạm những ngọn sóng tràn bờ. Những ngọn sóng nghịch ngợm vỗ đến chân tôi từng đợt, từng đợt một. Nước biển mát vô cùng! Biển mênh mông vô tận. Biển như một tấm gương khổng lồ phản chiếu lại hình ảnh của bầu trời. Hình như tôi đạp phải thứ gì đó! A! Là những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng đọng nước biển, lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời đẹp thật! Cái màu trắng ngà, cái màu đỏ, cái màu hồng nhạt,… thật đẹp, tôi sẽ gom chúng lại để về nhà làm vòng đeo hoặc trang trí căn phòng nhỏ. Phóng tầm mắt nhìn về bãi biển, những chiếc dù đủ màu nhìn sống động như những cây kẹo mút khổng lồ. Du khách về đây tắm biển rất đông, có cả du khách trong nước và du khách nước ngoài.Tất cả họ đều rất vui vẻ và thân thiện, dường như trở về đây để quên đi những mệt mỏi, để tận hưởng cuộc sống nên gương mặt ai cũng sảng khoái và vui vẻ. Trên bãi biển, du khách chơi những trò chơi thể thao, trông rất vui, như: bóng chuyền, bóng nước. Xa xa, nhiều du khách đi thuyền buồm và lướt ván, những đứa trẻ thì xây lâu đài cát hoặc chạy nhảy tung tăng đùa với những con sóng. Cả gia đình tôi cùng nhau tắm biển, cùng nhau vui chơi thật vui vẻ. Đến biển Vũng Tàu mà không ăn hải sản thì uổng lắm! Bố dẫn tôi và gia đình vào một tiệm bình dân trên bãi để ăn: nghêu, tôm, mực, cua,… Ngon quá! Đã xế chiều, gia đình tôi về khách sạn để nghỉ ngơi và chuẩn bị hành lí đi về. Nhìn ra ngoài, tôi thấy một bầu trời ửng đỏ. Mẹ tôi bảo đấy là trời đang nấu cơm. Khác với buổi sáng, trời vào hoàng hôn trên biển có vài đám mây đủ màu trôi bồng bềnh. Trông chúng như những cây kẹo bông gòn màu sắc mà mẹ mua cho tôi khi tôi còn nhỏ. Biển chiều thì phẳng lặng, trầm tính hơn biển vào sáng. Trên bãi cũng ít người tắm vì họ cũng như chúng tôi, đều về nghỉ ngơi cả rồi… Đã đến giờ chúng tôi phải về. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và cảm thấy cảm thấy tiếc nuối. Tôi sẽ cố gắng học tốt để bố mẹ thưởng cho tôi những chuyến du lịch tiếp theo. Hình ảnh bãi biển Vũng Tàu đẹp như tranh và đầy sức sống này sẽ mãi mãi in sâu vào trái tim tôi như một kỉ niệm đẹp. Xin ctlhn ạ Chúc bn học tốt❤️

Thảo luận

Lời giải 2 :

  Câu truyện này đã xảy ra được hơn một năm rồi nhưng mỗi lần nhớ lại tôi lại cảm thấy bồn chồn.Những trải nghiệm với người bạn ấy đã in sâu vào tâm trí tôi.
      Vào năm tôi học lớp 3,tôi có chuyển từ trường này sang trường khác.Vào ngày đầu tiên đi học,tôi cảm thấy vui lắm.Ôi!ngôi trường mới đẹp và rộng làm sao.Sau một hồi đi thăm quan sân trường.Tôi vui vẻ bước lên lớp thì thấy cô giáo cùng các bạn cũ đang nói truyện với các bạn mới như tôi.Thấy thế tôi tôi liền đến và nói truyện với các bạn.Các bạn và cô giáo rất thân thiện và hoà đồng nên tôi kết bạn nhanh lắm.Nhưng một người bạn đã làm một điều mà khiến tôi không thể quên được ngày đầu tiên đi học này.Khi tôi bước vào lớp,bạn là người đầu tiên ra và nói chuyện và ngỏ lời muốn kết bạn với tôi,tôi cũng vui vẻ đồng ý và nói truyện với bạn.Đến khi cô chia chỗ ngồi,may mắn thay tôi và bạn lại được ngồi với nhau.Cả ngày hôm đấy tôi và bạn đi đâu đều có nhau.Đến cuối giờ bạn nói với tôi là:
- Linh ơi,tớ muốn nói với cậu điều này.Tớ muốn làm bạn thân của cậu,có được không?
   Chời ơi!Tôi thốt lên khiến các bạn quay lại thì tôi mới nhớ là đang ở lớp nên theo phản xạ tôi bịp mồm lại vì bạn người bạn thân đầu tiên của tôi,sau khi hết bất ngờ,tôi liền ra chỗ ngồi của bạn và vui vẻ đồng ý.Ngày hôm đấy tôi vui lắm,cứ một lúc lại đi khoe với mẹ là có bạn thân,mẹ tôi thấy thể chỉ cười bất lực.Những ngày sau đó,bạn giúp tôi nhiều lắm.Vì là chuyển từ trường công sang trường tư nên lực của tôi khá kém so với các bạn cùng lớp.Lúc đó,bạn đã giảng cho tôi những bài toán hay bài tiếng anh mà tôi không hiểu.Hay những lúc tôi có truyện gì thì bạn là người đầu tiên tôi chia sẽ,bạn luôn lắng nghe những gì tôi nói và tôi cũng vậy.Chúng tôi cũng có vài lần xảy ra xích mích nhưng cùng lắm là 1 ngày thì chúng tôi lại làm hoà.Gần như cả lớp ai cũng biết tôi và bạn là bạn thân của nhau vì bọn tôi gần như đi đâu đều đi cùng nhau chỉ những lúc học những môn khác nhau hay chuyển chỗ mà thôi.Chúng tôi làm bạn thân với nhau đến cuối năm lớp 4.Khi đến dầu năm lớp năm,vào ngày khai giảng,việc đầu tiên tôi làm là tìm người bạn ấy,nhưng tôi tìm mãi chẳng thấy bạn đang ở đâu,tôi thấy thế liền hỏi các bạn xem banh ấy đang ở đâu thì các bạn nói rằng: 
-Chúng tớ cũng không biết nữa.
   Tôi nghe thấy thế thì không hỏi gì nữa và ra xem khai giảng.Đến tối tôi liền lấy điện thoại và gọi cho bạn hỏi xem tại sao bạn ấy lại không tham gia ngày khai giảng.Thì bạn ấy nói:
-Tớ vừa chuyển trường rồi.Xin lỗi cậu vì tớ không nói với cậu trước bởi vì mẹ tớ báo gấp rút quá nên tớ quên không nói với cậu và các bạn.Cậu có thể bảo với các bạn giùm tớ được không.
   Sau khi nghe xong tôi vừa buồn vừa giận,buồn vì bạn chuyển trường còn giận là vì bạn không nói với tôi trước là bạn chuyển trường.Bạn ấy biết điều đó nên cũng nói chuyện với tôi một lúc rồi tắt máy.Tôi thấy thế liền đi bảo với các bạn rằng bạn ấy đã chuyển trường,các ạn ai cũng buồn vì ở lớp,bạn có tính cách thân thiện nên nhiều người quý lắm.
   Đó là lần đầu tiên tôi trải nghiệm nỗi buồn khi mất bạn.Sau đó vẫn có nhiều người bạn chơi với tôi nhưng tôi mãi mãi không quên được người bạn ấy.Một người bạn mà đem đến cho tôi nhiều niềm vui nhất từ trước tới giờ.

Đây nhé!Bài mik lm từ trước!Ko phải chép mạng nhé!

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK