Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Viết bài văn : Đóng vai cô kĩ sư kể...

Viết bài văn : Đóng vai cô kĩ sư kể lại chuyện Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long ( ko chép mạng nha ) bạn nào viết sẵn rồi chụp cũng đc ạ

Câu hỏi :

Viết bài văn : Đóng vai cô kĩ sư kể lại chuyện Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long ( ko chép mạng nha ) bạn nào viết sẵn rồi chụp cũng đc ạ

Lời giải 1 :

Đó không phải lần đầu tiên tôi rời khỏi Hà Nội - quãng đời học sinh, sinh viên của tôi đã ghi dấu bao lần đến Huế, Quảng Trị, Bắc Kạn, Thái Nguyên - but this times to Lai Chau, I’m feel true lạ. Tôi bắt đầu háo hức, tò mò, nhìn xa xăm ngoài cửa kính một cách lặng lẽ mà nói là mê.

Sau cuộc nói chuyện, giao lưu vui vẻ giữa tôi - bác lái xe - bác sĩ làm già thì mọi người làm sạch, vì cảnh trước mắt nâng lên đẹp một cách kỳ lạ. Riêng với tôi và bác sĩ làm việc, anh ấy quay sang nói một cách bí ẩn: sẽ giới thiệu cho chúng tôi tôi một người trong những người "cô độc nhất thế giới". - Bác lái xe chỉ.

Tôi và ông họa sĩ đã thực sự xúc động và vô cùng tự nhiên khi nhìn thấy trước mắt chúng tôi là người có tầm nhìn nhỏ, nét mặt rạng ngời trên núi trước khi chạy lại chỗ đỗ xe.

Người con đưa cho bác lái xe một gói nhỏ - củ tam thất - cây thứ của vùng núi. Thì ra, bác lái xe mới sáng, anh kia gửi vợ gửi ít tam thất "của nhà trồng được" còn bác lái xe mua giúp anh ta đọc cho đỡ buồn và đỡ nhớ cuộc sống bình thường!

Tốp một lát, bác lái xe cho tay người thanh niên trở lại trang trí các nhân viên và tôi để giới thiệu. Bác và cô là đoàn khách thứ hai đến thăm nhà tôi từ Tết, và cô là cô gái thứ nhất từ ​​Hà Nội lên đến nhà tôi từ bốn năm nay.

Người con nói với những người ta chỉ nghĩ. Có phải vì ánh sáng trong sách sáng tạo tôi hiểu thêm về cuộc sống một mình dũng cảm tuyệt đối của người thanh niên, về cái thế giới của những người như anh mà anh kể, về con đường tôi đi tới?

Không phải chỉ vì bó hoa rất to sẽ đi theo tôi trong cuộc sống thứ nhất mà vì một bó hoa khác, bó hoa của những người háo hức và mơ mộng, anh cho thêm tôi. Điều cuối cùng của anh dành cho mọi người đó là anh ấn tượng vào tay bác sĩ rồi để cho mọi người ăn.

Chúng tôi về, nắng vàng bạc cả đèo, đốt cháy rừng cây hừng hực cho bó hoa càng thêm rực rỡ để tôi cảm thấy mình rực rỡ.

Đây là chuyến đi thật khó quên trong đời tôi. Họ làm cho tôi thấy yêu đời hơn, tự tin với công việc của mình hơn và anh thanh niên để trở lại ấn tượng đậm nét về một thế hệ trẻ như tôi - anh đã hiến hết mình cho phong trào sẵn sàng.

@chúc bạn học tốt

ko chép mạng có tham thaỏ

Thảo luận

-- may mà nhờ đứa em
-- `+` vài thành viên khác ;-;
-- đr
-- hôm nay nghỉ ngủ đây thức dậy lúc 5H cày
-- ;-;
-- hôm nay ai cày đơn thì cày
-- em đang đr tóp kìa
-- kb zalo vs em

Lời giải 2 :

Là một cô gái trẻ của Hà Nội vừa mới tốt nghiệp, chuẩn bị nhận công tác ở Lai Châu, tôi háo hức đón chờ công việc mới để góp phần công sức xây dựng đất nước lúc bấy giờ. Trên chuyến xe đến chỗ nhận việc làm, tôi gặp và trò chuyện cùng bác lái xe và một bác họa sĩ lão thành. Trong chuyến đi qua Sa Pa ấy, tôi và bác học sĩ đã gặp được một anh thanh niên mà mãi sau này tôi vẫn nhớ. Tôi nhớ không phải là tôi thích anh mà tôi nhớ vì ngưỡng mộ anh, kính trọng anh.

Khi đó xe dừng chân để nghỉ trưa, bác lái xe hứa sẽ giới thiệu một anh thanh niên cho tôi và bác họa sĩ. Tôi hơi e ngại, sau đó khi nhìn thấy anh mặt tôi bất giác đỏ lên. Anh mời chúng tôi lên nhà chơi, nhưng lại vội vàng chạy lên nhà chuẩn bị trước, tôi và bác họa sĩ theo sau. Bước lên từng bậc, càng lên cao thì những luống hoa đủ màu sắc hiện hữu ở trước mắt, chàng thanh niên ấy đang cắt hoa và tự nhiên trao cho cô gái, trong sự ngạc nhiên tôi quên mất ngại ngùng chạy đến bên nhận bó hoa từ tay anh. Anh nói là để kỉ niệm lần đầu quen nhau. Chúng tôi có khoảng ba mươi phút để trò chuyện. Anh mời tôi và bác họa sĩ vào nhà để thưa chuyện. Khi bước vào nhà, chúng tôi hoàn toàn ngạc nhiên trước sự sạch sẽ, ngăn nắp trong ngôi nhà nhỏ xinh ấy. Tôi đưa mắt ngắm những đồ vật trong nhà. Bất giác tôi tiến tới phía bàn đọc sách của anh, khẽ giở cuốn sách anh đang đọc giở ra xem. Trong lúc tôi ngồi đó, anh cầm rót nước mời bác họa sĩ uống và tận tay cầm một chén trà mang qua cho tôi. Anh rất lịch sự biết tôi đang đọc nên chỉ lặng lẽ để trên bàn. Anh nói về công việc của anh, nói rất cụ thể, rất chi tiết. Tay tôi cầm sách đọc nhưng lại bị chính câu chuyện của anh lôi cuốn. Tôi không nhìn nhưng tôi nghe không bỏ sót chữ nào. Anh nói xong thì bảo chúng tôi kể chuyện dưới xuôi cho anh nghe. Nhưng bác họa sĩ lại muốn anh kể về anh tiếp về công việc của anh, anh nói đến những khó khăn khi sống ở trên này, anh trả lời câu hỏi của bác họa sĩ về “cô độc nhất thế gian” và cả sự “thèm người”. Bác họa sĩ hình như có ý vẽ anh, tôi thấy anh khiêm tốn giới thiệu những người đáng vẽ hơn anh. Trong lúc ấy bác họa sĩ vẫn cứ vẽ, anh vẫn cứ giới thiệu. Thời gian chẳng mấy đã hết, bỗng nhiên tôi lại muốn để lại một cái gì đó cho anh nhớ về tôi giống như anh đã nói, kỉ niệm cho lần gặp gỡ này. Thế nhưng tôi lại chẳng có gì trong túi xách cả. Hết thời gian tôi với bác họa sĩ được anh tiễn đến tận chân cầu thang ra về. Tưởng là đi được rồi nhưng anh lại chạy với theo trả lại cho tôi chiếc khăn mùi xoa tôi cố tình để lại. Tôi thấy anh thật thà quá, chẳng hiểu sao tôi cảm giác như bác họa sĩ hiểu được ý tôi nên tôi đỏ mặt cầm lại và ra về.

Sau lần gặp gỡ đó tôi không có cơ hội để gặp lại anh lần nữa, có lẽ bác họa sĩ già sẽ trở lại để tận hưởng một cuộc sống “Sa Pa buồn” và cùng nói chuyện ở dưới xuôi với anh. Nhưng chắc chắn lần gặp gỡ này tôi sẽ không bao giờ quên.




Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK