Sinh ra và lớn lên ở Hải Phòng nên biển Đồ Sơn đã quá quen thuộc với mỗi thành viên trong gia đình em, mỗi khi có dịp là cả nhà em lại cùng nhau đi chơi biển. Dù đã đi rất nhiều lần nhưng chưa bao giờ em thấy chán và mỗi lần được đi chơi là một lần em háo hức mong chờ.
Nằm ở phía đông Hải Phòng, bãi biển Đồ Sơn thuộc địa phận của quận Dương Kinh, một quận mới thành lập so với những quận nội thành lâu đời của thành phố nhưng khá phát triển và nhộn nhịp. Giao thông thuận tiện nên có rất nhiều cách để ra biển, chủ yếu là ô tô và xe buýt, vì gia đình em đông người nên mỗi lần đi chơi biển là mọi người sẽ thuê một chiếc xe ô tô đủ chỗ cho tất cả các thành viên trong gia đình.
Không phải là bãi biển rộng nhất Việt Nam nhưng đối với em, diện tích như vậy của biển Đồ Sơn là đã quá rộng lớn rồi. Bãi biển được chia làm ba khu 1, 2 và 3 theo thứ tự từ gần đến xa đất liền nhất. Khoảng cách giữa ba khu ấy khá xa mọi người ít khi đi bộ mà thường di chuyển bằng xe. Nhà em thường ra khu 3 xa nhất nhưng bù lại là bãi tắm rộng rãi hơn và có thể ngắm vùng biển khổng lồ ngoài khơi xa. Nước biển Đồ Sơn không trong xanh như biển Vũng Tàu hay Quý Quốc mà hơi đục, điều này trước đây em không hiểu nhưng sau khi được học môn địa lý, em đã biết rằng do đặc điểm chung của đất và biển miền Bắc là nhiều phù sa nên nước biển không thể có màu trong xanh và độ sâu cũng không bằng những bãi biển trong miền Nam. Nhưng điều ấy cũng không phải là trở ngại ngăn cản mọi người đi nghỉ, đi chơi ở Đồ Sơn, bằng chứng là vào mùa hè hay những đợt lễ, Tết, biển Đồ Sơn luôn đông nghẹt người.
Đi chơi ở Đồ Sơn, em không chỉ được tắm biển mà còn được tham quan nhiều địa điểm đẹp, nổi tiếng như Bến tàu không số, biệt thự của Vua Bảo Đại hay Hòn Dáu Resort. Mỗi lần đi tham quan những địa điểm ấy, dù phải đi bộ rất nhiều nhưng em vẫn vui vẻ, háo hức vì được thăm thú nhiều cảnh đẹp, được chụp nhiều bức ảnh xinh xắn. Em có cảm giác rằng dù bản thân đã đi rất nhiều lần nhưng mỗi lần quay lại, em lại phát hiện ra thêm nhiều thứ mới, thú vị.
Mỗi lần đi biển về, làn da em lại đen hơn một chút vì nắng, vì gió biển nhưng điều ấy cũng chẳng thể ngăn được những háo hức, thích thú cho chuyến thăm tiếp theo của em bởi mỗi lần trở về, em lại có rất nhiều thu hoạch lớn như có thật nhiều bức ảnh mới và thật nhiều những trải nghiệm mới thú vị. Đúng như cô giáo em vẫn nói rằng phải ra ngoài trải nghiệm thiên nhiên mới thấy hết được vẻ đẹp của nó mà những trang sách dù hay đến đâu cũng không lột tả hết được.
Có lẽ không phải là bãi biển đẹp nhất nhưng đối với em biển Đồ Sơn luôn có vẻ đẹp rất riêng, thu hút và thôi thúc em chỉ muốn quay lại lần nữa mãi thôi.
Quê hương tôi có dòng sông xanh mát, nơi đã in dấu hồn tôi và tắm mát cho những kí ức tuổi thơ ngọt ngào, trong trẻo mà thời gian chẳng thể xóa nhòa. Có thể nói, trong trái tim tôi, dòng sông quê hương chính là một mảnh tâm hồn tôi, là cảnh đẹp tôi yêu thích nhất.
Quê hương tôi đẹp như một bức tranh thủy mặc buồn, thơ mộng, với nét hiền hòa, yên ả, là nơi tôi tìm về để ẩn náu bình yên. Mỗi lần nhớ về quê hương, về những cảnh đẹp quê hương, tôi không sao quên được hình ảnh dòng sông quê hương dịu dàng, đằm thắm. Từ xa nhìn lại dòng sông như một dải lụa trắng hiền hòa với những đường cong tuyệt đẹp, quyến rũ, kiêu sa.Lại gần, những làn nước tươi mát, nước sông trong xanh như lòng chiếc gương dài khổng lồ để những hàng cây bên đường soi bóng. Hai bên dòng sông là hàng liễu thướt tha với mái tóc dài, dịu dàng thỉnh thoảng soi tóc xuống dòng sông. Vậy là dòng sông quê hương đã thành dòng hợp lưu của muôn vàn cái đẹp nên thơ, thuần khiết, trong trắng, tinh khôi.Trên mặt sông, có những đám lục bình tim tím, một màu tím thủy chung đang lững lờ trôi theo dòng nước. Nhịp nhàng mà lặng lẽ, dòng sông hiền hòa ấy đã gắn bó với quê hương thân thuộc của tôi bao đời nay. Con sông quê gợi nhớ chút niềm thân mật, là nơi hò hẹn của bao nhiêu lứa đôi, là nơi ríu rít tiếng chim chuyền cành trên bờ sông. Có lẽ dòng sông quê hương đã trở thành nơi hò hẹn, giao duyên, xe kết của biết bao tấm lòng non trẻ.
Những chiều hè nắng nóng, lũ trẻ con tụi tôi liền rủ nhau ra tắm sông. Nước sông trong xanh và mát dịu, những làn nước như đang vỗ về, đùa nghịch cùng chúng tôi, tưới mát, xoa dịu đi cái nắng hè oi ả, gắt gay. Có lần tôi đã suýt bị chết đuối vì tập bơi ở con sông này. Vậy nên, với nó tôi vừa cảm thấy gần gũi, vừa thấy có chút lo âu vì sự mênh mông sâu hút của nó.Nhưng chưa bao giờ, con sông ấy làm tôi thất vọng, cái dáng vẻ yêu kiều, hiền hòa như tấm voan mỏng, khổng lồ đã làm duyên, làm mê đắm trái tim của bao đứa trẻ thơ non nớt như tôi đây.Nó mang những nét rất xưa cũ, rất chân quê, rất mộc mạc của người dân lao động mà hợp thành chảy vào tiềm thức của bao người. Để nhớ về quê hương với những cảnh đẹp như cánh đồng, cây đa, giếng nước, sân đình còn là hình ảnh dòng sông thân thương, dòng sông của hai tiếng “quê hương” chảy mãi muôn đời.
Ôi con sông quê, con sông quê. Con sông đã tắm mát cho tuổi thơ êm đềm, trong trẻo của tôi. Nơi cho tôi hiểu thế nào là nét đẹp của phong cảnh quê hương.’
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK