"Qua Đèo Ngang" là một bài thơ do Nguyễn Thị Hinh- một nữ sĩ tài hoa hiếm có sáng tác. Vào thế kỉ XIX, khi bà Huyện Thanh Quan lần đầu xa nhà, xa quê, vào kinh đô Huế nhận chức "cung trung giáo tập", bà đã dùng giấy, bút để nói lên nỗi nhớ quê nhà. Hai câu đầu của bài thơ nói về đèo ngang lúc chiều tà, gợi lên nỗi buồn trong lòng người xa quê : "Bước tới đèo Ngang bóng xế tà", "Cỏ cây chen lá, lá chen hoa". Trong các câu còn sử dụng tính chất liệt kê ( cỏ, cây, đá, lá, hoa ) và điệp ngữ ( chen ). Hiện lên cho ta thấy một cảnh rậm rạp, um tùm, hoang sơ của chốn đèo núi héo hút, ít người qua lại. Ngoài ra, còn sử dụng từ "vài, mấy" để gợi lên sự ít ỏi : "Lom khom dưới núi tiều vài chú", "Lác đác bên sông chợ mấy nhà". Hai câu này sử dụng phép đối và đảo ngữ ( lom khom, lác đác ) để tô đậm sự lưa thưa, nhỏ bé, xa xôi của con người. Cũng hiện lên thấp thoáng của mấy chú tiều nhưng vẫn còn hoang vắng. Qua bốn câu thơ trên, một phần nào khơi dậy nỗi lòng trống trải, cô đơn, buồn nhớ quê nhà giữa nơi đất khách quê người.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK