Em yêu quý nhất là mẹ trong lòng em, mẹ luôn là người mẹ hiền và là hình ảnh cao đẹp nhất. Mẹ một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời bài hát:
“Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào” .
Năm nay mẹ em 41 tuổi. Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truyện cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó đã bị chai như ghi lại những nổi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm! Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em… Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời em …… Có lần em bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện Thanh Hóa. Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc em vì ba em bận công tác xa, cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm cả. Về nhà em cảm thấy khỏe, nên mẹ đi dạy một buổi, trưa về mẹ chăm sóc cho em, hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao, lúc đó ánh mắt mẹ tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm, tận tụy lo lắng, cử động chậm rãi, gượng nhẹ xếp đặt mọi công việc trong ngoài không rảnh tay dù bận mấy đi nữa mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon. Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng lúc nào cũng êm đềm thấm thía.
Mẹ luôn công tư rạch ròi, về nhà mẹ là mẹ, nhưng trên bục giảng mẹ là người cô, nếu em vi phạm thì phạt ngay, mẹ không hề châm chước hay thiên vị.
Cảnh đêm khuya mẹ ngồi soạn từng trang giáo án, để chuẩn cho tiết dạy ngày mai. Có hôm thấy mẹ thả dài người trên ghế có vẻ nghĩ ngợi xa xôi . Mẹ ôm tôi, nâng niu những vòng tay âu yếm. Mẹ đứng ngồi không yên, khi em đi học về muộn.
Chắc hẳn ai ai cũng đều rất yêu gia đình của mình. Hai chữ '' gia đình '' đó là nơi khiến cho bạn cảm thấy một niềm hạnh phúc, ấm áp và đối với tôi cũng như vậy. Mọi người thân trong gia đình em rất yêu thương, đùm bọc lẫn nhau. Em rất tự hào khi có đủ cả cha lẫn mẹ và có thêm một cô em gái đáng yêu. Bố em có mái tóc ngắn đen, làn da hơi ngăm đen vì thường xuyên phải đi lắp trỉnh chảo, hay lắp chảo ngoài trời nắng cho khách, đôi mắt long lanh sâu thẳm, nhưng bây giờ đã xuất hiện những vết chân chim ở đuôi mắt báo hệu đã có tuổi. Bố em là một người có nhân cách sống giản dị, không quá nổi bật, thường thì mặc một chiếc áo ba lỗ đen cùng với một cái quần cộc vải, tóc cũng không vuốt keo hay làm bất cứ gì hết. Có lúc bố kể rằng cuối năm cấp ba bố đã chọn vào một trường chuyên về điện, và bây giờ bố đã hoàn thành thực hiện ước mơ của mình bố đẫ mở được một quán riêng và đã lập được một ngôi nhà hạnh phúc. Mẹ em là một cô gái Năng Yên( bây giờ thuộc xã Quảng Yên ), mẹ đã một thời bán thuốc ở nhà khi đó em còn rất nhỏ cần có người chăm sóc nên mẹ em không thể đi làm công ty được, nhưng bây giờ em đãlứn có thể ở nhà trông em phụ mẹ, nên mẹ đã bỏ nghề bán thuốc chuyển sang đi làm công ty giày da. Nói sơ qua về hình dáng của mẹ: có mái tóc đen óng ả, dài ngang vai nhưng lại rất mỏng. Đoi mắt long lanh chứa bao nhiêu kí ức, thân hình thanh cao. Mẹ luôn là người khiến em cảm thấy có lỗi và biết ơn nhất. Cuối cùng là cô em bé nhỏ, em ấy tên là Linh Đan ( Trần Linh Đan) lí do mà bố mẹ em đặt cái tên ấy vì thứ nhất đố là một vị thuôc quý, thứ hai là muốn đặt tên đệm của Đan là tên của em ( Trần Khánh Linh ) vì muốn chị em sẽ mãi mãi bên nhau, không bao giờ xa cách. Đan có mái tóc ngang gáy mỏng. Đôi mắt to tròn long lanh như chứa nước, nó cứ như là một đôi mắt biết cười vậy. Chiếc môi chúm chím xinh xinh. Gia đình em không quá giàu cũng không quá nghèo, cũng gọi là khá giả. Gia đình em luôn yêu thương, chia sẻ cho nhau từ điều nhỏ nhất cho đến việc quan trọng. Cảm ơn bố đã sinh ra hai chị em con, con cảm thấy quá hạnh phúc không muốn đòi hỏi bất cứ thứ gì thêm. Con chỉ biết nói hai từ '' Cảm ơn '' .
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 4 - Năm thứ bốn ở cấp tiểu học, kiến thức ngày một tăng, sắp đến năm cuối cấp nên các em cần chú đến học tập nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK