Có lẽ ai trong chúng ta cũng đã có một lần nghe kể về An Dương Vương và chiếc nỏ thần đặc biệt của ông. Qua đó, ta thấy được rằng An Dương Vương vừa có công trong việc xây thành đắp luỹ, yêu thương con dân, biết bảo vệ nước nhà, nhưng ông cũng là một người chủ quan – vì quá khinh địch và ỷ vào nỏ thần nên An Dương Vương đã vô tình để đất nước rơi vào tay giặc.
Ấn tượng đầu tiên về An Dương Vương của tôi là ngài là một người dốc hết lòng để xây dựng nước. Ngài đã có công giữ gìn từng tấc đất mà vua Hùng để lại. An Dương Vương còn cho xây thành, nhưng xây đến đâu thì lở đến đấy, tuy vậy, ngài cũng không hề nản chí và bỏ cuộc. Nhờ có sự giúp đỡ của Rùa vàng, An Dương Vương đã xây dựng lên thành luỹ kiên cố. Qua việc An Dương Vương nhận được nhiều sự ủng hộ, tin yêu, đồng tình từ thần dân cho thấy, ông là một vị Quân Vương anh minh, biết chăm lo cho dân, biết bảo vệ xã tắc và cuộc sống bình yên của muôn dân. Nhờ vào tấm lòng tốt, mong muốn và lý tưởng cao đẹp ấy của An Dương Vương đã khiến cho Rùa vàng cảm động và tin tưởng, trao vuốt để làm nỏ thần cho ông. Từ đây ta có thể thấy rõ rằng, An Dương Vương là một vị minh quân, có tài có đức, có chí lớn và tấm lòng cao đẹp vừa được lòng dân, vừa được lòng thần.
Tuy vậy, An Dương Vương cũng có nhược điểm chí mạng của mình – đó chính là sự chủ quan của ông. Sau khi đánh thắng quân Triệu Đà và ỷ vào việc mình đã có nỏ thần, An Dương Vương bắt đầu gỡ bỏ rào cản cảnh giác cao độ đối với Triệu Đà, nhất là khi Triệu Đà đã xin hoà thân và gửi Trọng Thuỷ - con trai của ông ta sang làm rể để thể hiện tinh thần tốt đẹp giữa hai nước. Nào ngờ, người tính không bằng trời tính, Trọng Thuỷ thực chất lại là gián điệp do Triệu Đà cài vào nhằm mục đích lấy được lòng tin tưởng của hai cha con Mị Châu, biết được bí mật sau những chiến thắng lẫy lừng của An Dương Vương. Sau khi Trọng Thuỷ lấy được nỏ thần thì tức tốc trở về đất nước, trao nỏ cho cha. Triệu Đà lại phát động cuộc xâm lược nước Âu Lạc lần nữa. Khi Triệu Đà sang xâm lược, An Dương Vương cậy có nỏ thần, vẫn điềm nhiên đánh cờ, cười mà nói rằng: “Đà không sợ nỏ thần sao?”. Qua thái độ và lời nói, hành động của An Dương Vương, ta có thể dễ dàng thấy rằng ông đang quá ỷ vào nỏ thần, chủ quan và mất cảnh giác, để rồi khiến cho đất nước mà ông mất gần như nửa cuộc đời cùng bao nhiêu tâm huyết xây dựng lên rơi vào tay của Triệu Đà.
Khi An Dương Vương chạy trốn cùng Mị Châu ra biển, Rùa vàng hiện lên và cho An Dương Vương hay: “giặc đang ở đằng sau mi kìa!”. An Dương Vương ngay lập tức cho rằng Mị Châu chính là người đã phản bội đất nước, lập tức rút kiếm ra chém đầu Mị Châu. Qua đây, ta có thể thấy rằng, An Dương Vương luôn đặt đất nước trên gia đình, rằng An Dương Vương biết dẹp tình riêng vì nghĩa lớn, thưởng phạt phân minh. Nhưng liệu đó có phải là cách mà nhân dân che đậy cho lỗi lầm lớn của An Dương Vương và cố gán tội cho Mị Châu là người gây ra hoạ diệt quốc?
Câu chuyện này không chỉ là một câu chuyện làm đẹp lên và thể hiện sự tôn kính của nhân dân ta về An Dương Vương – một vị anh hùng có công xây dựng đất nước thêm tươi đẹp, mang lại cho nhân dân sự ấm no, hạnh phúc và nhận được nhiều sự ủng hộ, kính mến từ nhân dân, mà còn là một bài học đắt giá để lại cho đời sau về tính cẩn trọng, nêu cao tinh thần cảnh giác và đề phòng, không được chủ quan hay ỷ lại điều gì đối với kẻ thù.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 10 - Năm thứ nhất ở cấp trung học phổ thông, năm đầu tiên nên có nhiều bạn bè mới đến từ những nơi xa hơn vì ngôi trường mới lại mỗi lúc lại xa nhà mình hơn. Được biết bên ngoài kia là một thế giới mới to và nhiều điều thú vị, một trang mới đang chò đợi chúng ta.
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK