`\text{#Tsuki Odyssey}`
`\text{#BaoNgan2007}`
Bài văn biểu cảm về con vật nuôi:
Trong các loài động vật, tôi yêu thích nhất là loài chó. Chúng vừa đáng yêu, biết trông nhà, lại rất trung thành. Năm tôi 12 tuổi, bố đã mua tặng tôi một chú cún con rất dễ thương. Tôi sung sướng vô cùng.
Năm tôi 12 tuổi, nó còn bé nhỏ nên tôi gọi là Cún Con. Tôi là một cô bé rất yêu loài vật, nên tôi coi Cún Con như một người bạn nhỏ vô cùng yêu thương, quý mến. Tôi luôn tự cho mình là một cô chủ tốt bụng, phải lo cho người bạn nhỏ một cách tận tình chu đáo. Tôi săn sóc Cún từ việc cho ăn những món ngon, đến tắm rửa, chải lông, nô đùa với Cún. Cún Con rất quấn tôi. Ngày nào cũng vậy, lúc tôi đi học về là nó chạy ra ngõ, mồm rít lên như reo mừng, hai chân trước ôm chặt lấy tôi, dụi đầu vào chân, vào tay tôi. Có lúc, nó giả vờ cắn vào tay tôi; tôi biết là nó cắn yêu nên túm lấy đầu, lấy tai Cún. Lúc tôi ngồi học, nó nằm ở quanh chân, đôi tai vểnh lên nghe ngóng, cặp mắt lim dim theo dõi mọi cử động của tôi. Cún Con vẫn theo tôi đi dạo chơi, đi thăm vườn.
Những buổi chiều chủ nhật, tôi thường dắt Cún Con đi dạo chơi trên đường phố. Dây xích buộc vào cổ, tôi đi trước, dắt Cún theo sau. Cún vô cùng vui sướng, lúc chạy lên, lúc vòng trái, lúc vòng phải. Nó nghiêng đầu, ngước mắt khi nhìn những khóm hoa, những bóng người đi lại; dạo chơi trong công viên. Những buổi dạo chơi ấy, tình bạn của tôi với Cún Con càng trở nên đằm thắm, nồng hậu.
Nhưng, một hôm, tôi đưa Cún ra công viên chơi. Vì mải mê xem chuồng thú, tôi đã buộc Cún Con vào một gốc cây phượng đang nở hoa. Có nhiều con thú mới lạ, nhiều loài chim đẹp mới được đưa về nuôi trong vườn thú. Tôi cứ say mê ngắm nhìn. Đến lúc quay lại thì Cún Con đã mất bóng từ bao giờ! Tôi hoảng lên. Tôi chạy khắp công viên tìm kiếm. Tìm mãi mà chẳng thấy. Tôi buồn như kẻ mất hồn. Đến tối mịt, tôi mới lững thững trở về một mình. Tôi vừa đi vừa khóc thút thít.
Tối hôm ấy, tôi cứ nằm thao thức, thương nhớ Cún Con. Mẹ tôi bảo: "Cún Con đã bị kẻ gian bắt mất rồi! Thương con chó tinh khôn và ngoan ngoãn quá!". Cả ngày hôm sau, tôi cứ ngơ ngẩn cả tâm hồn. Ngồi trong lớp học, nhưng lúc nào tôi cũng nghĩ đến Cún Con.
Thật kì lạ, ba ngày hôm sau, một đêm mưa gió não nùng, tôi đang nằm thao thức, chợt nghe tiếng rên ư ử từ ngoài sận vọng vào. Bố tôi gọi: "Nhật ơi! Cún Con đã về". Người nó ướt như chuột lột. Nó nhảy lên mừng rỡ, ôm chặt lấy tôi. Tôi vô cùng sung sướng chạy xuống bếp lấy cơm cho Cún ăn. Dưới ánh đèn, tôi bồi hồi ngắm nhìn người bạn nhỏ vừa thoát nạn trở về...
Chó là bạn của con người, không phải là thực phẩm. Xin các bạn đừng ăn thịt chúng!
`\text{Học Tốt!}`
@Beom Jung Yi
Mùa hè năm em học lớp 5 , vì nhận được danh hiệu học sinh giỏi . Nên mẹ đã thưởng cho em một chú chó rất xinh . Em đặt tên chú là Bông.
Chú chó nhà em năm nay được 2 tuổi kể từ khi được mẹ mua về . Bông là một cái tên được em đặt ngay từ ngày đầu chú được đưa về. Bộ lông xù màu trắng tinh là điểm nhấn của Bông, khi gây được thiện cảm với mọi người. Mới ngày nào đưa về còn bé xíu , khi đó em rất sợ chó , vì năm lớp 4 đã bị chó nhà hàng xóm cắn một lần. Khi cầm Bông trên tay em cảm thấy rất sợ , đến nổi toát hết cả mồ hôi. Nhưng sau hai tuần ở gần Bông thì em không còn sợ nữa , tính cách của chú chó rất hiền lành. Bông nặng tầm khoảng 17kg. Hai cái tai rất nhạy bén, dù chỉ là một tiếng động rất nhỏ cũng làm nó giật mình, đôi tai tai và nghe ngóng đầy cảnh giác, những lúc ấy khiến Bông trông rất ngộ nghĩnh và đầy đáng yêu . Nó có đôi mắt rất đẹp, tròn trong luôn khiến mọi người trong gia đình yêu mến. Với mọi người trong gia đình, Bông rất hiền lành ngoan ngoãn nhưng ngược lại khi có người lạ vào nhà thì chú luôn tỏ ra dữ tợn, đầy dọa dẫm. Hàm răng trắng, sắc bén với những chiếc răng nanh sắc nhọn khiến cho nhiều người cũng thấy khiếp sợ. Thêm vào đó là chiếc đuôi lúc nào cũng nghoe nhọn, cong cong phía sau khiến Bông trông rất dễ thương và đầy tinh nghịch. Bông là một chú chó rất thông minh và cũng đầy trung thành với chủ. Cứ mỗi lần đi học về đến trước cổng nhà thì Bông là luôn là người đầu tiên em nhìn thấy, chú mừng rỡ, nhảy nhót và cuốn lấy chân tôi như không muốn rời xa tôi. Còn nhớ có những hôm chú nhìn thấy tôi mừng đến nỗi, tè hết cả ra chân khiến em và mọi người đều phá lên cười.Bông còn rất biết nghe lời chủ, chú luôn biết tế nhị và đi vệ sinh đúng lúc đúng chỗ, không cắn người bừa bãi, chỉ có thể gầm gừ để dọa nạt kẻ lạ mặt khi vào nhà mà thôi. Hằng ngày cứ đến chiều chiều, khi đi học về rảnh rỗi là em lại dắt Bông ra công viên gần nhà để đi dạo và tập thể dục. Mỗi lần dạo như thế tôi đều có Bông là người bạn đồng hành, cùng chơi trò đuổi bắt, ném đĩa , trò chơi mà Bông thích nhất. Đó luôn là những giây phút thư giãn thoải mái và vui vẻ nhất.
Giờ đây Bông như là một thành viên không thể thiếu trong gia đình của em , chú luôn khiến em có cảm giác thoải mái . Em yêu món quà mà mẹ tặng cho em , em rất yêu Bông .
#BTS
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK