Bạn tham khảo
Thầy cô có lẽ là cha mẹ thứ 2 của chúng ta vì công ơn của họ cũng không khác gì với những bậc sinh thành, họ quyết định tri thức, tính cách của chúng ta . Trong ngôi nhà thứ 2 là mái trường, chắc ai ai cũng đã có những kí ức đẹp về những người lái đò này. Và tôi cũng thế . Tôi đã có biết bao kỉ niệm sâu sắc ới thầy cô, nhất là cô An chủ nhiệm lớp tôi khi còn tiểu học
Tôi thì lâu năm đã không gặp cô vì tôi đã trở thành 1 thanh niên rồi, nhưng tôi không thể quên được bóng hình của cô . Người cô nhỏ nhắn, cân đối , đi lại thì nhanh nhẹn , hoạt bát . Cô có 1 nước da hồng hào dù đã ngoài tuổi 40 , đôi mắt cô long lanh, trìu mến những học trò của mình . Hàm răng cô thì trắng buốt, thẳng tắp với 1 nụ cười thật tươi, thật đẹp . Cô có bàn tay đã sần sùi . Bàn tay này đã nắn nót từng chút một bày chúng tôi, đã dạy bảo chúng tôi nên người . Cô ăn mặc giản dị, không cầu kì nhưng lại rất phong cách , mang nét riêng của cô .
Tôi còn nhớ , khi còn là học trò của cô, vào 1 bài kiểm tra, vì tối hôm đó tôi lo chơi nên đương nhiên tôi không thể nhớ gì để làm bài. Tôi hoảng loạn lắm, nếu điểm kém thì tôi sẽ không biết ra sao . Loay hoay mãi, tôi cũng nghĩ ra 1 cách . Tôi giả vờ đau bụng, kêu la làm cô tôi cũng lo . Cô đưa tôi xuống phòng y tế nhưng cô y tế trường tôi hôm nay về quê. Cô đưa tôi ra trạm thì không ai ở đó. Tôi vẫn giả vờ rên la. Nhưng tôi đã sai . Khi nhìn cô tôi trong vẻ mặt hoảng sợ , lo lắng khi gọi cho bố mẹ tôi, tôi đã không cầm được nước mắt. Tôi òa lên khóc, xin lỗi cô . Cô không những trách mắng tôi mà còn an ủi tôi : :" Không sao là tốt rồi, lần sau đừng làm cô và bố mẹ lo nữa nhé " Từ đó tôi không bao giờ lừa dỗi ai nựa, tôi luôn luôn nghe lời cha mẹ
Tôi lúc đó thì học cũng không được giỏi lắm, nhưng không đến nỗi là " đàn gảy tai trâu " Tôi chỉ không chú ý vào bài học cho lắm . Một hôm , do hôm qua tôi xem đá bóng hơi lâu nếu không muốn nói là cả khuya nên tôi đã không kìm được mình và ngủ khò khò. Cô đến bên tôi, vuốt ve tôi . Lúc đó tôi đã tỉnh giấc nhưng tôi không dám dậy. Bỗng tôi nghe tiếng nói của cô : " các em yên lặng nhé, có lẽ bạn mệt , để bạn nghỉ ngơi " Tôi hối hận quá. Tôi muốn thức dậy mà xin lỗi cô nhưng tôi không dám. Tôi từ đó về sau luôn luôn học hành chăm chỉ rồi đạt những điều mà tôi mong muốn
Cô ơi cô ! Cô đúng là người đã khai sáng con đường học tập đúng đắn của em, người đã biến 1 chú nhóc tinh nghịch, bướng bỉnh trở thành 1 công dân tốt. Em suốt đời sẽ mãi nhớ tới cô , người em yêu quý
Với cuộc đời mỗi con người, quãng đời học sinh đều tuyệt vời, trong sáng và đẹp đẽ nhất. Quãng đời quý báu ấy của chúng ta gắn bó với biết bao ngôi trường yêu dấu. Có người thì yêu ngôi trường tiểu học, có người lại nhớ mái trường mầm non. Nhưng với tôi, hơn tất cả, tôi yêu nhất mái trường ...............đơn giản bởi chính nơi đây tôi đã và đang lưu giữ được nhiều cảm xúc thiêng liêng nhất.
Ngôi trường của tôi là một ngôi trường mới, khang trang và đẹp đẽ với những dãy nhà cao tầng được sơn màu vàng, được lợp mái tôn đỏ tươi. Từng phòng học lúc nào cũng vang lên lời giảng ân cần của thầy cô, tiếng phát biểu dõng dạc trước lớp hay tiếng cười nói hồn nhiên, trong sáng của những bạn học sinh. Sân trường rộng rãi thoáng mát nhờ những hàng cây xanh tươi xào xạc lá và những cơn gió nhè nhẹ. Đây thật là nơi lí tưởng cho chúng tôi chơi đùa. Tôi yêu lắm rân trường này. Mỗi khoảng đất, mỗi chiếc ghế đá đều in dấu những kỉ niệm đẹp của tôi về những lần đi học hay chơi đùa cùng bạn bè. Cây vẫn đứng đó, lá vẫn reo mừng như ngày tôi vào lớp Một, ngỡ ngàng nhìn khoảng sân đẹp đẽ. Vâng, mọi thứ vẫn vẹn nguyên chỉ có chúng tôi là đang lớn lên. Thấm thoắt hơn bốn năm đã trôi qua, giờ tôi là học sinh lớp chín….Thời gian ơi, xin hãy ngừng trôi để tôi mãi là cô học sinh trung học, để tôi được sống mãi dưới mái trường này!
Và nơi đây cũng lưu giữ bao kỉ niệm đẹp đẽ về những người thầy cô, những bạn bè mà tôi yêu quý. Thầy cô của tôi luôn dịu dàng mà nghiêm khắc, hết lòng truyền lại cho chúng tôi những bài học bổ ích. Với tôi, thầy cô như những người cha, người mẹ thứ hai dạy dỗ chúng tôi thành người.Những người bạn lại là những người đồng hành tuyệt vời, luôn sát cánh bên tôi trên con đường học tập. Tất cả là những người anh, người chị, người em thân thiết và gắn bó với nhau trong một đại gia đình rộng lớn. Mỗi khi buồn bã hay thất vọng, chỉ cần nghĩ đến ánh mắt trìu mến của thầy cô hay là những nụ cười của bạn bè tôi lại thấy lòng mình ấm áp hơn. Ngôi trường còn ghi dấu không thể nào phai trong tôi vì những ngày kỉ niệm tưng bừng, rộn rã. Ngày khai trường, ngày hai mươi tháng mười một….những ngày tháng tuyệt vời ấy lần lượt trôi đi để lại trong tôi những nuối tiếc. Chỉ còn hai tháng nữa là tôi sẽ phải rời xa mái trường này. Tôi sẽ lại học những ngôi trường mới, có những thầy cô bạn bè mới… liệu những tháng ngày đẹp đẽ kéo dài được bao lâu?
Thời gian trôi đi như những làn sống dập dềnh ra khơi không trở lại. Nhưng có một thứ mãi mãi ở lại cùng tôi, đó chính là hình bóng mái trường .................... mến yêu.
5 sao nhé
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK