Lời giải 1 :
Trong đoạn trích Trong lòng mẹ, tác giả Nguyên Hồng có sử dụng nhiều yếu tố để khắc họa tâm trạng và suy nghĩ của nhân vật tôi, trong đó chủ yếu là các yếu tố tự sự, miêu tả và biểu cảm. Giữa các yếu tố đó có lúc đứng tách biệt, có lúc được tác giả lồng vào nhau.
a.Các yếu tố tự sự
-Mẹ tôi vẫy tôi.
NỘI DUNG QUẢNG CÁO
Mgid
Mgid
Hôi nách rất đáng sợ, nhưng ít ai biết rằng hôi nách sợ thứ này
Sisenkun
Bạn muốn trải nghiệm Liên Quân? Thuê acc với giá 1.000đ
UGGame
Thứ đại bổ cho người bị trĩ. Dùng 1 lần tịt tới già không cần cắt
Satuchin
-Tôi chạy theo chiếc xe chở mẹ.
-Mẹ kéo tôi lên xe.
-Tôi òa khóc.
-Mẹ tôi khóc theo.
-Tôi ngồi bên mẹ, ngả đầu vào cánh tay mẹ, quan sát gương mặt mẹ.
b.Các yếu tố miêu tả
-Tôi thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, ríu cả chân lại.
-Mẹ tôi không còm cõi.
-Gương mặt vẫn tươi sáng với đôi mắt trong và nước da mịn, làm nổi bật màu hồng của hai gò má.
c.Các yếu tố biểu cảm
Hay tại sự sung sướng bỗng được trông nhìn và ôm ấp cái hình hài máu mủ của mình mà mẹ tôi lại tươi đẹp như thuở còn sung túc (suy nghĩ).
Tôi thấy những cảm giác ấm áp đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt. Hơi quần áo mẹ tôi và những hơi thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu phả ra lúc đó thơm tho lạ thường (cảm nhận).
Phải bé lại để lăn vào lòng một người mẹ, áp mặt vào bầu sữa nóng của người mẹ, để bàn tay người mẹ vuốt ve từ trán xuống cằm và gãi rôm ở sống lưng cho mới cảm thấy người mẹ dịu êm vô cùng (phát biểu cảm tưởng).
d.Các yếu tố miêu tả và biểu cảm lồng vào nhau, vừa kể vừa tả vừa biểu cảm
Tôi ngồi trên đệm xe, đùi áp vào đùi mẹ tôi, đầu ngả vào cánh tay mẹ tôi, tôi thấy những cảm giác ấm áp đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt. Hơi quần áo mẹ tôi và những hơi thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu phả ra lúc đó thơm tho lạ thường.
Đoạn văn trên tác giả vừa kể lại sự việc, vừa miêu tả, vừa thể hiện tính biểu cảm. Cụ thể là:
+Kể: Tôi ngồi trên đệm xe, cạnh mẹ tôi.
+Tả: Đùi áp vào đùi mẹ tôi, đầu ngả vào cánh tay mẹ tôi, khuôn miệng mẹ nhai trầu.
+ Biểu cảm: Những cảm giác ấm áp đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt; thơm tho lạ thường.
Thảo luận
-- bạn ơi phải là bài thơ mẹ và quả chứ
-- Thế mình chịu thôi
-- Đây k phải bài mẹ và quả